Hoa Tối Liễu Sáng

Chương 25



Như Lâm Khỏa Văn suy đoán, học sinh sốt 39° kia chỉ bị cảm cúm thông thường, dường như tình hình bệnh dịch của Phi điển đã được khống chế, thầy chủ nhiệm thông báo trường hợp mắc bệnh ít dần, thế nhưng số lượng bạn học bị đau nách lại ngày một tăng lên, đây có thể gọi là “Di chứng tổng hợp của Phi điển”.

Những ngày cách li thật sự rất khó khăn, ăn không được nhiều, trò tiêu khiển cũng ít, nhưng cũng may là không tới nửa tháng, trường rốt cuộc cũng hạ chỉ thị: Ngừng cách ly! Các lớp trung và tiểu học sẽ quay lại lớp như bình thường.

Ôi, rốt cục có thể trở về nhà rồi. Lâm Khỏa Văn về lại ổ nhỏ của mình, vô cùng thoải mái nằm phịch xuống giường, làm như nhớ tới điều gì, cô vơ tay lấy băng vệ sinh, khẩu trang và nhiệt kế mà Trương Sùng Huyền mua đặt vào ngăn kéo, mấy món đồ này cô chưa dùng, ngay cả bao bìa cũng không gỡ ra, lí do sao, đương nhiên là không nỡ. Cất xong này nọ, đang chuẩn bị đến nhà vệ sinh giải buồn một chút, cô lại thấy mẹ từ bên trong đi ra, bước thẳng đến phòng ngủ chính, sau đó khe khẽ đóng cửa phòng chính lại, cô rón rén tới trước cửa phòng ngủ của ba mẹ, nhưng không nghe thấy tiếng cãi vã truyền ra, cô giật mình che miệng lại, mãi đến khi ngồi trên bồn cầu, nụ cười vui vẻ mới từ trong miệng bật ra ngoài.

Cũng giống như trước đây, có một hôm, Đàm Tinh đột nhiên gởi tin nhắn cho cô: “Khoa Văn, sắp tới được nghỉ hai ngày, chiều ngày mai ăn cơm xong tụi mình đi tắm hơi nhé!”

“Tắm hơi? Là gì thế?”

“Đại khái là đến một nơi gọi là phòng tắm hơi, để khử độc dưỡng nhan, còn có thể giảm béo, dù vì mục đích gì cũng là chuyện tốt. Cứ vậy đi nhé, khoảng một giờ chiều mai tớ sẽ tới nhà cậu. Nhớ phải chuẩn bị quần áo và đồ rửa mặt nữa, tắm hơi xong phải tắm lại lần nữa.”

“Được.”

Một giờ rưỡi chiều hôm sau, Đàm Tinh đúng giờ ấn chuông cửa nhà Lâm Khỏa Văn. Lâm Khỏa Văn lấy quần áo và vật dụng bỏ vào một chiếc ba lô nhỏ, rồi cùng Đàm Tinh vui vẻ đi xuống lầu, lúc đi tới đầu ngõ, lại ngây ngẩn cả người, có hai nam sinh đang ở đầu ngõ chống chân ngồi trên xe đạp, câu được câu mất không biết đang nói chuyện gì. Mà hai nam sinh này, lại chính là hai người cô tiếp xúc nhiều nhất ở trường học —— Trương Sùng Huyền và Cao Á Uy.

Lâm Khỏa Văn trợn mắt không dám tin nhìn Đàm Tinh, ánh mắt tỏ vẻ: Lẽ nào hai người này cũng muốn đi tắm hơi?

Đàm Tinh cười gượng: “Tớ cũng thấy tò mò lắm, không biết Á Uy đã kết thân với Sùng Huyền từ lúc nào. Vốn chỉ có hai chúng ta, nhưng lúc Á Uy nghe tớ nói tới chuyện này, thì nhất quyết muốn đi cùng tớ, nào ngờ khi anh ấy tới đón tớ, Sùng Huyền đã ở cùng mộ chỗ với anh ấy, ha ha, chuyện này bất ngờ quá, tớ cũng không còn cách nào khác.”

