Từ trong biển lửa nàng cố gượng dậy với cơ thể nặng trĩu, vẻ mặt hoảng loạn, thất thần bàn tay run rẩy cố nắm trường kiếm. Cảnh tượng hoang tàn, cảm giác đau đớn nóng rát như muốn cuốn lấy nuốt chửng lấy nàng.
Từ sâu bên trong nàng một giọng nói mang theo ý chế diễu vang lên:
" Thế nào, ngươi cảm nhận được ta rồi chứ".
Nàng bừng tỉnh vẻ mặt trở nên sợ hãi.
" Ngươi.........ngươi là ai tại sao lại ở trong người ta".
" Ta là chấp niệm của ngươi còn được gọi là tâm ma, trước giờ ta vẫn ở trong người ngươi vẫn luôn quan sát việc ngươi làm, kể cả những lúc ngươi ghen tị và đố kị nữa, giờ ta đã giúp ngươi giết sạch tất cả những tên ngươi ghét, lúc này ngươi nên vui mới phải".
Đúng thế chính nàng đã xuống tay hạ sát toàn bộ người trong môn phái, ánh mắt nàng nhìn theo ngọn lửa tàn bạo kia, mọi thứ đều mất hết là do ai.
Tâm Ma phá lên cười:
" Haha, ngươi phải vui lên mới đúng, hãy cùng ta thống nhất thiên hạ, trở thành độc tôn tam giới, giống như mong ước của ngươi".
Nghe những lời đó, nàng cúi đầu nhìn xuống đất, cố gắng cất giọng nói yếu ớt:
" Cùng ngươi, cùng ngươi thì ta được gì chứ, chẳng qua càng bị cô đơn xa lánh hơn thôi, hãy cút khỏi cơ thể ta". Giứt lời hai tay của nàng đưa trường kiếm lên cao đâm thẳng vào bụng".
Tâm Ma hốt hoảng:
" Long phù kiếm, ngươi.....ngươi, đồ khốn kiếp".
Toàn bộ hắc khí từ bên trong nàng thoát ra ngoài phong ấn vào thanh kiếm, máu từ bụng nàng tuôn trào.
Nàng ngất đi trong cơn đau đớn.
Bình luận truyện