Hỏa Vũ Chiến Thần Tần Vũ Phong

Chương 1020



Chương 1020

Núi Lôi Công, trong một nơi hẻo lánh cách huyệt mộ khoảng một trăm dặm.

“Phù..phù. . .phù…”

Trong rừng cây vốn dĩ nên vắng vẻ, lại truyền đến một trận hô hấp nặng nề.

Một người đàn ông nằm ở trên cỏ, dáng vẻ vô cùng chật vật, quần áo trên người, giống như bị người ta dùng đao chém xuống, rách nát.

Phần ngực lộ ra, còn có một vết thương năm ngang.

Cả người nhìn qua, tình trạng cực kém, vết thương cũng miễn cưỡng dùng nội kình, điều trị khép lại phân nửa.

Chính là Tân Thiên Lâm!

á… May mà còn có Truyền Tống Phù, mới tránh thoát được một kiếp, nếu không mình nhất định phải chết rồi.

Tân Thiên Lâm tự lẩm bẩm, âm thầm may mắn vì mình thoát khỏi cái chết.

Không sai, cũng là bởi vì Truyền Tống Phù.

Lúc trước Tân Thiên Lâm đang ở trong mộ kho báu, lúc bị Tần Vũ Phong dâm nát dưới chân, đột nhiên không gian tan biết, không phải bởi vì cái gì khác, mà chính là, Truyền Tống Phù được Tân Thiên Lâm bóp nát trong nay.

May mà có Truyền Tống Phù này, đây chính là bảo bối quý giá của Tân Phiệt.

Trước đây, lúc đi Tây Nam Miêu Cương tìm bảo vật, Khương Thạch Phương và Tân Thiên Lâm, đều cảm thấy không yên tâm.

Dù sao, chuyện Tây Nam Miêu Cương có bảo tàng này, thanh thế rất lớn.

Các thế lực lớn, dường như đều nhìn chằm chằm Tây Nam Miêu Cương.

Nếu như không phải là bởi vì Tây Nam Miêu Cương có đệ thất của Long bảng là Nam Tuấn Sái trấn thủ, sợ rằng đã sớm rối loạn!

Cho nên, Khương Thạch Phương và Tân Thiên Vương, kín đáo đưa cho Tân Thiên Lâm không ít bảo vật phòng thân.

Nói ví dụ, Tân Thiên Lâm ra cửa trước, Khương Thạch Phương dặn dò cẩn thận, Tân Thiên Lâm mới đem theo vật kia, là miếng ngọc bội mà Tần Thiên Vương xin của Công Tôn Vũ.

Lại ví dụ như, lần thứ hai thứ giúp Tân Vũ Phong cản một kiếm ngay tim cho Tân Thiên Lâm, là đồ cưới của Khương Thạch Phương.

Cũng là bảo vật quý giá nhất của Khương Phiệt, nếu như không phải là bởi vì Khương Thạch Phương ở nhà của Khương Phiệt, được anh em, bố mẹ vô cùng yêu thương, miếng hộ tâm này, sẽ không có khả năng trở thành của hồi môn, để Khương Thạch Phương mang đi Hai bảo vật này, cũng khiến cho Tân Thiên Lâm ở dưới sự công kích của Tân Vũ Phong, thành công còn sống.

Ngay cả Truyền Tống Phù, không chỉ là bảo bối của Tân Phiệt, cho dù thả ra bên ngoài, cũng sẽ gây lên một trận tinh phong huyết vũ trên giang hồ!

Truyền Tống Phù thân là bảo vật Tân Phiệt, cũng có quan hệ gắn bó chặt chẽ với núi Cát Hùng.

Có người nói vị Lão Thiên Sư trên núi Cát Hùng kia, phải mất bảy bảy bốn mươi chín ngày, cuối cùng, cũng chỉ luyện chế ra được ba miếng!

Khắp thiên hạ, cũng chỉ có ba miếng này!

Một miếng trong đó, nắm trong tay của Tân Phiệt.

Tác dụng lớn nhất của Truyền Tống Phù, là chạy trối chết!

Chỉ cần cầm Truyện Tống Phù trong tay, gặp bất kỳ hiểm cảnh nào, chỉ cần bóp nát Truyện Tống Phù, có thể trong nháy mắt, truyền tống đến trăm dặm!

Cho dù là cường giả cấp tông sư, trong khoảng thời gian ngắn, thần thức cũng không thể tìm kiếm ngoài trăn dăm!

Chỉ có thể nhận định việc này, là tan biến vào hư không!

Chỉ cần tay cầm Truyền Tống Phù, có thể nói, sinh ra một mạng mới!

Nhưng, dù sao Truyền Tống Phù này khắp thiên hạ chỉ có ba miếng, người biết tình hình cụ thể, lại càng ít.

Dù sao Lão Thiên Sư kia, lúc luyện chế Truyền Tống Phù, đã hao phí hết bảy bảy bốn mươi chín ngài, mới có thể luyện ra ba miếng!

Muốn luyện chế Truyền Tống Phù, cần phải duy trì sự tập trung cao độ và tính chính xác, quan trọng hơn là…

Lão Thiên Sư luyện chế Truyền Tống Phù xong, lúc đi ra, tất cả mọi người phát hiện, trên dung nhan mà Lão Thiên Sư kia dùng pháp thuật kì dị để bảo trì, lại xuất hiện mấy nếp nhăn.

Một đầu tóc đen thui, cũng xuất hiện vài sợi bạc.

Chuyện này chứng minh, luyện chế ra Truyền Tống Phù này, phải tiêu hao tuổi thọ của người luyện chết Cho nên, không người nào nguyện ý, tiếp tục luyện chế Truyền Tống Phù!

Mặc dù một miếng Truyền Tống Phù, quý giá không gì sánh được!

Không người nào nguyện ý dùng tánh mạng để trả giá!

Cho dù có đồng ý bỏ mạng, cũng không học được trận pháp và thuật pháp luyện chế Truyền Tống Phù.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.