Hóa Ra Tôi Lại Giàu Đến Vậy

Chương 88: 88: Vạn Sự Sẵn Sàng Chỉ Thiếu Gió Đông




Sau khi xử lý xong nhà họ Tô, vẫn cần giải quyết thêm mấy người nữa.
Dựa theo quy tắc của liên minh thương nghiệp phía Nam thành phố, muốn đề xuất có hiệu lực, ngoại trừ tỉ lệ thành viên bỏ phiếu tán thành 50% trở lên ra, năm người dẫn đầu ít nhất cũng phải có ba người đồng ý, cho nên, Vương Thành còn cần thiết phục ít nhất hai người dẫn đầu nữa.
Tiếp sau đó Vương Thành lại bảo Tô Thiên Nam âm thầm thông báo cho ba người dẫn đầu khác tới gặp anh, còn liên tục dặn dò bảo anh không muốn để lộ tin tức ra bên ngoài.
Rất nhanh ba người dẫn đầu khác của liên minh thương nghiệp phía Nam thành phố cũng chạy tới gặp Vương Thành, theo thứ tự là Trương Viễn của nhà họ Trương, Tần Thiên Lâm của nhà họ Tần, còn có Diệp Phi của nhà họ Diệp.

Đều là mấy người đàn ông trung niên năm mươi sáu mươi tuổi, hoặc cao hoặc gầy.
“Không biết cậu chủ gọi chúng ta tới là có việc gì??” Trương Viễn nhìn chăm chăm vào Vương Thành đang đeo mặt nạ màu trắng, hơi có chút thấp thỏm hỏi.
Đây cũng là câu hỏi mà hai người dẫn đầu khác cũng đang hỏi trong lòng.
“Lần này tôi gọi mọi người tới, đương nhiên là muốn cho mọi người lợi ích.” Vương Thành thản nhiên nói.
“Cho chúng tôi lợi ích?? Lợi ích gì?”
Ba người kinh ngạc trong lòng một trận, vừa tới đây cậu chủ đã muốn cho bọn họ lợi ích, diễn biến này là đang xảy ra chuyện gì? Nhưng mà bọn họ sống đã hơn nửa đời người, cũng biết một đạo lý, thiên hạ không cho không ai cái gì bao giờ.
“Tôi có thể cho mỗi người một danh ngạch hội viên phổ thông của Câu lạc bộ tư nhân Gia Dụ.” Hai mắt Vương Thành nhìn chăm chăm vào bọn họ nói.

“Chuyện này là thật??” Ba người không khỏi đều rất bất ngờ, phải biết rằng hội viên của Câu lạc bộ tư nhân Gia Dụ này chỉ có xí nghiệp đưa ra thị trường cùng với nhà hào môn bậc nhất ở địa phương mới có tư cách có được, mà dạng nhà giàu có hai ba đời giống như bọn họ hoàn toàn không thể nào có.
Với lại chỉ cần có được hội viên của Câu lạc bộ tư nhân Gia Dụ này, là có thể tự do tiến vào Câu lạc bộ tư nhân Gia Dụ rồi, không chỉ có thể thu được mạng lưới giao thiệp cao cấp, mà còn có thể giành được tin tức liên quan tới tài chính bên trong, đặc biệt là phương diện cổ phiếu, đâay đối với bọn họ mà nói là vô cùng có lực hấp dẫn.
Mặt khác sau này khi xí nghiệp của bọn họ cần đầu tư bỏ vốn, cho vay hay thậm chí là đưa ra thị trường, có được thân phận hội viên này, đều sẽ trở nên khá là dễ dàng và nhanh gọn.
“Đương nhiên là thật, nhưng mà tôi cần các người bỏ phiếu chọn Mã Hạo trong đề xuất liên minh thương nghiệp phía Nam thành phố lần này.” Vương Thành lượn một vòng, cuối cùng vẫn nói mục đích của anh cho bọn họ nghe.
Sau khi ba người nghe được điều kiện này, hơi có chút kinh ngạc, do dự một chút nói.
“Cậu chủ, trước mắt cũng sắp bỏ phiếu rồi, bây giờ chúng tôi thay đổi chọn Mã Hạo, tương đương với giết tận nhà họ Lâm, chỉ sợ sau này nhà họ Lâm biết sẽ trả thù chúng tôi!” Trương Viễn nói lo lắng trong lòng bọn họ ra.
“Sau ngày hôm nay nhà họ Lâm sẽ bị Tập đoàn Đỉnh Hòa và nhà họ Tô liên hợp tấn công, tại sao các người còn sợ nhà họ Lâm bọn họ làm gì?? Không còn bọn họ, chẳng phải các người có thể mở rộng phân ngạch thị trường hay sao??” Vương Thành vừa cười vừa nói.
Vừa dứt lời, ba người bên dưới đều hít vào một ngụm khí lạnh.

