Hỏa Vũ Chiến Thần Tần Vũ Phong

Chương 178



Chương 178 “Cách gì?”

Những người có mặt ở đấy đều nhìn lấy Lâm Quốc Triều.

“Gần đây, không phải có vài anh công tử nhà giầu đang theo đuổi Yến Vân sao? Chỉ cần Yến Vân nhờ họ giúp đỡ, đừng nói đến là chống đối với chủ tịch Phong Vân, ít nhất có thể giữ lấy căn biệt thự này, có lẽ cũng không là vấn đề gì chăng?”

Lâm Quốc Triều đã nói ra kế hoạch của mình.

“Có lý đấy! Chị ơi, chị mau gọi điện thoại đi!”

Lâm Hoàng Quân thúc giục.

Lâm Yến Vân cũng dường như nắm được nhánh rơm cứu mạng, ngay lập tức lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi cho cậu chủ nhà họ Mạc.

Nhà họ Mạc cũng là một gia đình giàu có lâu năm ở Dương Hải, với khối tài sản hơn ba mươi ngàn tỷ.

Mặc dù Lâm Yến Vân đã từng li dị nhưng cô ta có vẻ ngoài xinh đẹp và thân hình hoàn mỹ, có thể thu hút không ít các anh công tử.

“Reng reng reng!”

Bỗng nhiên, điện thoại của cô ta vang lên, vừa đúng là do cậu Mạc gọi đến.

“Cậu Mạc, thật trùng hợp, em vừa định kiếm anh, chúng ta đúng là tâm tương tư thông đấy!”

Lâm Yến Vân nũng nịu cười nói.

“Yến Vân, chúng ta chia tay đi! Từ nay về sau, cô đừng có kiếm tôi nữa…”

Bên phía đầu dây bên kia truyền | đến một giọng nam lạnh như băng.

“Tại sao thế?”

Lâm Yến Vân ngẩn người.

Cả Lâm Triều Quốc, Dương Nguyệt Dung và Lâm Hoàng Quân đều ngẩn người.

Lâm Yến Vân vẫn chưa kịp lên tiếng nhờ giúp đỡ, kết quả lại bị cậu Mạc nói lời chia tay trước.

Chuyện này cũng quá trùng hợp rồi sao?

“Cậu Mạc, chúng ta không phải đã bàn đến chuyện cưới xin rồi sao? Anh không thể đối xử với em như vậy, đây là lừa gạt tình cảm!”

Lâm Yến Vân cuống cuồng.

“Hừm! Cô nói còn không biết xấu hổ, rõ ràng là cô gạt tôi trước! Căn biệt | thự Galaxy One mà cô đang sống, là dùng thủ đoạn không chính đáng cướp lấy đúng không? Một người phụ nữ vô liêm sỉ như cô, thật đáng xấu hổ, không xứng đáng để gả vào nhà họ Mạc!”

“Tút… tút… tút…”

Cậu Mạc trực tiếp ngắt máy, trong điện thoại vang lên tín hiệu báo máy bận.

Khuôn mặt của Lâm Yến Vân trắng bệch, không có chút màu máu, tất cả mọi niềm kiêu hãnh của cô ta đã bị nghiền nát thành bột.

“Chị, chị đừng lo lắng! Dù sao trong ao cá của chị cũng không chỉ một mình cậu Mạc, gọi thêm cho những cậu chủ khác đi, gọi thử nào!”

Lâm Hoàng Quân khuyên.

“Được thôi..”

Lâm Yến Vân hít thở sâu, cưỡng ép bản thân phải tỉnh táo lên.

“Alo, cậu Trương, tôi muốn nhờ anh giúp…

“Cậu Đổng, tối nay có thời gian không…

“Cậu Tô, em…”

Lâm Yến Vân đã liên tục gọi vài cuộc điện thoại, nhưng đều bị từ chối từ lần này đến lần khác.

Những anh công tử kia như thể đã hẹn trước vậy, cùng lúc gạt bỏ Lâm Yến Vân, cắt đứt mọi quan hệ.

“Đáng ghét! Chắc chắn là Tân Vũ Phong giở trò ở đằng sau lưng mài”

Lâm Hoàng Quân nghiến răng nghiến lợi, tức giận siết chặt nắm đấm.

Lâm Yến Vân thì khóc không ra nước mắt, hối hận đến ruột cũng tái mét.

Tiêu rồi! | Mọi thứ đều tiêu hết rồi!

Làm như vậy, cô ta không chỉ bị đuổi ra khỏi biệt thự số một, mà đến rể kim quy cũng không câu được.

Địa vị gia đình của cô ta sau này, chắc chắn sẽ xuống dốc không phanh.

“Hu hu hưu…”

Lâm Yến Vân liền suy sụp, bật khóc hu hu.

Cô ta làm thế nào cũng không ngờ đến, Tần Vũ Phong, người mà mình đã từng xem là đồ cặn bã lại đánh vào mặt của nhà họ Lâm lần này đến lần khác.

“Nếu như anh Hồng Vũ ở đây, vậy thì tốt rồi…Anh ta chắc chắn sẽ không để chị bị bắt nạt, có thể đánh chết Tần Vũ Phong chỉ với một nắm đấm!”

Lâm Hoàng Quân hung dữ nói.

“Hồng Vũ, là cậu cả của nhà họ Hạng sao?” Dương Nguyệt Dung hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.