Vừa nhìn thấy Lưu Đức Luân, Hứa Thiên Tứ lập tức đi tới mừng như chó vẫy đuôi.
Lưu Đức Luân nhìn quanh hỏi: “Cô Hứa có ở đây không?”
Mọi người thấy Lưu Đức Luân vừa xuống xe đã nhắc tới Hứa Mộc Tình, ai nấy đều lộ ra nụ cười khinh bỉ.
Còn có vài người túm lại xì xào.
Mà câu hỏi này của Lưu Đức Luân càng khiến Hứa Thiên Tứ tin vào việc Hứa Mộc Tình có quan hệ bất chính với anh ta.
Hứa Thiên Tứ định nhờ cái lời mào đầu này rồi sẽ công khai mọi việc.
Khiến cho Hứa Mộc Tình bị thiên hạ chỉ trỏ, sau đó nhục nhã rời khỏi tập đoàn!
“Giám đốc Lưu, em họ tôi vẫn chưa đi làm”.
“Để tôi dẫn anh lên văn phòng bố tôi trước nhé”.
“Bao giờ cô ấy đến tôi sẽ dẫn cô ấy tới văn phòng gặp anh”.
Hứa Thiên Tứ nói như vậy, những người xung quanh ai nghe cũng ngầm hiểu.
“Cô Hứa vẫn chưa đi làm à, thế thì tôi đứng đợi ở đây”.
Trời ơi!
Không thể hiểu nổi Hứa Mộc Tình đã tốn bao nhiêu công sức “trên giường” nữa!
Đường đường là chủ tịch một tập đoàn, thế mà lại đứng ở cửa công ty đợi cô ấy đến.
Đúng lúc tất cả đều đang đoán mò thì một chiếc Mercedes-Benz còn chưa ra mắt thị trường đi tới.
Lưu Đức Luân nhìn thấy người lái xe là Hứa Mộc Tình, anh ta vội vàng đi tới, cung kính mở cửa xe.
“Đúng là gian phu dâm phụ, giữa chốn đông người mà không biết xấu hổ, đúng là tởm lợm!”
Một giọng nói đàn ông thì thầm, vang lên giữa đám người.
Lưu Đức Luân ngay lập tức đi tới trước mặt người nọ, giang chân đạp trúng bụng anh ta.
“Gian phu dâm phụ? Mày phỉ báng tao đã đành, dám phỉ báng cả cô Hứa à!”
“Mẹ nó chứ, mắt mày mù à? Trước mặt cô Hứa tao đây cũng chỉ là một thằng đàn em mà thôi!”
“Nếu như không có cô Hứa thì tao có cần phải đích thân tới cái tập đoàn giẻ rách này của bọn mày để ký hợp đồng không?”
Lưu Đức Luân đạp rất mạnh!
Anh ta vốn là người thuộc tầng lớp dưới đáy xã hội đi lên để được như hôm nay, tuy rằng bao nhiêu năm qua đều đã thay đổi hình tượng nhưng về võ công thì chưa hề tụt hậu.
Chỉ với vài cú đánh, nguời kia đã nằm đo ván, gào lên thảm thiết.
Tất cả những người xung quanh đều sửng sốt khi thấy hành động của Lưu Đức Luân.
Đồng thời, nghe giọng Lưu Đức Luân nói thì anh ta cũng chỉ là đàn em của Hứa Mộc Tình?
Hứa Mộc Tình không phải là cô cháu gái bị hắt hủi của chủ tịch à?
Cô ta trở nên ghê gớm như thế từ bao giờ vậy?!
Ngay sau đó, Lưu Đức Luân chỉ tay vào đám quản lý: “Đám tạp nham bọn mày quỳ xuống hết cho tao!”
“Vừa nãy tao nghe thấy bọn mày bàn tán xì xào!”
“Là quản lý cao cấp của một tập đoàn, bọn mày không có khả năng phân biệt đúng sai à?”
