Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy

Chương 660



Người phía sau lại tiếp tục vỗ hai cái lên vai hắn ta.

"Đứng lên đi, tôi có việc tìm cậu".

"Ông bảo mày cút mày không nghe thấy à?"

"Mày tưởng giờ ông mày đến bước đường cùng nên muốn bắt nạt à?"

Nói xong, Cao Vũ Quốc đột nhiên đứng lên.

Nhưng vừa xoay người, nhìn thấy cảnh phía sau làm hắn ta sợ mất mật.

Trước mặt hắn ta có bảy tám người đang đứng.

Người vừa vỗ vai hắn ta là một người đàn ông trung niên.

Người đàn ông trung niên này Cao Vũ Quốc từng nhìn thấy ở những biển quảng cao trên ti vi.

Hàn Vi Cường - chủ tịch của tập đoàn Hàn Thị.

"Sếp Hàn, sao ông lại đến đây?"

Cao Vũ Quốc không ngờ Hàn Vi Cường sẽ xuất hiện trước mặt hắn ta.

Trước kia lúc đi theo Viên Điền Hồng hắn ta đã gặp Hàn Vi Cường mấy lần.

Nhưng hắn ta cũng chỉ có thể đứng nhìn Hàn Vi Cường từ xa mà thôi.

Giờ bỗng nhiên lại được gặp sếp lớn như thế làm Cao Vũ Quốc hơi bối rối.

Hàn Vi Cường cười ha ha nói: "Cậu Cao à, tôi tìm cậu tốn công lắm đấy".

"Đến đây, chúng ta lên xe nói chuyện".

Nói xong, Hàn Vi Cường kéo tay Cao Vũ Quốc lên chiếc xe Rolls-Royce của ông ta nói chuyện.

Bên trong xe.

Hàn Vi Cường hỏi Cao Vũ Quốc: "Tôi nghe nói gần đây cậu nợ không ít tiền, cuộc sống khó khăn lắm hả?"

Cao Vũ Quốc cúi đầu.

Lúc trước làm việc cho nhà họ Viên, vì có chỗ dựa vững chắc phía sau nên Cao Vũ Quốc tiêu tiền như nước.

Hắn ta không có vợ nhưng vẫn luôn nuôi hai cô bồ xinh tươi.

Lúc đấy vì có thể trái ôm phải ấp mà hắn ta còn khoái chí mãi.

Nhưng sau khi nhà họ Viên sụp đổ, trong một đêm Cao Vũ Quốc đã mất sạch.

Hai cô bồ còn bán sạch mọi thứ trong nhà hắn ta đi.

Hàn Vi Cường nhếch miệng cười khẩy.

Ông ta giơ tay vỗ vai Cao Vũ Quốc.

"Con người ai chả có lúc này lúc kia".

"Nếu cậu không nản lòng thoái chí, hôm nay tôi tìm cậu là có việc muốn hợp tác".

"Hợp tác với tôi á?"

Cao Vũ Quốc sửng sốt.

Hắn ta nghĩ mãi cũng không ra giờ mình còn thứ gì để lợi dụng chứ.

"Sếp Hàn, ông có tìm nhầm người không thế?"

"Không nhầm, tôi tìm Cao Vũ Quốc cậu đấy".

"Tôi nghe nói ở đây cậu rất có tiếng tăm, trước kia còn có mấy trăm tên đàn em đi theo bên cạnh cơ mà".

Cao Vũ Quốc cúi đầu cười khổ.

"Sếp Hàn, đó là chuyện trước kia, giờ tôi chỉ là một kẻ vô công rồi nghề mà thôi".

Hàn Vi Cường nhìn chằm chằm Cao Vũ Quốc nói: "Tôi có thể giúp cậu làm lại từ đầu, nhưng tôi có một điều kiện".

Cao Vũ Quốc đột nhiên ngẩng đầy, nhìn chằm chằm Hàn Vĩ Cường nói: "Ông nói đi".

Hàn Vi Cường nói: "Cậu có biết tập đoàn Lăng Tiêu không?"

Cao Vũ Quốc gật đầu: "Giờ ở vùng này có ai mà không biết chứ?"

"Nghe nói ông chủ cũ của tôi cũng bị tập đoàn này đánh bại".

"Vớ vẩn!"

Hàn Vi Cường cười khẩy: "Một cái tập đoàn Lăng Tiêu nhỏ bé lấy đâu ra thực lực đánh bại một trong bốn thế gia lớn ở thủ đô chứ?"

"Chẳng qua là nhà họ Viên chọc phải người không nên chọc mới ra nông nỗi này".

Hàn Vi Cường nhìn chằm chằm Cao Vũ Quốc.

"Hai chúng ta hợp tác đi".

"Giờ cậu cần người hay cần tiền tôi đều cho cậu".

"Cậu chỉ cần làm một việc, phá hủy hết các dự án của tập đoàn Lăng Tiêu ở khu này cho tôi".

"Dùng cách nào cũng được, miễn là dự án của tập đoàn này không thể tiếp tục thi công là được".

"Cậu có làm được không?"

"Sếp Hàn, ông cứ yên tâm đi".

