Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy

Chương 250



Hứa Hạo Nhiên phấn khích hét lên: “Anh rể, Lưu Đức Luân nói Lương Hàn Thần ở chỗ anh, anh ta đâu? Mau cho em gặp thần tượng của em với!”

Vừa nói chuyện, Hứa Hạo Nhiên vừa xông vào phòng.

Khoảnh khắc cậu ta nhìn thấy Lương Hàn Thần, đột nhiên che miệng hét lên!

“Mẹ ơi!”

Lúc này, Lương Hàn Thần đã bị lột sạch quần áo.

Khắp người từ đầu cho tới chân.

Toàn cơ thể chỗ nào cũng có hình xăm.

Mà các hình xăm đều vô cùng kỳ quái.

Có cậu bé hồ lô, cảnh sát trưởng mèo đen, Shuke Beita, chuột da xanh và mèo mặt to, con đầu to bố đầu nhỏ, thậm chí xăm cả hình cừu vui vẻ và sói xám.

“Anh rể, anh ta là thần tượng của em đó!”

“Tại sao anh lại khiến thần tượng của em ra nông nỗi này!”

Tang Cẩu ở bên cạnh lập tức kể lại cho Hứa Hạo Nhiên nghe những chuyện đã xảy ra.

Hứa Hạo Nhiên đang cảm thấy rất thương xót cho anh ta, sau khi nghe tin Lương Hàn Thần dám ra tay với chị gái, ngay lập tức thay đổi sắc mặt.

Cậu ta không nói lời nào, cầm lấy một con dao ở bên cạnh và đi về phía Lương Hàn Thần.

Ngay sau đó, trước ánh mắt ngạc nhiên của Lý Phong và Tang Cẩu, Hứa Hạo Nhiên cạo trọc đầu của Lương Hàn Thần.

Sau đó, Hứa Hạo Nhiên chỉ vào cái đầu trọc của Lương Hàn Thần và nói: “Bắt đầu từ cái đầu của anh ta trước, rồi đến mũi, đến mồm, cả khuôn mặt luôn!”

“Anh xăm “công cụ đàn ông” của anh ta lên đỉnh đầu đi, càng to càng tốt, xăm cả mấy cọng lông nữa”.

“Anh ta không phải rất thích chơi phụ nữ sao?”

“Nhưng vốn liếng của hắn quá nhỏ rồi, chúng ta giúp anh ta thỏa mãn cái thói hư hỏng biến thái này!”

Lý Phong cùng Tang Cẩu ở bên cạnh bốn mắt nhìn nhau, đồng thanh nói.

“Tuyệt vời!”

Trạm thu phí tại nút giao với đường cao tốc Đông Hải.

Lúc này, rất đông các cơ quan báo đài và phóng viên đã tập trung tại đây.

Mọi người đều rất mong chờ.

“Này, cậu nói xem ngôi sao nổi tiếng Lương Hàn Thần sẽ thật sự xuất hiện sao?”

“Ai mà biết được? Dù sao chỉ cần có một chút tin tức liên quan đến Lương Hàn Thần đều có thể bán được giá tốt”.

“Nghe nói bây giờ Lương Hàn Thần rất thân với ca sĩ Cố Ngôn Hi, cậu nói xem hai người này liệu có xảy ra scandal không?”

“Không phải chứ? Tôi nghe nói lần này Lương Hàn Thần đến Đông Hải chúng ta là để hợp tác với tập đoàn Lăng Tiêu”.

“Với sức hút của Lương Hàn Thần, sợ rằng nữ thần thương nghiệp Hứa Mộc Tình của tập đoàn Lăng Tiêu sẽ sớm sa ngã thôi!”

“Mẹ kiếp!”

“Cậu dám cả gan phỉ báng nữ thần của tôi, mau rút lại câu nói đó cho tôi”.

“Cậu không biết Lương Hàn Thần có biệt danh là “cỗ máy thu hoạch nữ thần” sao? Không biết có bao nhiêu nữ thần đã gục ngã dưới chân anh ta rồi à?”

“Tôi đánh chết cậu bây giờ!”

Hai phóng viên nhỏ nhanh chóng lao vào cấu xé nhau, lăn lộn qua lại trên mặt đất.

Khi một nhóm người vừa hút thuốc vừa xem đánh nhau, đột nhiên có một chiếc tải phóng nhanh tới.

