Hoa Tâm Tổng Giám Đốc

Chương 24



2 giờ đêm

"Reng...." Âm thanh của điện thoại vào đêm khuya có vẻ dị thường chói tai

Tiêu Ngự Phi nhíu mày, theo giấc mơ bừng tỉnh, mò tay lên đầu giường, mở đèn bàn ra, lấy điện thoại tiếp chuyện, tay phải dụi dụi mắt

"Tiêu Ngự Phi, ai vậy?"

"Ai vậy? Ngoại trừ cái người luôn bị ngươi cúp máy là ta thì còn có ai?"

"Vừa nghe đến giọng nói quen thuộc này, Tiêu Ngự Phi chút nữa đã phát ra tiếng thở dài

"Mẹ, mẹ biết hiện tại là mấy giờ rồi ko?"

"Đương nhiên biết, là bảy giờ tối a" Tiêu mẫu nói rất đương nhiên

"Mẹ đã quên Paris và T sai lệch nhau bảy giờ sao?" Nàng ko phải lúc sáng đã gọi điện rồi sao?

"Mẹ hiện tại ko ở Brazil, mẹ ở Thụy Sĩ" Tiêu mẫu cãi lại

Lại đổi chỗ? "Mẹ, Thụy Sĩ và T cũng lệch nhau bảy giờ" Mệt mỏi a!

"Được rồi! Cho dù bên kia đã khuya, thì đã sao? Mẹ hiện tại ko gọi điện thoại cho con, còn có thể tìm được con sao? Con cũng ko ngẫm lại đã treo điện thoại mẹ bao nhiêu lần, lần nào gọi cũng nói "tôi đang làm việc, có rảnh xin mời gửi thư thoại" ! Còn còn muốn bắt mẹ chờ bao lâu a?"

Tiêu Ngự Phi thở dài "Ngày hôm qua ko phải là mẹ đã gọi điện thoại rồi sao?Mẹ nên cùng ba ở bên kia an ổn tuổi già"

"Mẹ biết, nhưng mà......"

"Mẹ, rốt cuộc là có chuyện gì, nói đi!"

"Con trai à!" Tiêu mẫu thở dài

Tiêu Ngự Phi vừa nghe thấy lời dạo đầu nay, trong lòng lập tức có dự cảm bất an

"Con có biết mẹ bao nhiêu tuổi rồi ko?"

"Năm nay mẹ mới năm mươi mốt, vẫn còn rất trẻ"

"Mẹ ngươi đã già rồi, còn trẻ cái gì! Ba ngươi đã sáu mươi, 2 lão già chúng ta chỉ muốn có được một đứa cháu bảo bối"

Tiêu Ngự Phi trong lòng thở dài thật sâu "Yên tâm đi mẹ, mẹ phải cùng ba giữ gìn thân thể khỏe mạnh, ít nhất phải sống đến 102 tuổi"

Quanh năm suốt tháng đều đi du lịch, vui đến quên hết trời đất, làm sao có thể đột nhiên chịu già!!

"Trời ạ! Ai có thể vĩnh viễn bình yên vô sự sống hoài được đâu, nếu có một ngày ông trời gọi chúng ta về, chúng ta cũng ra đi mà ko một câu oán hận, điều tiếc nuối duy nhất của bọn ta là ko thể nhìn thấy ngươi lập gia đình sinh con, chúng ta chết ko nhắm mắt a!"

Trời ạ! Lại chuyện này!! Mỗi lần gọi điện thoại nàng đều xoay quanh đề tài này!

"Mẹ, mẹ biết công việc của con mà, nếu gặp được đối tượng của mình con sẽ ko cố ý bỏ qua"

"Con trai a! Con đừng lúc nào cũng lấy công việc làm cái cớ, con luôn dùng lý do này để bịt miệng ta"

Tiêu Ngự Phi hoàn toàn thua trận trước mẹ già của hắn

"Cho nên mới nói, con ko cần bận tâm, mẹ sẽ giúp ngươi xem xét tuyển vài người, sau đó ta sẽ mời các nàng vào Chủ Nhật tuần sau đi tìm con, cùng con chơi đùa, con xem thấy thích ai, thì nói cho mẹ, mẹ sẽ làm chủ"

"Chủ Nhật sau? Mẹ ko phải ở Thụy Sĩ sao, làm sao có thể giúp con chọn người?"