Lâm Khỏa Văn suy nghĩ một chút, có lẽ phòng tắm hơi cũng như nhà tắm công cộng, nam nữ sẽ tắm cách xa nhau, nhưng mặc dù nghĩ như vậy, cô vẫn thấy không được tự nhiên.

Lâm Khỏa Văn đang muốn lấy xe đạp của mình, Đàm Tinh lại kéo cô đi: “Khỏi lấy, để Sùng Huyền chở cậu, Á Uy chở tớ, cứ như vậy nhé, Á Uy chúng ta đi được rồi.” Cô vừa nói vừa đẩy Lâm Khỏa Văn về phía Trương Sùng Huyền, còn mình an vị trên yên xe đạp phía sau Cao Á Uy.

Gương mặt Trương Sùng Huyền hiện lên vẻ trêu chọc, cậu nhìn Lâm Khỏa Văn cười, hơi nhướng mày nói: “Không muốn để tớ chở cậu à?”

Lâm Khỏa Văn nỗ lực đè nén sự kinh hoàng trong lòng, cười khan một tiếng: “Không phải đâu.” Nói xong thì đi về phía cậu, ngồi trên yên xe phía sau.

Trương Sùng Huyền cầm ba lô của cô đặt vào giỏ xe, lại nói tiếp: “Cậu không muốn đi tắm hơi với tớ sao?”

Hai tay Lâm Khỏa Văn cầm lấy yên xe, nhẹ nhàng nói: “Dĩ nhiên không phải.”

Trương Sùng Huyền cười rất vui vẻ: “Nếu như không phải, vậy ôm chặt eo tớ đi!”

Hả? Tha cho cô đi, Đàm Tinh và Cao Á Uy đề ở đây mà. Đang lúc suy nghĩ miên man, Trương Sùng Huyền đã nắm lấy bàn tay phải nằm gần tay cậu nhất của cô, đặt thật chặt vào hông cậu, lại vươn tay trái ra sau nói: “Đưa tay kia cho tớ.”

Tay phải của Lâm Khỏa Văn bị cậu nắm chặt trước bụng, cả người cô cũng dán vào lưng cậu, cô khẽ cắn răng một cái, miễn cưỡng duỗi tay trái ra, tự động đem tay trái của mình đặt lên hông cậu, hai tay đan vào nhau.

Trương Sùng Huyền hài lòng cười khẽ, nói: “Nắm chặt nhé, xuất phát.” Sau đó như một mũi tên phóng lên trước.

Tốc độ của cậu rất nhanh, không tới hai phút sau đã đuổi kịp bọn Cao Á Uy, Đàm Tinh trợn to mắt nhìn hai người lao vùn vụt qua, kinh ngạc nói: “Khỏa Văn, sao Khỏa Văn lại ôm eo cậu ấy? Lân đầu tiên em mới thấy cô ấy chủ động đến gần con trai, Á Uy, hình như anh đoán đúng rồi.”

Cao Á Uy cười nói: “Thì ra từ đó đến giờ, em luôn nghi ngờ năng lực của chồng mình.” Nói xong cũng cố sức trừng mắt đạp xe đuổi theo.

Lâm Khỏa Văn cứng ngắc ngồi phía sau Trương Sùng Huyền, hai bàn tay của cô hình như chảy rất nhiều mồ hôi, hơn nữa bởi vì tiếp xúc với da của cậu, cánh tay của bọn họ cũng đôi lúc va vào nhau, để cố gắng duy trì một chút khoảng cách với cậu, cái tư thế này chắc chắn đã mĩ miều như thế dạng chân của trung bình tấn rồi, cánh tay cô mỏi quá, cô có thể thả tay xuống không? Ngay lúc cô sắp không nhịn được nữa, cuối cùng cũng đến nơi.

Đàm Tinh lấy hai bộ đồ tắm hơi cho nữ, rồi đi về phía phòng thay đồ.

Áo tắm hơi cũng giống như áo ngủ tay lở, trên dưới có hai món. Đàm Tinh lấy một bộ, sau đó mặc vào, Lâm Khỏa Văn cũng bắt chước làm theo. Đàm Tinh vừa thay quần áo vừa hỏi: “Khỏa Văn, cậu có cảm tình với Sùng Huyền phải không?”