Nhà họ Lâm này đã đắc tội cậu chủ của Tập đoàn Morgan à! Thế mà lại âm thầm liên kết với Tập đoàn Đỉnh Hòa và nhà họ Tô đến cắn giết bọn họ, như vậy trước mắt nếu không đồng ý, sợ là bọn họ sẽ trở thành đối tượng bị cắn giết tiếp theo!
“Vậy chúng tôi mặc cho cậu chủ phân phó!”
Ba người nào còn dám do dự, gần như là đồng thanh đáp lại.

“Tốt lắm, sau khi các người rời khỏi đây nhất định phải giữ bí mật, chớ nói là đã gặp tôi.”
Sau khi Vương Thành đuổi ba người bọn họ ra về, lại thay đổi về quần áo ban đầu một lần nữa, sau đó tháo mặt nạ màu trắng xuống, hít một hơi thật sâu.
“Mang mặt nạ đúng là khó chịu!”
Vương Thành có hơi cảm khái, sau khi thay xong quần áo, vẫn ra khỏi phòng hội nghị vip, sau đó bước nhanh tới sảnh lớn tiếp khách.
Lúc này các thành viên của liên minh thương nghiệp bên trong phòng khách đang bàn cãi sôi nổi hai đề xuất! Một đề xuất chính là nhà họ Lâm muốn đá Mã Hạo, mấy cái Khách sạn Hà Thị ra, mà một đề xuất khác là Mã Hạo muốn đá nhà họ Lâm ra.

Để hai đề xuất giành được chiến thắng cuối cùng, đôi bên đều đang so đấu thế lực và mạng lưới giao thiệp của riêng mình.
Nhưng mà rất nhanh sau đó Mã Hạo phát hiện ra, bốn nhà bọn họ hoàn toàn không phải đối thủ ngang tài ngang sức với thế lực của hai nhà Tô Lâm, đứng tuyệt đối ở thế yếu.

“Sao cậu Vương vẫn chưa xuất hiện.” Mã Hạo rất lo lắng.
“Đừng nóng vội, có thể Vương Thành cũng đang liên lạc nhờ những người khác giúp đỡ.” Hà Dương là người bình tĩnh nhất trong bốn nhà, thứ nhất ông ấy rất tin tưởng Vương Thành, thứ hai ở phía Nam thành phố khách sạn của ông ấy chỉ có hai cái, dù cho bị đá ra khỏi liên minh thương nghiệp phía Nam thành phố, tổn thất cũng không lớn lắm.
Lâm ghệ Phân, Hà Hiểu Nghiên cùng với dì lớn dì nhỏ, hai chị em họ của cô đều ở đây.