"Không đến ba ngày, tôi sẽ khiến tập đoàn Lăng Tiêu và người của bọn họ cút khỏi nơi này".

Sau khi Cao Vũ Quốc xuống xe, Hàn Vi Cường dựa vào cửa kính, nhìn Cao Vũ Quốc đang nghênh ngang bước đi phía trước.

Trên mặt mở nụ cười thâm độc.

Lái xe của ông ta nói nhỏ: "Chủ tịch, nếu thằng ranh này mở miệng đòi hai triệu thì có cho không?"

"Hừ, lệnh truy sát vừa tung ra, thế gia ở thủ đô và vùng lân cận đều sẽ tập chung đối phó với tập đoàn Lăng Tiêu".

"Giờ tất cả bọn họ đang nhìn chằm chằm vào dịch vụ nhà hàng của tập đoàn này".

"Đó chẳng qua chỉ là dự án mà bọn họ dùng để che mắt mà thôi".

"Nếu tôi đoán đúng, dự án chủ yếu của tập đoàn Lăng Tiêu chính là bất động sản ở đây".

"Hai triệu đúng là không phải con số nhỏ nhưng chỉ cần bỏ ra số tiền này, không đến nửa tháng chúng ta có thể kiếm về gấp bội".

Lúc xe Rolls-Royce của Hàn Vi Cường lái trên quốc lộ về nhà.

Trên một ngọn núi cách đó không xa.

Lý Phong chắp tay sau lưng, im lặng đứng nhìn.

Dương Thiện Tề đứng im sau lưng anh như trời trồng.

Lý Phong mở miệng hỏi: "Các cậu chuẩn bị đến đâu rồi".

"Các anh em đã chuẩn bị kĩ càng như những gì anh dặn rồi ạ".

Lý Phong khẽ gật đầu: "Ra tay đi".

"Nếu Hàn Vi Cường đã vội thế thì ra tay với tập đoàn của ông ta trước đi".

"Vâng!"

Sau khi Cao Vũ Quốc lấy được hai triệu từ chỗ Hàn Vi Cường, hắn ta rầm rộ kêu gọi người, liên tục dẫn người quấy phá dự án của tập đoàn Lăng Tiêu.

Cùng lúc đó các thế gia ở thủ đô cũng bắt đầu ra tay đối phó với tập đoàn Lăng Tiêu.

Có người cắt đứt nguồn cung của tập đoàn.

Bịa ra những tin tức tiêu cực về tập đoàn.

Còn có người cầm tiền vênh váo vào tòa nhà văn phòng của tập đoàn, ra vẻ phải mua đứt cái tập đoàn này.

Các thế gia lớn tấn công dồn dập.

Trong nháy mắt sóng gió nổi lên.

Hai ngày sau, Hàn Vi Cường mới bước từ trên lầu xuống, vẫn như mọi khi vừa ăn sáng vừa đọc báo.

Chẳng bao lâu bên ngoài có người vội vã chạy vào.

"Chủ tịch ơi! Có tin tốt, có tin tốt".

Hàn Vi Cường hơi nhếch mày, cười nói: "Đừng nói vội, để tôi tự đoán".

"Chuyện này chắc chắn có liên quan đến cổ phiếu của tập đoàn chúng ta".

Người vừa chạy vào gật đầu lia lịa.

Hàn Vi Cường nói tiếp: "Chắc chắn có liên quan đến việc hai ngày này chúng ta ra tay đối phó với dự án bất động sản của tập đoàn Lăng Tiêu".

"Khiến người đầu tư tin tưởng công ty chúng ta, rất nhiều người bắt đầu mua cổ phiếu công ty đúng không?"

"Đúng thế, chủ tịch đúng là liệu sự như thần".

Người cấp dưới luôn mồm nịnh hót, Hàn Vi Cường cười khoái chí.

"Mấy cái này là chuyện nhỏ".

"Tôi nói cho cậu biết, tôi biết nhìn xa trông rộng hơn người khác nhiều".

"Tôi không chỉ nuốt trọn mấy cái dự án bất động sản của tập đoàn Lăng Tiêu".

"Mà còn phải khiến gia tộc chúng ta nhảy vọt".

"Tôi phải bước lên hang ngũ gia tộc hạng nhất, thậm chí là thế gia đứng đầu bốn thế gia lớn ở thủ đô".

"Chủ tịch đúng là nhìn xa trông rộng, giỏi giang quyết đoán.

"Bốn thế gia hàng đầu ở thủ đô chắc chắn sẽ có tên gia tộc của chúng ta".

Hàn Vi Cường cười ha hả, nói với cấp dưới.

"Chờ mà xem, không đến ba ngày tôi sẽ nuốt trọn hết dự án bất động sản của tập đoàn Lăng Tiêu".

Mà ngay lúc Hàn Vi Cường tham lam, muốn dùng tiền mua hết dự án bất động sản của tập đoàn Lăng Tiêu. 

Thì cổ phiếu trôi nổi của bọn họ cũng bị một công ty tài chính thu mua sạch.

Ban đầu Hàn Vi Cường còn chưa biết, ông ta đang cùng mọi người trong nhà chìm đắm trong niềm vui sướng.

Kẻ nào đang mơ mộng hão huyền.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.