Ngực Lâm Khỏa Văn có tiếng rơi lộp bộp, động tác mặc quần áo thoáng cứng đờ, nhưng cô lập tức khôi phục vẻ tự nhiên, nói: “Sao cậu lại nghĩ như vậy?”

Đàm Tinh hoài nghi nhìn cô: “Từ trước đến giờ cậu đều giữ một khoảng cách nhất định với con trai, nhưng vừa nãy lại ôm eo Sùng Huyền chặt như vậy!”

Lâm Khỏa Văn đỏ mặt nói: “Là do em họ cậu yêu cầu, hơn nữa cậu ấy chạy xe nhanh như vậy…”

Đàm Tinh nhìn bộ dạng xấu hổ của cô, khẽ nhếch miệng cười, nhưng không tiếp tục bàn luận về vấn đề này nữa, cô nói: “Tớ đi lấy hai bộ mạc chược, lát nữa bốn người chúng ta vừa tắm hơi vừa chơi!”

“Hả? Nam nữ tắm hơi cùng một chỗ sao?” Lâm Khỏa Văn đột nhiên cao giọng.

Đàm Tinh gật đầu: “Sợ gì chứ, dù sao tụi mình cũng có mặc quần áo mà.”

Mặt Lâm Khỏa Văn rất đau khổ: “Nhưng mà, nhưng mà tớ cởi áo ngực mất rồi.”

Đàm Tinh cũng không để ý: “Đương nhiên phải cởi rồi, tớ cũng cởi, nếu không lát nữa xuất mồ hồi sẽ thấy rất khó chịu, hơn nữa còn ảnh hưởng tới hiệu quả.”

Lâm Khỏa Văn tiếp tục rầu rỉ nói: “Nhưng… nhưng có con trai ở đó, lúc đổ mồ hôi… quần áo bị ướt, không phải sẽ bị thấy sao?”

Đàm Tinh xua tay: “Không có đâu, bộ đồ này rộng như vậy, không dính vào người được.”

Lâm Khỏa Văn buồn rầu gục mặt xuống: “Sớm biết có con trai, tớ đã không tới đây rồi.”

Đàm Tinh vội kéo tay cô: “Cậu không thể lâm trận đã bỏ chạy như vậy được, vả lại, tớ cũng không biết hôm nay hai người kia sẽ tới đây, haizz, yên tâm đi, thực sự không nhìn thấy đâu, lần trước tớ tắm hơi ra nhiều mồ hôi như vậy, nhưng chỉ bị ướt phía sau thôi.”

Cứ như vậy, Lâm Khỏa Văn bị đẩy tới cửa phòng tắm hơi, còn chưa bắt đầu tắm, cô đã lo lắng đến độ chảy mồ hôi ròng ròng.

Ngồi trên sàn nhà phòng tắm hơi, cô tận lực khom lưng, nghìn lần vạn lần không thể để mồ hôi làm ướt vạt áo trước.

Nóng, thực sự rất nóng, Đàm Tinh muốn đạt được hiệu quả tối đa nên đã chỉnh nhiệt độ lên đến 45 độ, hai tên nam sinh còn chưa ở được hai phút đã bắt đầu kêu gào.

“Nóng quá, anh nói này vợ, sao em có thể chịu được vậy.” Cao Á Uy cắn môi cởi vài cúc áo trước ngực.

Đàm Tinh tức giận nói: “Ai bảo anh kiên quyết đi theo làm gì.”

Mồ hôi của Lâm Khỏa Văn đã chảy đầm đìa, cô vốn là người tương đối mảnh khảnh, nếu chỉ nóng một chút, sẽ không chảy mồ hôi quá nhiều, nhưng cái nóng khiến cô lo lắng chính là bầu không khí này, chuyện mồ hôi tuôn như mưa cũng dễ đoán, cô nhẹ nhàng lau mồ hôi làm ướt tóc trên trán mình, mắt không tự chủ liếc nhìn Trương Sùng Huyền ngồi đối diện, nhưng vừa nhìn thoáng một cái, cô đã vội hoảng hốt cúi đầu, từ lúc nào mà cậu ấy đã cởi trần rồi? Không được, như vậy thật sự quá gợi cảm, thượng đế phù hộ, xin giúp con đừng chảy máu mũi.

