Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy

Chương 415



Trong đó có một tên cao to cố tình cầm nước uống và bỏng ngô nói với cô gái ngồi cạnh Hứa Mộc Tình: "Xin chào, tôi là Andre đến từ nước Mễ".

Bên cạnh Hứa Mộc Tình có hai cô gái ngồi.

Các cô thấy có hai người nước ngoài đến gần thì kích động che miệng cười.

"Chúng tôi có thể đổi chỗ với hai cô không?"

Hai cô gái trẻ đồng ý một cách dứt khoát.

Hai tên đó cứ thế thoải mái ngồi cạnh Hứa Mộc Tình.

Ban đầu bọn chúng còn ngồi nghiêm chỉnh, cũng không liếc nhìn Hứa Mộc Tình lần nào.

Hứa Mộc Tình thấy thế thì không để ý đến bọn chúng nữa.

Chỉ có Lý Phong nhếch miệng cười.

Đèn nhanh chóng tắt đi.

Trên màn chiếu cũng bắt đầu chiếu phim.

Ánh sáng đoạn đầu phim có phần tối tăm.

Cả rạp chiếu phim chìm trong bóng tối.

Mở đầu là cuộc chiến giữa hai bên.

Mà còn là một cuộc chiến ngoài vũ trụ.

Hiệu ứng kỹ xảo của phim rất tốt, hình ảnh rất sống động.

Tiếng nổ đùng đoàng vang vọng cả rạp chiếu phim.

Lúc này, Andre cảm thấy trong lòng nhộn nhạo, bứt rứt.

Lúc nãy vừa nhìn thấy Hứa Mộc Tình anh ta đã có một ham muốn tột cùng.

Anh ta muốn đặt người phụ nữ này lên giường.

Phải chơi cô ta như cách mà anh ta chơi mấy người phụ nữ da vàng tóc đen khác.

Advertisement

Bình thường anh ta quản lí xí nghiệp ở nước ngoài, chỉ cần ngoắc tay một cái.

Thì dù phụ nữ có kiêu ngạo thế nào cũng sẽ cun cút như chó chạy đến bên anh ta.

Li3m tay.

Li3m mặt.

Li3m của quý của anh ta.

Trong mắt Andre, đàn bà ở cái đất nước này cực kì đáng khinh.

Chỉ cần thấy người nước ngoài là trở nên dâm đãng.

Muốn chơi thế nào.

Thì chơi thế đấy.

Mà lần này anh ta muốn chơi kích thích hơn chút.

Trước mặt người đàn ông này chơi bạn gái anh ta.

Andre định bắt đầu từ chân Hứa Mộc Tình trước.

Lúc nãy ở ngoài quầy anh ta nhìn chằm chằm vào chân của cô.

Chân Hứa Mộc Tình vưa thon vừa dài, cứ như chân người mẫu vậy.

Advertisement

Mà cô lại không đi tất chân.

Vừa trắng vừa mềm, sờ lên chắc chắn là mềm mịn nhẵn bóng.

Nói thật đàn bà nước này tuy rất hèn.

Nhưng làn da lại rất tốt.

So sánh với làn da đàn bà nước bọn họ thì tốt hơn nhiều.

Quan trọng hơn là đám đàn bà này cứ như làm từ nước ý.

Sờ một tí là ướt.

Sau đó bàn tay anh ta sẽ mò lên bộ ng ực đầy đặn kia của Hứa Mộc Tình.

Tuy là Hứa Mộc Tình ăn mặc rất kín đáo.

Quần áo che kín từ phần cổ trở xuống.

Nhưng bộ ng ực đầy đặn kia làm cho người ta thèm rỏ dãi.

Hai ngọn núi đấy còn to hơn cả bộ ng ực nhân tạo mà đám đàn bà nước anh ta đến bệnh viện độn vào nữa.

Tối nay có trò vui rồi.

Ha ha ha!

Cứ nghĩ đến chuyện này là anh ta lại thấy hăng máu.

Andre không nhịn được nữa, bàn tay bắt đầu mò mẫm sờ sang.

Bóng tối giúp che dấu cho dục vọng của anh ta.

Bàn tay Andre như những cái chân nhện.

Xòe ra.

Run rẩy.

Cách đôi chân thon dài thẳng tắp của Hứa Mộc Tình.

Ngày một gần hơn.

Một chút nữa.

Một chút nữa thôi.

Sắp sờ được rồi.

Đôi chân trắng nõn như lụa.

Cảm giác mềm mại.

Yeah!

Trong lòng Andre hú hét sung sướng.

Anh ta không nhịn được.

Anh ta muốn bóp.

Muốn nắn.

Muốn sờ.

Sờ cho cô ta chảy nước.

Để cô ta rên rỉ.

Đê mê!

Run rẩy!

Mà lúc này.

Lý Phong ngồi cạnh Hứa Mộc Tình đột nhiên hô lên.

"Con chuột!"

Hứa Mộc Tình sợ nhất là chuột.

