Lôi Dĩnh nhìn mình qua gương, hai mắt sưng đỏ, ẩn hiện tơ máu, hơn nữa sắc
mặt cũng rất yếu ớt, tại sao nàng lại hành mình như vậy??
Rửa mặt chải đầu xong, Lôi DĨnh cầm lấy điện thoại, cùng Đồng xin nghỉ 1 tiếng, hắn có chút vôi vàng, giọng nói lộ ra chút hoảng loạn, làm cho Lôi Dĩnh bất giác cười cười, nói bản thân nàng ko có việc gì, ngày mai vẫn sẽ
theo lẽ thương đi làm, hắn mới thả lỏng tâm tình, dặn dò nàng vài câu,
bảo nàng phải cẩn thận giữ gìn thân thể…., mới đem điện thoại cúp máy
Có khi hắn thật giống như một bà mẹ già, cứ liên tục ở bên tai nàng nói suốt
Giương mắt nhìn đồng hồ báo thức đặt trên tủ đầu giường, chỉ mới 7 giờ , vẫn
có thể an tâm ngủ thêm một giấc, nghĩ như thế, nàng liền đứng dậy đem
rèm cửa đóng lại, sau đó lại nằm xuống giường, ko lâu sau nàng đã ngủ
Reng………reng………..
Tiếng chuông điện thoại vang lên, đem Lôi Dĩnh đang mơ mơ màng màng ngủ bừng
tỉnh thật nhanh, nàng híp mắt, tay cầm lấy điện thoại đặt trên tủ, cũng
ko chờ xem số máy biểu hiện trên màn hình ,nàng đã bắt mấy “A lô , xin
chào”
“Đang ngủ?” Cung Thần Hạo vừa kết thúc xong 1 cuộc họp,
liền vội vàng gọi điện thoại cho Lôi DĨnh, vào thời điểm hiện tại, hắn
là nàng đang đi làm
Lôi Dĩnh nghe được giọng nói của hắn, buồn
ngủ hoàn toàn bị tiêu tan, hắn ko phải đi Mỹ sao? Nàng nhìn nhìn lại
đồng hồ báo thức đặt trên giường, bây giờ chỉ hơn bảy giờ 1 chút, hắn ở
bên kia chắc cũng gần 6 giờ “Ừ” Nàng trả lời vấn đề vừa rồi của hắn
“Ko đi làm?” Cung Thần Hạo hỏi
“Ko có, đã xin phép” Lôi Dĩnh từ trên giường ngồi xuống
“Như thế nào? Bị bệnh sao?” Cung Thần Hạo có chút hoảng loạn hỏi
“Ko , chỉ là muốn nhàn hạ 1 chút, lâu rồi cũng ko có nghỉ” Lôi Dĩnh thoải
mái trả lời, cố gắng đem giọng điệu của mình nghe thật bình thản, làm
cho lòng mình bình tĩnh trở lại, nàng ko phải nói muốn buông tay thật
tốt sao?? Vì sao nhận được cuộc gọi của hắn, tâm nàng vẫn tự giác cảm
thấy đau đau??