Cửa xe tải mở ra, có người ném ai đó xuống bồn hoa như ném một bao rác.

“Đó là cái gì vậy?”

“Không biết nữa, qua đó xem đi”.

Sau khi một số phóng viên gan dạ tiếp cận gần đó, họ phát hiện ra đây là một người đàn ông.

Quần áo của người đàn ông này đều bị lột sạch.

Nhờ ánh đèn đường bên cạnh, có thể thấy rõ được người đàn ông này có nhiều hình xăm kỳ lạ trên cơ thể.

Một phóng viên lật lại thi thể người đàn ông, cực kỳ hoảng hốt.

“Là Lương Hàn Thần!”

Anh ta vừa hét lên, hai phóng viên đang đánh nhau dưới đất lập tức bật dậy, lao tới như điên.

Mọi người đều kinh hãi và không thể hiểu được, ngoài một số hình xăm kỳ lạ, trên ngực Lương Hàn Thần còn có một dòng chữ.

Động vào người dân Đông Hải, đây chính là kết cục!

“Nhanh, nhanh, nhanh, mau chụp lại! Lập tức cho lên bản tin giật tít!”

“Thằng khốn đừng chặn camera của tao!”

“Đây có phải là “cỗ máy thu hoạch nữ thần” trong truyền thuyết không? Tại sao “công cụ làm việc” lại nhỏ như vậy?”

“Đừng có quay cái nhỏ phía dưới nữa, mau chóng quay cái to trên mặt đi kìa!”

Ánh đèn lập lòe, tất cả mọi người đều chĩa máy ảnh và máy quay về phía Lương Hàn Thần.

Bản tin tiêu đề!.

Siêu sao quốc tế Lương Hàn Thần đã động vào người dân Đông Hải và bị trả thù một cách tàn bạo.

Xăm hình! Từ đầu đến chân khắp người đều là hình xăm! Siêu sao quốc tế Lương Hàn Thần rốt cuộc đã đắc tội với ai?!

Vùng đất cấm Đông Hải! Nơi dân thường có thể an cư lạc nghiệp! Dù cho là siêu sao quốc tế, cũng sẽ gặp tai ương!

Đột nhiên, vô số các tiêu đề báo chí tung ra tin tức về Lương Hàn Thần.

Thành Hải, biệt thự của Lương Hàn Thần.

“Choang!”

Âm thanh giòn tan vang lên, chiếc bình gốm sứ trắng xanh thời nhà Minh trị giá hơn năm mười nghìn nhân dân tệ đã bị vỡ nát.

“Tao muốn báo thù, tao muốn báo thù!”

Tiếng gầm của Lương Hàn Thần vang vọng khắp phòng khách.

Lúc này, Lương Hàn Thần quấn băng khắp người, chỉ lộ ra đôi mắt và cái miệng, ngay cả mũi cũng bị quấn băng kín mít.

Từng tự hào về chiếc mũi cao thẳng tắp của mình, giờ đây lại trở thành nỗi nhục nhã của anh ta!

Vài người đàn ông ngồi trong phòng khách, nhìn chằm chằm vào nhau.

Không ai nghĩ ra một chuyện như vậy sẽ xảy ra.

Vùng đất cấm Đông Hải, không ngờ người ở một nơi nhỏ bé như vậy lại dám động vào con trai của mười gia độc hàng đầu ở Thành Hải.

Rõ ràng là tự tìm đường chết!

Lương Hàn Thần tóm lấy một người đàn ông vạm vỡ bên cạnh: “Anh lập tức dẫn người đến Đông Hải cho tôi”.

“Tôi muốn bọn chúng chết, tôi muốn bọn chúng phải chết”.

Người đàn ông vạm vỡ bình thản nói: “Cậu chủ, lão gia nói tạm thời không ai được phép bước chân vào vùng đất cấm Đông Hải, không có lệnh của lão gia, chúng tôi không dám động thủ”.

“Vùng đất cấm cái quái gì chứ! Tôi đã bị chúng nó chơi cho thành bộ dạng này rồi!”

“Bây giờ tôi ở nhà cũng phải mặc như thế này, ông nói xem sau này tôi phải sống như thế nào!!”

Lương Hàn Thần gầm lên đầy giận dữ.

Anh ta vừa gọi tới vài vị bác sĩ.