Cô đứng bật dậy.

Tay Lý Phong.

Xuyên qua bóng tối.

Cọ qua bờ mông cong vút của Hứa Mộc Tình.

Gạt đổ đồ uống đặt trên tay vịn bên ghế của Andre.

Đồ uống ngọt ngào cứ thế đổ lênh láng.

Lúc đồ uống bị đánh đổ.

Lý Phong đã nhanh tay rút ống hút cắm bên trong cốc ra.

Sau đó.

Đầu nhọn của ống hút.

Đâm thẳng xuống bàn tay vì giật mình mà rụt lại của Andre.

"Á!"

Hét ầm lên.

Ống hút nhìn thì mềm nhũn nhưng lại đâm xuyên qua bàn tay của Andre.

Mà còn cắm bàn tay anh ta dính chặt lên ghế.

"Áaaaaa!"

Tiếng hét thảm thiết hòa cùng tiếng nổ đùng đoàng của bộ phim.

Giờ phút này tất cả mọi người đều chú ý lên màn chiếu.

Không ai để ý đến tiếng hét thảm thiết của người nước ngoài bình thường vẫn được thiên vị này.

"Tay của tôi, tay của tôi".

Andre vừa kêu oai oái vừa quay đầu sang nhìn Lý Phong.

Đột nhiên anh ta ngẩn người.

Trong bóng tối, anh ta nhìn thấy hai tia sáng sắc bén lạnh lẽo.

Tia sáng này khiến Andre cảm thấy giống như đang bị thú dữ nhìn chòng chọc, trong nháy mắt anh ta toát mồ hôi lạnh.

Ánh sáng trên màn chiếu lập lòe, chiếu sáng khuôn mặt lạnh lùng của Lý Phong.

Loại cảm giác lạnh lẽo này chạy dọc từ lòng bàn chân lên đến tận đỉnh đầu.

Sợ hãi.

Hoảng loạn.

Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt khiến Andre ôm lấy bàn tay bị đau của mình, xoay người bỏ chay.

Không thể tiếp tục ở lại đây.

Ánh mắt kia nói cho Andre biết.

Nếu anh ta còn tiếp tục ở lại đây.

Anh ta chết là cái chắc.

"Rầm!"

"Rầm!"

Dàn âm thanh của rạp chiếu phim rất tốt.

Nên mọi người không để ý đến hai người nước ngoài hốt hoảng bỏ chạy trong bóng tối.

Hứa Mộc Tình nhìn chỗ ngồi của mình mà không biết phải làm sao.

Bởi vì đồ uống của Andre đổ hết lên chỗ cô rồi.

Cô không có chỗ ngồi.

Nhưng lại không dám đứng lên.

Vì nếu đứng lên sẽ chắn tầm nhìn của người ngồi sau.

Cô nhìn Lý Phong xin trợ giúp.

Lý Phong lại vỗ xuống đùi mình.

Hứa Mộc Tình vừa tức vừa xấu hổ.

Cô tức vì mình lại bị Lý Phong đánh bại thêm lần nữa.

Nhưng cô còn đang ngại ngùng thì bàn tay anh đã nhanh chóng luồn qua vòng eo mảnh mai của cô.

Hứa Mộc Tình đang muốn nói chuyện thì đột nhiên âm lượng phim nhỏ đi.

Hứa Mộc Tình ngại nói.

Cô chỉ đành co người trong lòng Lý Phong, mặc kệ bàn tay anh làm trò bậy bạ.

Một bên ôm ấp.

Một bên vuốt ve.

Hứa Mộc Tình chẳng còn hơi đâu mà xem phim.

Trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ.

Lần tới.

Không được thua.

Nhất định phải thắng.

...

Tập đoàn thương mại quốc tế "Heres", văn phòng chi nhánh Hoa Hạ.

Andre là người phụ trách, bàn tay băng bó, vẻ mặt giận dữ đi đi lại lại.

Ống hút xuyên qua bàn tay anh ta đã được rút ra.

Bàn tay cũng được băng bó cẩn thận.

Nhưng trong ngực anh ta vẫn bừng bừng lửa giận.

"Rầm!"

Ander đạp đổ cái ghế dựa, hung tợn nói: "Tao phải trả thù, tao phải trả thù".

"Tao phải trói cái thằng khỉ da vàng kia lại, chơi chết con đàn bà của nó trước mặt nó".

Bạn Andre ngồi cạnh cau mày nói: "Nhưng chúng ta không biết hai người kia là ai?"

"Thiên Môn lớn thế, lũ khỉ da vàng nhiều vậy, muốn tìm hai người kia rất khó".

Lúc nói chuyện, thư kí gõ cửa bước vào.

"Anh Andre, có một người tên Hậu Thư Hạo muốn gặp anh".

Andre nghe thấy tên Hậu Thư Hạo, ánh mắt bỗng sáng rực.

"Nhanh lên, mau mời cậu ta vào đi".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.