“Mau quỳ xuống xin lỗi cô Hứa cho tao!!”
Lý Hùng ngồi bên ghế phụ thấy hành động của Lưu Đức Luân thì gật đầu nhẹ cái.
Người này cũng được đấy.
Lúc này Lý Hùng mở cửa xe đi xuống.
Ngay khi Lưu Đức Luân quay đầu nhìn thấy Lý Hùng, hai chân anh ta mềm nhũn, tí nữa thì ngã vật xuống đất!
Phong thái thực sự quá đáng sợ!
Từ bé Lưu Đức Luân đã lang bạt giang hồ, anh ta lăn lộn đấm đá, từng bước để có được như ngày hôm nay.
Anh ta rất tôn kính những nhân vật tầm cỡ có tiếng, cũng từng gặp rất nhiều kẻ sát nhân giết người không chớp mắt.
Nhưng chưa bao giờ anh ta gặp người nào mà lại có khí thế khủng khiếp như Lý Hùng lúc này!
Lưu Đức Luân có thể leo lên tới vị trí ngày hôm nay không giống như Hứa Hải Phong có bố che chở.
Anh ta đã nghe được một vài manh mối từ Cao Kiếm.
Bây giờ sau khi gặp Lý Hùng trực tiếp, anh ta đoán ngay anh chính là nhân vật tầm cỡ mà Cao Kiếm đã nhắc tới!
Hợp đồng được ký rất nhanh, Lưu Đức Luân vốn nhân cơ hội này tiếp cận Lý Hùng, cố bắt chuyện nói vài câu.
Nhưng khí thế của Lý Hùng quá khủng khiếp khiến anh ta không dám lại gần.
Lưu Đức Luân chỉ có thể mang theo tiếc nuối rời khỏi tập đoàn An Thái.
Lúc này Hứa Mộc Tình kéo Lý Hùng tới một góc không có ai.
“Có phải anh quen giám đốc Lưu không?”
Lý Hùng chớp mắt đáp: “Em nhận ra ư?”
“Vừa nãy anh ta cứ nhìn anh mãi. Không hiểu sao nhưng em cứ có cảm giác có vẻ anh ta rất kính trọng anh”.
Lý Hùng nghe Hứa Mộc Tình nói vậy thì đáp ngay.
“Vừa nãy trên đường đi, không phải em cứ hỏi anh vì sao lại có nhiều tiền thế à?”
“Nói thật với em nhé, số tiền này đều là anh cá cược thắng đấy”.
Hứa Mộc Tình không hề phản bác lại lời Lý Hùng.
Bởi vì bắt đầu từ hôm qua, Hứa Hạo Nhiên luôn mồm kêu gào muốn học kỹ năng cá cược từ Lý Hùng.
“Lúc trước khi giám đốc Lưu thất thế, anh từng cứu anh ta một mạng”.
“Nhưng, anh phải nói trước, dự án này anh không hề can dự vào”.
“Dự án này là do chính em giành được dựa vào thực lực của mình, trong số những cô gái mà anh biết, em là người giỏi nhất đó”.
Lý Hùng giơ ngón cái lên với Hứa Mộc Tình.
Đầu tiên Hứa Mộc Tình cười mỉm, mặt hơi đỏ lên.
Nhưng sau đó cô mới có phản ứng.
“Anh nói thế tức là anh quen nhiều cô lắm hả?”
Khụ khụ!
Lý Hùng vội vàng giải thích: “Ơ không, ý anh không phải thế…”.
“Hừ, em không nghe, em phải đi làm đây”.
Nói xong, dáng người mảnh dẻ, chân đi giày cao gót của Hứa Mộc Tình quay người bước đi, rời khỏi tầm mắt của Lý Hùng.
“Ôi vợ ơi, em nghe anh giải thích đã!”
Lúc đi, gương mặt Hứa Mộc Tình nở một nụ cười tươi tắn.