Hoá Thần Hành Lộ Nan

Chương 1: Phế Bỏ



Thông Mang Đại Lục, Vạn Thú Sơn Mạch

Một mãnh u tĩnh mà cổ lão rừng rậm, từng khoản đại thụ che trời đứng sừng sững, cành lá tươi tốt, che đậy mặt trời

Bên cạnh đó thanh tịnh dòng nước chảy xuôi, phát ra thang thuý tiếng nước, một mảnh tường hoà chi cảnh, một toà vườn hoa khắc sâu vào trong mắt, trong đó muôn hoa đua thắm khoe hồng, Một nam một nữ đi qua lúc, thoáng là đẹp mắt

“ Huyền Ca, lại nhanh chút!

Thiếu nữ này là đích nữ của Lục Gia Chủ, dưới lớp áo xanh nàng ta có dáng người cao ráo, mái tóc dài túm lại đơn giản rủ xuống đến eo, gương mặt thanh tú, mắt to tròn trong sáng đang đầy ắp niềm vui mừng nàng kéo tay nam tử ngọc thủ chỉ Sơn Mạch chỗ sâu nhất, nói

“ Được rồi...Được rồi, Vân Yến liền tới

Nam tử trẻ tuổi mặc thanh y. Nam tử này khá tuấn dật, tuy không đến đẹp đến mức yêu dị nhưng cũng có thể coi là mỹ nam tử có khí chất. Hắc cười đáp mặt cho Vân Yến lôi kéo, Hắn gọi Thanh Huyền, là Thiếu gia chủ của Thanh Gia

“ Vân Yến chậm đã.!

Bất quá cũng không được lâu, Thanh Huyền phát hiện phía trước là vách núi Sơ Mạch trăm trượng, liền kéo Vân Yến về chỗ ôn nhu, nói: “ Không được Vân Yến, chỗ trước là Trăm trượng sơn mạch Hắc Vực có Đạo Pháp cấm chế Lôi Ấn, ta lại nghe trưởng bối trong tộc nhắc qua ức vạn năm trước có cường giả giao thủ lưu lại, tuyệt không được đến gần, nguyên lai cách vách núi gần đó có yêu thú Tứ giai cư ngụ thực lực tương đương cùn Luyện Khí Cảnh cường giả đồng dạng”

“ Có Huyền Ca ở đây, Vân Yến lại sợ yêu thú đâu? Người Ta hiếu kỳ một chút, Huyền Ca Ca nha..nha “ Vân Yến kiễn chân nhót lên ôm lấy Thanh Huyền cổ, tinh nghịch nũng nịu điểm vào cái mũi, khuôn nhan mỹ lệ lúc này của Vân Yến lại càng kiều diễm

Hắn không như vậy thoát khỏi đỏ mặt ngượng ngùng trước Vân Yến loại hành động kia, hắn cùng nàng lớn lên coi như thanh mai trúc mã nhưng thật lòng mà nói hiếm khi cảnh này thân mật:

“ Vẫn không nên a, tuy ta Tụ Khí Bát Trọng đối kháng cường giả Luyện Khí cũng nên như chút miễn cưỡng, bất quá lúc nguy hiểm một mình cũng tìm được đường sinh cơ, bây giờ thêm ngươi một đầu, tựa hồ chạm phải Tứ giai yêu thú ta cũng không dám chắc chiếm được chỗ tốt, bảo hộ ngươi cùng an toàn đi”

Vân Yến chợt phồng má bĩu môi, thoát ra trong Thanh Huyền cái cổ xoay mặt sang hướng khác

Thanh Huyền nhìn qua, trong lòng không nhịn được có chút gợn sóng, sau đó hắn lặng lẽ vươn tay, cầm Vân Thư có vẻ hơi lạnh buốt ngọc thủ, cười nói: "Đừng nóng giận, liền bồi ngươi đi “ hắn cũng ngược lại không hiểu, chỗ này là như thế nào nguy hiểm địa phương,Nói thật nếu chạm phải Tứ giai yêu thú hắn cũng không có e ngại, không tốt tình hình thì lôi kéo chút thời gian cho Vân Yến đi trước nàng dù sao cũng là tu vi Tụ Khí Ngũ Trọng thoát lui cũng không quá khó

- -

Thanh Huyền cùng Vân Yến đi không lâu đã nhanh chóng đến ngoài mười dặm Hắc Vực u, đứng ở không xa Thanh Huyền đôi đồng tử nhìn nhìn phía dưới vực, nơi đó một mảng đen tịt không có chút sinh cơ nào khoảng mấy tức lại có vài đường lôi ấn thoát ẩn thoát hiện,bây giờ hắn minh bạch vì sao nơi này đều không có người lui tới, vì họ biết ngoài Tứ giai yêu thú trú ngự còn có một loại cảm giác cỗ lão uy áp từ phía dưới vực sâu chỗ sâu nhất phát ra

“ Thật khủng bố uy áp, loại uy áp này so với ta Phụ Thân còn muốn hơn mấy phần”: Thanh Huyền nhịn không được cảm thán một câu, vì thật đứng trước mặt Phụ Thân hắn Thanh Gia Chủ tu vi Thoát Cốt Cảnh Ngũ Trọng cũng không có nổi cảm giác khiến người ta tê cả da đầu này

Vân Yến cũng đồng dạng cảm thấy bản thân bị lực uy áp kia làm cho khó thở nàng ta nhìn xuống vựa sâu kia rồi lại nhìn Thanh Huyền sắc mặt, khuôn nhan mỹ lệ lúc này có chút cổ quái, nói “ Huyền Ca Ca, nếu rơi xuống đó thì như thế nào tình trạng? “

“ Chết không nghi ngờ “: Hắn lúc này cũng không để ý biểu cảm của Vân Thư mà chỉ chú tâm nhìn xuống hắc vực,hắn sắc mặt bỗng nhiên kịch biến, đột nhiên ngẩng đầu, nghiêm nghị kéo Vân Yến sang một bên nói: "Cẩn thận!"