Vừa nãy vì để giúp ông ngoại của bọn họ, mấy người phụ nữ bọn họ cũng đang sôi nổi khởi động những mối quan hệ của mình để trợ giúp bỏ phiếu, nhưng mà hiệu quả rất thấp.
“Thằng nhóc nhiều chết tiệt kia, không có chuyện gì đi chọc tới nhà họ Lâm làm gì? Bây giờ thì tốt rồi, chúng ta đều phải cùng bị xui xẻo theo.” Lâm Nghệ Phân càng nghĩ càng tức, lập tức cảnh cáo nói với Hà Hiểu Nghiên bên cạnh.
“Hiểu Nghiên, đợi lát nữa nếu công ty của cha con và ông ngoại con đều bị đá ra khỏi liên minh thương nghiệp phía Nam thành phố, con phải chia tay với Vương Thành cho mẹ, nghe hiểu không?”
“Con không muốn.” Hà Hiểu Nghiên mới không muốn chia tay với Vương Thành.
“Mẹ nói con có phải không bị ngốc hay không, lại còn tiếp tục ở bên cạnh cậu ta, lần sau người xui xẻo chính là con đó! Con nhìn xem nó hại chúng ta thành cái dạng gì?” Lâm Nghệ Phân thật sự tức giận không có chỗ mà xả, Vương Thành này cũng làm cho một nhà bọn họ bị hại thảm rồi.
Dì lớn dì nhỏ bên cạnh hiểu nhiên cũng giúp đỡ khuyên bảo.
“Đúng vậy đó, Hiểu Nghiên, loại người nghèo đến từ nông thôn giống như Vương Thành, con vẫn nên chia tay nó sớm một chút mới đúng, bây giờ nó hại nhà chúng ta thảm như vậy, cũng không biết chuyện làm ăn của ông ngoại con sau này còn có thể làm tiếp hay không.”
Mấy người thân thích người này một câu người kia một câu, biến Vương Thành không đáng một đồng, thậm chí còn coi anh là sao chổi, Hà Hiểu Nghiên nghe đến nỗi rất là uất ức, trong hốc mắt cũng long lanh ánh nước, cũng may vẫn còn có Hà Dương che chở con gái ông.
“Làm gì vậy chứ, chuyện còn chưa có kết quả, người nhà với nhau trước hết cứ ầm ĩ lên, nhao nhao cái rắm, tất cả im lặng chút đi!” Hà Dương cũng nổi giận.
Đám người tạm thời không nói gì nữa, sau khi yên lặng một lát, cuối cùng Vương Thành cũng tìm được bọn họ từ trong đám người.
“Cậu Vương, cậu có thể đến rồi, đợi một lúc nữa là sẽ bỏ phiếu, nhưng bây giờ tình hình vô cùng bất lợi đối với chúng ta! Bây giờ chúng ta phải làm sao??” Mã Hạo là người đầu tiên chạy tới hỏi, vẻ mặt rất là lo lắng.
Phải biết rằng ông ta phí hết rất nhiều sức lực mới được làm một trong năm người dẫn đầu, hôm nay nếu thực sự bị đá ra khỏi liên minh thương nghiệp, vậy thực sự là tổn thất quá lớn.
Lâm Phú nhìn thấy Vương Thành đến thì hừ lạnh một tiếng sau đó đi ra ngoài, lần này bị anh hại cho thảm rồi.

Vương Thành thấy tinh thần của bọn họ sa sút thì an ủi bọn họ.
“Mọi người yên tâm, tôi cũng liên hệ xong rồi, vạn sự đã sẵn sang, chỉ còn thiếu gió đông, lần bỏ phiếu này không có vấn đề gì.”
Vương Thành vốn định cho bọn họ một tin tức tốt để gia tăng tinh thần, nhưng mà Lâm Nghệ Phân lại không cho anh sắc mặt tốt.
“Vương Thành cậu đã đến rồi.

Dì đây nói mấy lời cảnh cáo với cậu trước, lần này nếu nhà chúng ta bị đá ra khỏi liên minh thương nghiệp phía Nam thành phố, chuyện của cậu với Hiểu Nghiên cũng không cần tiếp tục nữa.”
Lâm Nghệ Phân thực sự sợ Vương Thành này, nếu như lại để cho anh ở bên cạnh Hiểu Nghiên, chỉ sợ đến lúc đó sẽ liên lụy đến con gái của bà.
Vương thành nhíu mày, không nghĩ tới bọn người Lâm Nghệ Phân đã bắt đầu đổ thù hằn lên anh, xem ra sự trả thù của nhà họ Lâm này cũng thật hung ác, cũng may anh đã chuẩn bị xong, đến lúc đó nhà họ Lâm cứ đợi bị anh giết tận đi!
Mà Lâm Diệp cách đó không xa lại thu tất cả vào trong mắt, nhìn thấy dáng vẻ Vương Thành bị đám người phỉ nhổ, khóe miệng anh ta lộ ra một nụ cười đắc ý.

Chợt không nhịn được mà đi tới, khiêu khích nói với Vương Thành.
“Tên nghèo rách, bây giờ mày biết nhà họ Lâm chúng tao lợi hại chưa! Nhưng yên tâm, cái này chỉ mới là bắt đầu thôi, phía sau còn có trò hay hơn đang chờ mày, tao sẽ khiến cho mày sống không bằng chết!”
“Đừng vui vẻ quá sớm, không đến giây phút cuối cùng, mày vĩnh viễn không biết kết quả sẽ như thế nào đâu? Lỡ đâu bị đá ra chính là nhà họ Lâm chúng mày thì sao??” Khóe miệng của Vương Thành khẽ mỉm cười nói.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.