Trương Sùng Huyền cười nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang cúi gằm của cô, đột nhiên đứng lên nói: “Nóng muốn chết, tớ muốn tắm nước lạnh.”

Cao Á Uy vừa nghe, vội hỏi: “Có thể làm vậy sao? Chúng ta mới vào chưa được hai phút.”

Trương Sùng Huyền không để ý đến anh, cậu nhanh chóng mặc áo rồi đi ra ngoài, Cao Á Uy cũng vội vàng đứng lên, đuổi theo cậu nói: “Chờ một chút, tôi cũng đi.”

Đàm Tinh hét phía sau Cao Á Uy: “Tắm nước lạnh xong thì các anh đừng vào đây nữa!”

Lâm Khỏa Văn có chút mệt mỏi thở ra một hơi.

Tựa vào tường, đang chuẩn bị nhắm mắt nghỉ ngơi một lát. Lại chợt nghe thấy tiếng Trương Sùng Huyền truyền đến: “Thoải mái thật, giội nước mát xong rất sảng khoái, tôi sẽ đi tắm hơi tiếp.” Nghe xong, Lâm Khỏa Văn sợ đến mức ngồi thẳng người dậy, kéo vạt áo ra trước một chút.

Cao Á Uy cũng chạy vào theo, nói: “Tôi cũng tắm hơi thêm một lát.”

Đàm Tinh nhìn hai nam sinh giở trò nghịch ngợm, nói: “Các anh tắm như vậy sẽ không hiệu quả, thật là, phí tiền quá đi.”

Cao Á Uy nói: “Chơi thêm một ván mạt chược nhé.”

Vở kịch đánh một ván mạt chược rồi cởi áo dội nước lạnh của bốn người lại diễn ra.

Sau một lúc lâu, Đàm Tinh hung dữ nhìn hai người ra lệnh: “Không được vào đây nữa!”

Cao Á Uy vội cười lấy lòng: “Vợ yên tâm đi, không vào nữa, bọn anh ngồi ghế sô pha bên ngoài nghỉ ngơi chờ hai người.”

Lâm Khỏa Văn không dám thả lỏng, mãi đến khi năm phút sau, hai nam sinh hoàn toàn không có dấu hiệu ra vào nữa, cô mới yếu ớt dựa vào bức tường gỗ.

Đàm Tinh nói: “Cậu dựa vào tường ngủ một lát đi, như vậy hiệu quả sẽ cao hơn.” Sau đó cô nhắm mắt lại.

Lâm Khỏa Văn cũng nhắm mắt lại, cảm giác mồ hôi chảy từng giọt từng giọt xuống vạt áo trước, rồi chảy tới bụng, vừa nóng lại vừa mệt mỏi, chỉ chốc lát sau cô đã thật sự thiếp đi, ngay cả Đàm Tinh ra ngoài lúc nào cũng không biết.

Đàm Tinh vốn đang nghỉ ngơi trong phòng, giờ như cọp mẹ rống lên: “Anh làm gì vậy, em đang cảm thấy rất thoải mái…”

“Suỵt ——” Cao Á Uy đặt một ngón tay lên miệng cô, “Để bọn họ ở cùng nhau một lát.”

Đàm Tinh nháy mắt mấy cái, thấy Trương Sùng Huyền đi vào phòng tắm hơi, cô trợn to mắt, dùng ánh mắt hỏi Cao Á Uy: Bọn họ thật sự có chuyện mờ ám?

Cao Á Uy trả cho cô một nụ cười thừa nhận.

Trương Sùng Huyền tựa vào tường nhìn Lâm Khỏa Văn đang ngủ say, mồ hôi làm áo bị ướt dính vào da của cô, mờ mờ hiện ra một dáng người mảnh khảnh, cậu lúng túng dời mắt khỏi lớp áo trước ngực cô, nhìn gương mặt nhỏ nhắn đỏ hồng, hàng mi dài cong cong, chóp mũi đọng giọt mồ hôi, đôi môi anh đào màu hồng hơi nhếch lên, … Ánh sáng trong mắt cậu tối dần, cúi đầu chậm rãi đem môi của mình ấn lên, chỉ ngừng hai giây liền ngẩng đầu lên, nhẹ giọng nói: “Nhất định phải chờ tớ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.