Oanh!

Thanh âm của hắn vừa dứt một chớp mắt kia, vùng hư không này đột nhiên phá toái ra, có bốn đạo vô cùng kinh khủng nguyên khí thế công tựa như thiên tai giống như gào thét mà xuống, mỗi một đạo thế công kia, đều là ẩn chứa so sánh trên Luyện Khí Cảnh cường giả lực lượng!

Bây giờ bốn đạo đều xuất hiện, cấp độ kia thanh thế, càng là cực kỳ làm người kinh hã, Bốn đạo thân ảnh đó ánh mắt hờ hững nhìn chăm chú lên phía dưới, một nam tử mở miệng nói: "Ta từ xa cảm giác có một đạo khí tức mãnh kiệt gần đây,còn tưởng Tứ Giai yêu thú nên động thủ, hoá ra là Huyền đệ,

Trong thấy bốn đạo thân ảnh khi xuất hiện lúc, Thanh Huyền mới khôi phục sắc mặt về bình thường, đối nam tử vừa lên tiếng kia chỉ cười, nói: “ Thì ra là Chương Trung Diễn huynh, thật trùng hợp đâu? Không biết cơn gió nào thổi bay Chương huynh đến nơi này địa phương?

“ Đây là Vạn Thú Sơn Mạch, đương nhiên Công Tử nhà ta đến săn thú lấy thú thạch luyện hoá để tấn thăng, bây giờ là Thất Trọng điên phong thiếu một chút liền đạt Bát Trọng, còn Thanh Thiếu sao lại ở nơi này này a? “: một gã trung niên khoác áo choàng đen tên gọi Chương Quy chừng ba bốn mươi tuổi hai tay cho vào ống tay áo tất cung tất kính đứng phía sau Chương Trung Diễn mở miệng

Luyện Khí Cảnh Tam Trọng? Không chỉ một vị mà có tới ba vị, với đội ngũ này đừng nói là Tứ giai yêu thú, gặp phải Ngũ giai cũng có thể liệt sát

“ Vân Yến nói muốn nhìn qua một chút Hắc Vực lời đồn, nên ta cùng nàng ta đi,” cái gì Chương Huynh vậy mà sắp đuổi kịp ta? Vậy chẳng phải 10 năm một lần Đế Đô Mặc Thị chiêu nhân huynh cùng ta cùng một chỗ đi! Vậy được tốt a “ Thanh Huyền nghe Chương Trung Diễn sắp đột phá mà kinh hỷ, hắn cùng người sau từ nhỏ đã quen qua,quan hệ cũng không phải xấu, chỉ là thời gian một năm lại đây khi hắn thiên phú bành trướng người kia cũng không còn với hắn trước tốt quan hệ, bây giờ Đế Đô chung chỗ ngược lại là tốt

Mẹ nó, ngươi là loại gì nhân vật mà cũng đòi ta theo kịp ngươi? Lại còn ta trước mắt thân mật nữ nhân người, Chương Trung Diễn thầm chửi, hắn chung thuỷ mặt không biểu tình hờ hững nhìn Thanh Huyền, nói: “ Ta lại về sau ta cùng Huyền Đệ liền không thể chung một chỗ”

Thanh Huyền một mặt khó hiểu,đôi đồng tử kinh nghi bất định nhìn chằm chằm Chương Trung Diễn “ Huynh nói vậy là có ý tứ gì? Đế Đô Mặc Thị chiêu nhân tài, tu vi sẽ từ Tụ Khí Bát Trọng tiêu chuẩn, Huynh đột phá tới lại còn không chung đâu?

Chương Trung Diễn lúc này mới có chút biểu hiện cảm xúc, khóe miệng của hắn, chợt nhấc lên một vòng quỷ dị độ cong.

“ Bởi vì.... “

Uỳnh!

Còn chưa đợi âm thânh Chương Trung Diễn rơi xuống, một tiếng dao động nguyên khí từ phí sau Thanh Huyền vang lên, nhắm lên tấm lưng hắn mà vỗ vào, đòn vừa vỗ ra này toàn lực thế công khiến hắn bị lực đó hất bay về trước, trên miệng hiện ra một vệt máu nhỏ

Thanh Huyền khuôn mặt trắng bệch nhìn phía trước bốn người Chương Trung Diễn còn tại vị, vậy cuối cùng là ai đối với hắn động thủ? Chợt hắn cả kinh chậm chậm xoay người lại nhìn phía sau, chỉ thấy Vân Yến lúc này mang dữ tợn sắc mặt, mà người sau thế công chưởng ấn còn sót một chút nguyên khí ba động trên tay

Làm sao có thể? Vân Yến làm thế lại hạ thủ hắn? Bất quá còn không đợi hắn khôi phục tinh thần, phía trước một gã trung niên áo choàng đen lao tới, tay hoá chưởng ấn đánh thẳng vào vốn tránh không kịp Thanh Huyền, khiến hắn bắn ngược ra sau đâm vào một thân cây to đại thụ gần đó.

Thanh Huyền trong miệng phun ra ngụm máu tươi, lãnh trọn đòn thế công vừa rồi, hắn bên trong thể nội nguyên khí đã rối loạn, có chút chật vật chậm rãi đứng lên, lúc này có năm đạo bóng người từ từ đi lại hắn chỗ, âm thanh mang rùng rợn cùng sát ý cất lên

“ Bởi vì hôm nay ngươi..”

“ Ta định Phế! “

( Tối qua canh hai)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.