Hỏa Vũ Chiến Thần Tần Vũ Phong

Chương 1098



Chương 1098

Một tiếng ra lệnh rống giận của hạ nhân khiến mọi người ở đây kinh ngạc vô cùng!

Không!

Nói kinh ngạc là không đủ.

Đây chính là hoảng sợ!

Phải biết rằng, người đàn ông trước mắt đang ôm vị hôn thể của Tứ hoàng tử, cũng chính là Tần Vũ Phong!

Tuy nói bây giờ đã bị giáng xuống làm thường dân, nhưng chung quy vẫn là người từng uy phong một cõi, là chiến thần Thiên Vũ oai phong một cõi!

Hơn nữa một màn không thể tưởng tượng nổi kia đã nói lên – Tần Vũ Phong bây giờ chẳng những không có năng lực ngã xuống, mà thực lực còn khôi phục, thậm chí còn cố gắng để giỏi hơn, đạt tới cảnh giới cao hơn!

Nhưng mà, cho dù là lúc trước hay sau này, ai lại dám khiêu khích anh như thế?

Bỏ đi tu vi không đáng nói của Tần Vũ Phong bây giờ, một chiến thần đã bị cắt chức vẫn có thể đuổi tới Đế Độ, không tiếc liều mình để cứu vợ của chiến thần!

Bởi vậy có thể thấy được, ở biên giới phía Bắc Tần Vũ Phong có bao nhiêu danh tiếng?

Mặc dù bây giờ Tần Vũ Phong đã bị cắt chức nhưng ngay cả hoàng đế cũng không thể khiêu khích Tần Vũ Phong nhỉ?

Nhìn xa hơn, phóng mắt ra cả Đại Hạ, ai dám khiêu khích vị chiến thần ngày xưa này chứ?

“Rít!”

Mọi người ở đây đều hít một ngụm khí lạnh.

Chiến thần tức giận, cho dù là người đứng xem cũng cảm thấy vô cùng kinh hãi!

Nhưng mà tất cả mọi người đều rất tò mò.

Lúc này đây Tần Vũ Phong rốt cuộc sẽ đối mặt thế nào! Là tức giận không quan tâm đến sao? Hay là nhẫn nhịn xuống, bàn bạc cho tốt sau đó mang

Lâm Kiều Như kia đi?

Hay là nói… trực tiếp xé bỏ mặt nạ với Tứ hoàng tử, cướp đi vị hoàng tử phi đã là ván đóng thành thuyền kia!

Dù sao đây cũng không phải là một hôn ước bình thường.

Đây chính là do hoàng đế ban hôn!

Phá hủy hôn lễ của Tứ hoàng tử tương đương với việc đánh vào mặt hoàng đế

Tất cả mọi người đều rất chờ mong, lúc này đây Tần Vũ Phong sẽ làm thế nào?

Ngày tại giờ phút này, mọi người đều chú ý tới.

Tần Vũ Phong ôm Lâm Kiều Như, ngạo nghễ mở miệng: “Quỳ xuống sao?”

“Ha ha.” Tần Vũ Phong khinh thường cười khẽ một tiếng: “Lâm Kiều Như là người phụ nữ của tôi, tôi đã thề từ lâu, cho dù là thế nào tôi cũng sẽ không rời xa Kiều Như!”

“Đừng nói chỉ là một tên Tứ hoàng tử, cho dù là Ngọc

Hoàng Đại Đế cũng không có cách nào cướp Kiều Như khỏi tay của tôi! Đúng rồi…

Tần Vũ Phong vừa chuyển câu chuyện, vừa ác độc cười nói: “Các người đều rất tò mò, sao tôi tự bạo rồi mà vẫn sống sót đúng không?”

“Thật ra tôi đã chết rồi! Nhưng mà lúc tôi đến địa ngục, Diêm Vương nói mệnh của tôi chưa tận, tên mặt đất lại có người lớn mật dám đoạt người phụ nữ của tôi! Ông ta cố ý bảo tôi lên mặt đất, đoạt lại người mình yêu!

Giọng nói Tần Vũ Phong vừa dứt, toàn trường lại ồ lên.

Tần Vũ Phong nói đến việc của địa phủ, tất nhiên là không ai tin cả!

Tất cả mọi người đều ngầm thừa nhận, Tần Vũ Phong có bảo bối hộ thể, hoặc là có một cái gì đó khác mới có thể thành công sống sót sau khi tự bạo.

Nhưng mà Tần Vũ Phong lại dám nói bậy nói bạ trước mặt Tứ hoàng tử!

Ngông cuồng!

Thật là ngông cuông!

Trực tiếp tuyên bố mình bò lên từ địa ngục là vì muốn đoạt lại Lâm Kiều Như trở về bên cạnh mình!

Có thể Lâm Kiều Như cũng không cảm nhận được như

Bây giờ trong lòng cô, chỉ có cảm động! vậy.

Tần Vũ Phong, quả nhiên không kiêng kỵ cường quyền chút nào!

Mà thuộc hạ của Tứ hoàng tử đứng một bên sau khi hồi phục lại tinh thần sau cơn khiếp sợ tất nhiên là tức giận vô cùng! “Lớn mật!”

Đám thuộc hạ trợn mắt lên, khuôn mặt đỏ bừng, tức giận nói: “Tặc tử Tần Vũ Phong, anh dám ở trước mặt Vương gia nói thần nói quỷ, thật là điên rồi!”

“Lâm Kiều Như đã là vị hôn thê của Tứ hoàng tử, chỉ đợi sau khi vợ chồng cúi lạy là kết hôn thành công, đây chính là ban thưởng hoàng đế ban tặng.

Tần Vũ Phong cũng đã không còn kiên nhẫn tiếp tục nghe tên thuộc hạ này nói chuyện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.