Dường như sớm đã đoán được Lý Tấn sẽ phản ứng như vậy, Lý Phong lại nói.
“Theo tin tức mà tôi vừa nhận được, chị dâu đã bị người nhà họ Lý ở Trường An bắt đi”.
“Những năm qua, chị ấy và con trai của anh bị giam cầm ở Trường An”.
“Con nói cái gì? Anh trai con có con trai thật sao?”
Cơ thể Lý Tấn khẽ chấn động.
Ông ta vô cùng kích động, lùi về phía sau mấy bước, lấy tay che trán.
Lý Tấn dựa lưng vào tường.
Đường đường là người đứng đầu một gia tộc nhưng khi ông ta nghe thấy tin như sét đánh ngang tai này, ông ta cũng không thể chịu được, từ từ ngồi xuống.
Lý Lâm vẫn đang đứng nghe ở bên cạnh, lúc này vội vàng đi tới đỡ Lý Tấn ngồi xuống ghế.
Bây giờ Lý Tấn thậm chí không nói lên lời.
Cả người ông ta đang ở trong tình trạng sốc toàn tập.
Trong suốt mười mấy năm qua, Lý Tấn vẫn luôn lên kế hoạch tương lai cho bản thân và gia tộc của mình.
Tuy nhiên, trong số những kế hoạch của ông ta, không có sự xuất hiện của Lý Na và con trai cô ấy.
Hơn cả bị sốc, Lý Tấn cảm thấy rất tội lỗi.
Xa cách nhiều năm như vậy, bây giờ ông ta mới biết chuyện này.
Lý Phong nhìn Lý Tấn, biểu cảm trên mặt anh không có quá nhiều sự thay đổi.
Sự xa cách giữa anh và Lý Tấn không thể giải quyết chỉ bằng một hai câu nói được.
“Ông không cần phải quan tâm đến chuyện chị dâu và cháu trai, hôm nay tôi đến đây chỉ là để thông báo cho ông biết thôi”.
Nói xong, Lý Phong xoay người rời đi.
Khi Lý Phong bước tới cửa, Lý Tấn đột nhiên lên tiếng.
“Bao nhiêu năm nay gia tộc họ Lý ở Trường An luôn kìm hãm gia tộc chúng ta”.
“Nhưng dù thế nào, bọn họ cũng là nhánh chính, không phải kẻ thù của chúng ta”.
“Bố hi vọng chuyện này có thể giải quyết êm đẹp”.
Lý Phong hơi nghiêng đầu, khóe miệng khẽ cong lên.
“Ở trên thế giới này, thứ quý giá nhất đối với tôi chính là gia đình”.
“Bất cứ ai dám làm tổn thương đến gia đình tôi đều phải chịu hình phạt tương ứng gấp mười lần, thậm chí gấp trăm lần”.
Nói xong, Lý Phong cất bước, nhanh chóng rời đi.
Đợi sau khi Lý Phong rời đi, Lý Lâm nói với Lý Tấn: “Lão gia, tới đây chúng ta phải làm gì?”
Sắc mặt Lý Tấn rất tệ.
Cho dù suốt bao nhiêu năm nay, ông ta không có quá nhiều quan hệ với bên phía Trường An.
Nhưng dù thế nào gia tộc Lý Thị ở Trường An cũng là nhánh chính.
Với tính cách của Lý Phong, đến Trường An lần này e rằng sẽ nhổ toàn bộ gốc gác của gia tộc Lý Thị ở Trường An lên.
Lý Tấn nghĩ mãi.
Trong đầu ông ta đột nhiên hiện lên hình bóng một người.
Lý Tấn chợt nhận ra, trên đời này người duy nhất có thể ngăn cản Lý Phong chỉ có mình cô.
Vì vậy, Lý Tấn lấy điện thoại ra lập tức gọi điện cho Hứa Mộc Tình.
…….
Bữa tối, Lý Phong nói với Hứa Hiếu Dương: “Bố, hai ngày tới con có việc cần đến Trường An một chuyến”.
Hứa Hiếu Dương không nghĩ gì lập tức gật đầu.
Hứa Hiếu Dương và Liễu Ngọc Phân đều không hỏi Lý Phong đi Trường An làm gì?
Bởi vì bọn họ biết rằng, nếu như chuyện này có liên quan đến nhà bọn họ, Lý Phong nhất định sẽ nói.
Nếu như Lý Phong không nói thì đây chắc chắn là chuyện riêng của anh.
Hứa Mộc Tình ở bên cạnh nhìn Lý Phong, do dự một lúc, sau đó nói: “Chồng à, em đi với anh nhé”.
“Các dự án ở thủ đô đều đã được bàn bạc ổn thỏa rồi”.
“Có Raven phụ trách ở phía sau, em có thể yên tâm đi được”.
“Hơn nữa em cũng muốn đến Trường An xem xem thị trường ở đó như thế nào?”
“Nếu thích hợp, chúng ta có thể dùng Trường An làm đòn bẩy để tiến vào nội địa”.
Nghe thấy Hứa Mộc Tình muốn cùng đi với mình, Lý Phong ngây ra, sau đó nghĩ một lúc, anh khẽ gật đầu: “Được!”
Hứa Hạo Nhiên đang cúi đầu ăn cơm đột nhiên ngẩng đầu lên cười hi hi với Lý Phong, nói.
“Anh rể, em cũng đi nữa!”
Hứa Hạo Nhiên vừa dứt lời, Liễu Ngọc Phân đã đạp cho cậu ta một cái.
“Chị gái và anh rể con đi Trường An làm việc”.
“Cái thằng nhóc lăng xăng như con đi theo làm gì?”
“Mẹ, bây giờ con không còn là thằng nhóc lăng xăng nữa rồi”.