Nghe được nàng nói ko sao, Cung Thần Hạo mới thấy
yên lòng “Anh ở Mỹ đi công tác, tuần sau mới về nhà” Nàng hẳn là có nhìn thấy tờ giấy hắn để lại, nhưng hắn vẫn muốn nói rõ 1 chút
“Ừ”
Tâm Lôi DĨnh lại bốc lên, hắn muốn khoe ra với nàng sao??” Thời gian bên kia còn rất sớm, anh đi nghỉ ngơi đi, em cũng rời giường” Để ý đến suy
nghĩ của mình, Lôi Dĩnh bình tĩnh nói
Cung Thần Hạo cũng ko biết
đáp lời thế nào, đành “ừ” 1 tiếng nhưng khi hắn vừa kịp nói ra chữ “ừ”
nàng liền cúp máy, hắn có thể cảm giác được giọng nói qua điện thoại kia chính là nàng, nhưng lại rất lạnh nhạt, hắn có chút bất an ko nói thành lời, nhưng hắn chưa kịp tìm hiểu rõ thì lại bị một tiếng chuông điện
thoại khác cắt ngang
Nhìn nhìn lại thời gian 1 chút, thời gian
vẫn còn rất dư thừa, nàng có thể chờ cơm nước xong lại đi bệnh viện, cú
điện thoại vừa rồi mặc dù d94 khiến lòng nàng có chút gợn sóng nhưng
nàng rất nhanh đã ổn định tâm tình của mình, được rồi tốt lắm!! nàng sẽ
ko đổi ý nữa, đây cũng chính là tiêu chuẩn đối nhân xử thế của nàng
“Chồng cô ko đi cùng sao?” Bác sĩ phụ khoa hỏi
“Hắn đi công tác” Lôi Dĩnh trả lời
“A…….thời gian mang thai 3 tháng đầu, thân thể của cô sẽ ko có gì thay đổi nhiều
so với phụ nữ bình thường, nhưng đối với cô mà nói thì ko thể đối đãi
mình như người bình thường được, cô muốn ăn cái gì thì hãy ăn cái đó,
sống vui vẻ 1 chút, quên đi những chuyện ko vui, thấy cơ thể mệt mỏi thì nằm xuống ngỉ, cố gắng duy trì nhịp sống đó, làm cho bản thân mình sống thực thong dong, vui vẻ” Bác sĩ cầm trên tờ báo cáo kiểm tra nói
“3 tháng đầu mang thai là thời điễm dễ bị sảy thai nhất, nếu muốn lưu lại
đứa bé này, nhất cử nhất động , người làm mẹ phải luôn để ý thật kỹ” Bác sĩ dặn dò Lôi Dĩnh, nàng rất khó tin được cô gái nhỏ trước mắt này đã
hai mươi ba?? Nhìn thế nào cũng thấy nàng giống với cô gái mười bảy,
mười tám hơn, nếu như ko có giấy chứng minh thư viết rõ, chắc chắn nàng
cũng sẽ nghĩ cô gái này ko tốt, chưa kết hôn đã mang bầu
Lôi Dĩnh có chút căng thẳng, bất an hỏi “Hôm kia, tôi có uống qua rượu, như vậy đối với cục cưng có gây ra thương tổn gì ko?”
Bác sĩ giương mắt nói “Theo như báo cáo kiểm tra của cô thì bào thai rất
khỏe mạnh, nhưng mà rượu người mang bầu tốt nhất vẫn nên tránh”
Nghe được bác sĩ nói bào thai vẫn khỏe mạnh, Lôi Dĩnh mới nhẹ nhàng thở ra, ko có việc gì thì tốt rồi!!
“Cám ơn cô, bác sĩ” Lôi Dĩnh chân thành nói
“Cô có rảnh thì đi mua sách về quá trình mang thai xem thử , cô là lần đầu
mang thai, loại sách đó đối với cô sẽ rất hữu ích” Bác sĩ từ ái nói, ấn
tượng xấu của nàng đối với Lôi Dĩnh đã biến mất
“Được, một lát nữa tôi sẽ mua 1 quyển” Lôi Dĩnh trả lời
“Ừ , đây là báo cáo kiểm tra của cô, cầm lấy” Bác sĩ đem báo cáo đặt trước mặt Lôi Dĩnh nói
“Cảm ơn” Lôi Dĩnh lần thứ hai nói tiếng cảm ơn , rồi cầm lấy báo cáo bỏ vào trong túi xách, đi ra khỏi bệnh viện