Các bác sĩ này đều nói rằng phải mất ít nhất ba đến năm năm mới có thể xóa được những hình xăm trên cơ thể anh ta!

Không những không thể ra ngoài, mà còn trở thành trò cười của mọi người.

Mối thù này nhất định phải báo! Báo ngay lập tức!

Lúc này, người đại diện của Lương Hàn Thần là Lại Tranh Hồng đứng lên.

Anh ta kính cẩn nói với Lương Hàn Thần: “ Anh Lương, những tên ở Đông Hải đó đều là rắn độc, chúng ta không tiện phái người đến đó”.

“Tuy nhiên, chúng ta có thể dụ chúng ra”.

Lương Hàn Thần kéo cổ áo của người đại diện: “Cậu nghĩ làm cách nào mới có thể dụ chúng ra”.

Người đại diện lộ ra một hàm răng vàng: “Ban đầu công ty chúng ta nâng đỡ Cố Ngôn Hi, đã điều tra rõ lai lịch của cô ta rồi”.

“Cô ta không có bố mẹ, không có mối bận tâm gì cả”.

“Nhưng người đại diện của Cố Ngôn Hi, Phương Văn Văn thì lại khác, cô ta và bố mẹ đều sống ở Thành Hải”.

“Chúng ta có thể sử dụng bố mẹ của cô ta để khống chế Phương Văn Văn”.

“Bảo Phương Văn Văn dụ Cố Ngôn Hi ra, sau đó lợi dụng Cố Ngôn Hi lừa Hứa Mộc Tình ra khỏi Đông Hải”.

“Chỉ cần bọn chúng ra khỏi Đông Hải, cậu chủ muốn làm gì chúng cũng được!”

“Được, cách này hay! Cứ làm như vậy đi!”

Phương Văn Văn đang ở trong tỉnh biết tin Cố Ngôn Hi đã đắc tội với Lương Hàn Thần, sợ hãi đến mức toát mồ hôi hột, vội vàng lái xe quay trở về Đông Hải trong đêm.

Trong phòng khách sạn nơi Cố Ngôn Hi ở.

Phương Văn Văn mặt tái mét, hỏi Cố Ngôn Hi: “Chúng ta phải làm gì bây giờ?”

“Lần trước chị đắc tội với cậu Tiền, chúng ta chút nữa chết trong tay hắn”.

“Bây giờ chị lại đắc tội cậu với Lương, cậu Lương này là con trai trong một gia tộc trong số mười gia tộc lớn đứng đầu ở Thành Hải đấy!”

“Thế lực nhà họ lớn hơn nhà họ Tiền rất nhiều lần!”

“Chúng ta nhất định sẽ chết, chúng ta nhất định sẽ bị hắn chơi đến chết!”

Phương Văn Văn lấy tay che trán, cô căng thẳng đến mức mồ hôi chảy ròng ròng.

Cố Ngôn Hi vươn tay nắm lấy tay Phương Văn Văn, nghiêm túc nói: “Người nào làm thì người đó chịu”.

“Chuyện này không liên quan gì đến em, chị sẽ tự mình xử lý”.

“Bây giờ em cứ quay về tỉnh, coi như không biết chuyện này”.

“Cùng lắm là chị sẽ tự mình quay về Thành Hải, bọn chúng muốn tùy ý giết chị thế nào cũng được, nhưng sẽ không để liên lụy đến em đâu”.

“Chị nói gì vậy? Hai chúng ta là chị em tốt của nhau, bao nhiêu năm nay cùng trải qua bao sóng gió thăng trầm, em làm sao có thể giương mắt nhìn chị đến Thành Hải chịu chết được chứ?”

Đúng lúc này, điện thoại di động của Phương Văn Văn reo lên.

Khi nhìn thấy số điện thoại gọi đến là người đại diện của Lương Hàn Thần, Lại Tranh Hồng, Phương Văn Văn lo lắng đến mức toát mồ hôi lạnh.

Cô ta có một dự cảm không lành rất mãnh liệt.

Cô ta run rẩy mở điện thoại, nhỏ giọng nói: “Alo”.

Lại Tranh Hồng ở đầu dây bên kia không thấy lên tiếng.

Nhưng Phương Văn Văn đã nghe thấy tiếng than khóc của bố mẹ mình.

Phương Văn Văn hoàn toàn sụp đổ.

Cô ta khóc to hét lớn: “Đừng như vậy mà, đừng như vậy mà!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.