" Ai....! Tuần trước mẹ gặp được một đoàn du lịch của tập đoàn T, có vài cô gái trẻ cũng ko tệ, nói chuyện vài câu, kết quả các nàng đều biết ngươi nha!! Vừa nghe đến chuyện có thể cùng ngươi bồi dưỡng tình cảm, các nàng đều phi thường vui"

"Trời ơi! Mẹ, mẹ căn bản cũng ko biết các nàng, nếu các nàng phẩm hạnh kém cỏi, thì ko phải mẹ đã gây phiền toái cho con sao?"

"Yên tâm đi! Mẹ đã từng duyệt vô số người, sẽ ko nhìn nhầm!"

"Mới là lạ! Mẹ, con nói rồi, con sẽ tự tìm đối tượng cho mình, ba mẹ ko cần lo lắng"

"Tự mình tìm? Khi nào thì con tìm được? Con hiện tại đã hai mươi chín tuổi, mà ngay cả bóng dáng bạn gái cũng ko có! Ta cũng cảm thấy kỳ quái, con bộ dạng vừa cao lại đẹp trai, tính tình tuy hơi lạnh một chút, nhưng nhìn qua cũng có chút nhân tình, dù sao hiện tại cũng có lưu hành cái câu "nam nhân ko xấu, phụ nữ ko yêu", hơn nữa tiền cũng ko thiếu, tại sao con lại ko có bạn gái a? Con ko phải là bị "gay" gì chứ?"

"Mẹ! Con ko phải"

"Kỳ thật nếu có bị cũng ko sao! Chỉ cần con có đối tượng, có thể mang nó ra nước ngoài kết hôn, như vậy cũng coi như là lập gia đình"Tiêu mẫu nói vô cùng thông suốt

"Mẹ, con nói rồi, con ko phải vậy, con rất bình thường"

"Con thực sự bình thường? Vậy tại sao điều kiện con tốt như vậy lại ko có bạn gái? Mẹ đã biết, căn bản, nhất định là ánh mắt con quá cao, quá soi mói, có đúng ko?"

"Mẹ, hôn nhân là chuyện cả đời, ko chọn lựa sẽ ko thành, Chẳng lẽ mẹ hi vọng con tùy tiện tìm người kết hôn, về sau ko hợp lại ly hôn sao?"

"Mẹ đương nhiên ko hy vọng, nhưng mà nếu như con rất soi mói, thì sẽ mất rất nhiều cơ hội, cho nên mẹ quyết định giúp mình lựa con dâu, con chỉ cần ngoan ngoàn cùng người ta lựa chọn mà kết hôn là được!"

"Mẹ! Người muốn kết hôn là con nha! Ko có đạo lý nào nói con ko thể chọn! Thật sự là ko có thiên lý mà!" "Mẹ , chuyện chung thân đại sự ko thể qua loa như vậy được, cũng cũng ko phải là người theo chủ nghĩa ko kết hôn, mẹ yên tâm, con nhất định sẽ kết hôn"

"Thật chứ? Ko phải là muốn dỗ ta?"

"Đương nhiên là thật"

Đầu dây điện thoại bên kia cũng chịu thỏa hiệp "Được rồi! Mẹ tin con một lần

"Như vậy đối với mấy cái người mẹ vừa tuyển kia, mẹ có thể thông báo các nàng đừng đến đây được ko?"

"Ko được, mẹ đều đã nói với người ta, hiện tại lại đổi ý, ta sẽ rất ngượng ngùng"

"Nhưng mà mẹ...."

"Như vậy đi, ta tin là con muốn kết hôn, về sau cũng ko phải xen vào việc của người khác, nhưng mà lần này , con cũng phải cùng các nàng gặp mặt, sự tình đã định như vậy a! Mẹ và ba con phải đi ăn tối, ko nói nữa, tạm biệt"

"Mẹ!? Mẹ!" Tiêu Ngự Phi phí công kêu, bất đắc dĩ nhìn mẹ hắn cúp máy, thất bại nhìn điện thoại, chẳng lẽ hắn cũng phải bắt chước Cung Thần Hạo tìm một cô dâu hợp đồng sao??

Nghĩ vậy, Ngự Phi đột nhiên lại nhớ đến gương mặt con nít , căng mộng kia, nếu nàng ko phải là vợ của hắn, có lẽ.... ...... ...... ......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.