Hỏa Vũ Chiến Thần Tần Vũ Phong

Chương 1389



Chương 1389

 

Trong lòng Tần Vũ Phong cảm thấy có chút thổn thức sụt sịt, không ngờ ở Đông Hoàng lại có một người phụ nữ có tâm tính trong sáng, trọng tình trọng nghĩa như vậy.

 

Nhưng Tần Vũ Phong vẫn có một chuyện không hiểu.

 

“Nếu đã không nỡ, vậy tại sao lại để em trai…cô đánh nhau với tôi?”

 

An Mai Anh trả lời: “Tuân là Shikigami tận tâm nuôi nấng nhất của thiếp, nghiễm nhiên sẽ là Shikigami mạnh nhất, chỉ là không ngờ Tần Vũ Phong đại nhân lại mạnh như vậ Tần Vũ Phong hừm một tiếng và không nói gì thêm nữa.

 

An Mai Anh cúi đầu chào Tần Vũ Phong, sau đó bước xuống sàn đấu.

 

Tần Vũ Phong vẫn đứng trên sân, trong lòng có rất nhiều cảm xúc.

 

Người chủ trì đi tới hỏi: “Tuyển thủ Tần Vũ Phong, tại sao còn chưa xuống sân?”

 

Tần Vũ Phong quay đầu nhìn người chủ trì, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Đánh hết năm trận luôn đi”

 

Trực tiếp đánh hết năm trận luôn sao?

 

Câu nói của Tần Vũ Phong khiến khán giả náo động.

 

Người của Đông Hoàng cho rằng Tần Vũ Phong quá điên cuồng, bọn họ cũng không tin anh có đủ thể lực để đấu hết năm ván một lúc!

 

Còn có người nói rằng rằng Tần Vũ Phong coi thường võ giả của Đông Hoàng!

 

Còn đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ vui mừng khôn xiết!

 

Mặc dù không biết nguyên nhân là gì.

 

Nhưng bọn họ biết một chuyện, đó là Tần Vũ Phong đánh cho đại tiểu thư của Daishinkan m Dương sư Đông Hoàng một trận đến nỗi phải nhận thua ngay tại chỗ!

 

Và bây giờ Tần Vũ Phong còn nói rằng anh sẽ hoàn thành liên tiếp cả năm trận đấu loại trực tiếp 1:1!

 

Cho dù là Đại Hạ hay là Đông Hoàng, trong đại hội giao lưu võ lâm lần này cũng chưa từng xuất hiện hành động vĩ đại như vậy!

 

Ngay cả những đại hội võ lâm trước được tổ chức trước đây cũng rất hiếm thấy loại hành động như vậy!

 

Tần Vũ Phong, muốn đấu liên tiếp năm ván trên sân!

 

Sự thật là đã làm cho Đại Hạ nở mặt!

 

Ngẩn ngơ một lúc, người chủ trì liền nhanh chóng hoàn hồn lại, như thể là sợ Tần Vũ Phong sẽ rút lại lời vậy.

 

“Xem ra tuyển thủ của Đại Hạ rất tự tin”

 

Nếu đã như vậy thì tôi bắt đầu Người chủ trì nói một cách kỳ quái bắt thăm nhé?”

 

Tần Vũ Phong hừ lạnh một tiếng, cảm thấy người chủ trì trước mặt thật giống một tên hề vậy.

 

Rõ ràng đó là thao tác hộp tối không công bằng.

 

Ngay cả việc giả vờ công bằng và vô tư đơn giản là điều tồi tệ nhất thế giới.

 

Nhưng mà, Tần Vũ Phong cũng rất tò mò.

 

Tiếp theo Đông Hoàng sẽ cử đối thủ như thế nào để đối phó với anh?

 

Chỉ thấy người chủ trì cầm tờ giấy trong tay và thông báo: “Tiếp theo sẽ mời Daishinkan Đông Hoàng của chúng ta, đệ tử tự hào nhất của An Mai Hữu Minh, Hoàng Nguyên Sinh Thời sẽ ra sân, đấu với Tần Vũ Phong!”

 

Đột nhiên Tần Vũ Phong nhìn thấy bên cạnh An Mai Anh có một người đàn ông cũng mặc một bộ đồ đi săn màu trắng đứng lên.

 

Tần Vũ Phong nhướng mày.

 

Đây là…

 

An Mai Hữu Minh đang chĩa vào anh sao?

 

Hay là phe Đông Hoàng có ý gì?

 

Tuổi của Hoàng Nguyên Sinh Thời có vẻ lớn hơn An Mai Anh rất nhiều, nhìn thì cũng phải là bậc chú.

 

Mặc dù anh ta đang mặc một bộ trang phục m Dương sư với thần khí bay bổng, nhưng nhìn thế nào cũng có một cảm giác thô lỗ.

 

Hoàng Nguyên Sinh Thời đứng trước mặt Tần Vũ Phong, hung dữ nói: “Này!”

 

“Sư muội của tao, thương hại Shikigami của cô ấy và lo lắng rằng Shikigami sẽ bị thương, nhưng mày đừng có tưởng mày có thể đánh bại được m Dương sư của Đông Hoàng bọn tao!”

 

“Thực lực của m Dương sư bọn tao lợi hại thế nào mày còn chưa cảm nhận được chắc!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.