Lôi Dĩnh đi vào nhà sách tìm được mấy quyển sách về quá trình mang thai,
nàng cầm lấy 1 quyển, mở ra xem thử ‘Triệu chứng thai nghén đầu tiên là
sợ lạnh về sau dần dần sẽ cảm thấy mệt mỏi, buồn ngủ,đầu choáng váng,
buồn nôn, muốn ói, ko muốn ăn, chỉ thích ăn chua, sợ dầu mở, lượng nước
bọt cũng sẽ gia tăng. Sáng sớm thường cảm thấy muốn nôn mửa, nghiêm
trọng hơn còn có choáng váng đầu, mệt mỏi vô lực. Triệu chứng thai nghén mỗi người mỗi khác,c ơ hồ rất nhiều phụ nữ mang thai có triệu chứng
thường xuyên muốn nôn mửa, nhanh thì mang thai 5 tuần sẽ gặp triệu chứng này, hoặc hoàn toàn ko gặp triệu chứng cũng có rất nhiều người, đa số
thường bị thai nghén trong 3 tháng sau 3 tháng, các triệu chứng sẽ lập
tức biến mất. Trừ phi là muốn ói, nôn mữa phi thường lợi hại mới cần
phải đi khám, nếu ko thì sản phụ sẽ trở lại bình thường, trong thời gian mang thai, thói quen ẩm thực cũng sẽ có thay đổi, vì dụ như sản phụ
thích hút thuốc, uống rượu, trà cùng đồ ăn dầu mỡ thì hứng thú sẽ bị
giảm xuống, mà thay vào đó sản phụ sẽ thích ăn mặn, chua, và các loại
thức uống hoa quả. Những người có biểu hiện ko giống những hiện tượng
trên thì ko có nguyên nhân xác thực rõ ràng’
Nhìn lời văn trong
sách, nàng nghĩ lại bản thân mình đã mang thai 2 tháng, vẫn chưa có cái
triệu chứng nào giống như sách này viết. Ngoại trừ có chút buồn ngủ,
những thứ khác đều khỏe mạnh, nàng hắn là thuộc lại ko bị thai nghén đi!
Tùy tay lật sang trang khác, nàng lại lẩm nhẩm ‘Khi mang thai, bất luận là
bạn ở văn phòng, trên đường luôn có khả năng sẽ muốn nôn, để tránh điều
khó xử khiến chúng ta chật vật khó chịu này, bạn phải chuẩn bị sẵn sàng
mọi thứ từ trước. Bình thường, phải mang theo một khăn mặt tùy thân cùng bộ đồ xúc miệng, khi đi làm phải chú ý đến nhà vệ sinh công cộng, tính
toán con đường đến buồng vệ sinh nhanh nhất, Nếu như bạn còn chưa đem
chuyện mang thai nói cho sếp, thì bạn nên tìm một lý do thuyết phục. Mặc khác bạn cầm làm một bảng theo dõi giờ giấc, phòng chừng nếu chính mình cảm thấy gặp phải khó khăn, bạn có thể đem công việc của mình sắp đặt
tốt”
Xem ra những thứ này đối với nàng thật sự rất có ích, nhưng
nàng lại ko có kinh nghiệm, chuyện mang thai này đối với nàng vẫn rất xa lạ, điều gì nàng cũng phải học
Khép lại quyển sách trên tay,
nàng tìm thêm mấy quyển sách về quá trình mang thai tương tự rồi mới đi
đến quầy thu ngân thanh toán. Khi đi ra khỏi nhà sách , thời gian hình
như vẫn còn rất sớm, nàng nhìn đồng hồ nơi cổ tay, chỉ mới 4 giờ, lại
sực nhớ đến những lời Đồng nói hôm qua
Nàng hẳn là nên gặp lại
Thiên Mạch một lần nữa đi! Hắn ngày mai đã về Pháp, là bạn tốt, nàng nên vì hắn tổ chức 1 bữa tiệc tiễn biết, nghĩ như thế, nàng liền lấy di
động gọi đến cho hắn, hẹn gặp mặt ở “Thiên Vị”
Vốn tưởng rằng hắn bề bộn nhiều việc, nhưng mà hắn vẫn sảng khoái đáp ứng lời mời, Lôi
Dĩnh thu hồi điện thoại, cười cười, lại hướng về “Thiên Vị” mà đi