Hóa Ra Đã Bảy Năm

Chương 47: Ngoại truyện





Sau ngày đó ,cũng hai tuần rồi Phương Chấn Vũ không gặp mặt Khiết Tâm.Anh cảm giác cô đang cố tình tránh mặt anh, áo khoác cô trả cho anh rồi nhưng không phải tận tay đưa anh mà gửi cho phòng bảo vệ.Với lại hai tuần nay anh cũng rất bận nên chưa tìm đến cô, hôm nay bắt đầu triển khai kế hoạch thử xem cô trốn được đi đâu....Phương Chấn Vũ đứng ngay lối hành lang trước cửa lớp khoa thiết kế chờ Khiết Tâm..Các nữ sinh đi qua ai cũng ngoái đầu nhìn lại, người thì quyến luyến, người thì đỏ mặt, thẹn thùng ...nhưng tất cả đều có chung suy nghĩ nam thần Phương Chấn Vũ đứng đây chờ ai???..Anh không buồn quan tâm, vẫn tao nhã đứng đó quan sát lối đi cầu thang, chẳng mấy chốc thân ảnh mà anh chờ mong đã xuất hiện..nhưng một màn không mong muốn khiến Phương Chấn Vũ khó chịu..Khiết Tâm vừa đi vừa nói chuyện với một nam sinh, không biết chuyện gì mà khiến cô cười tít cả mắt..Mặc kệ ánh mắt mọi người anh bước tới chắn ngang đường đi của Khiết Tâm ..Vừa nhìn thấy anh những hình ảnh ngày đó như cuốn phim quay chậm, Khiết Tâm đỏ mặt, miệng lắp bắp..,tim còn đập nhanh...

\-" Anh...sao...lại ở đây...?" Tự nhiên Phương Chấn Vũ bước lại gần , lấy tay vén tóc cô, miệng nở nụ cười cưng chiều.

\-" Thì anh đến tìm bạn gái mình , có gì không đúng sao ..hửm"


Nói rồi còn béo má cô...lời nói anh vừa dứt thì tiếng mọi người " Ồh " lên, rồi những cuộc bàn tán xôn xao bắt đầu..Mà nhân vật nữ chính vẫn còn chưa tiêu hóa xong câu nói của anh ,cô vẫn còn đứng ngây ra.Đến khi tay được Phương Chấn Vũ nắm tay cô, Khiết Tâm mới choàng tỉnh..Mặt đỏ lên , lời nói lúng túng. .

\-" Ai...ai..là bạn gái của anh chứ" Phương Chấn Vũ bỗng cười tươi choàng tay qua vai ôm cô vào lòng.

\-" Khiết Tâm...thôi mà em..đừng giận anh nữa mà...anh biết lỗi rồi...Tại hai tuần nay anh bận làm luận văn nên không đến tìm em..."

Woa....lại một trận Ồh lên,ngưỡng mộ có,ganh tỵ có,bao ánh mắt đang săm soi nhìn cô và anh.

Khiết Tâm nhìn chằm chằm khuôn mặt đẹp trai đang tươi cười trước mắt...Cô thật muốn đưa tay lên cào nát cái khuôn mặt đẹp trai đó, cô là bạn gái anh ta hồi đó,nói chuyện giống hai người như đôi tình nhân đang yêu mà cô đang giận hờn vu vơ vậy đó.Khiết Tâm mím môi gạt tay anh đang ôm vai mình .


\-" Anh ...anh..nói...."

\-" Được rồi Khiết Tâm..đừng bướng bỉnh nữa mà em.." Bướng bỉnh cái đầu anh,đồ mặt dày không biết xấu hổ...Khiết Tâm chửi thầm trong lòng..Cô chưa bao giờ lớn tiếng chửi một ai cả ,tức tối mà không biết mở miệng làm sao..Bây giờ ai ở đây cũng nghĩ cô là bạn gái Phương Chấn Vũ ,cô có mười cái miệng cũng không giải thích được..Không biết phải làm sao thì mắt thấy Phương Chấn Vũ nắm chặt tay cô,cô cố vung ra nhưng làm sao cũng không được..Đang bực mình thì nghe anh nói với nam sinh bên cạnh cô.

\-" Phiền cậu xin cho Khiết Tâm nghỉ tiết cuối này..."Nam sinh bị một màn trước mắt làm cho đơ người thì ra hoa khôi lớp cậu ta đã là hoa đã có chủ ,tự nhiên cậu thấy may mắn hên là cậu không để ý Khiết Tâm người cậu thầm mếm là cô bạn cùng phòng với Khiết Tâm là Bối Như,nếu không là có chuyện rồi,nhìn người trước mắt tuy cười nói ôn hòa nhưng sau cậu thấy anh ta rất nguy hiểm,nghĩ vậy cậu liền nặng một nụ cười đúng tiêu chuẩn ..

\-" Vâng..để tôi xin phép dùm cho"

\-" Cám ơn cậu...."


\-" Tôi không muốn nghỉ học..Anh làm gì..Á..anh đưa tôi đi đâu..."

Không để cô lên tiếng anh đã kéo Khiết Tâm đi ,bất chấp cô chống đối ,kéo cô xuống sân trường nhìn lên lầu vẫn thấy mọi người nhìn xuống quan sát hai người họ.Phương Chấn Vũ mỉm cười kề sát tai Khiết Tâm nói nhỏ ,nhìn từ xa như là cử chỉ âu yếm rất mập mờ.

\-" Em không ngoan ngoãn anh không ngại sẽ hôn em ngay giữa sân trường"





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.