Hỏa Vũ Chiến Thần Tần Vũ Phong

Chương 326



Chương 326

Tần Vũ Phong vô cùng tức giận, buông lời mắng mỏ. Tô Kỳ Hoa không cười tiếp được nữa. Vẻ mặt của Tô Kỳ Hoa bỗng trở nên trầm mặc, rất khó coi.

“Nhìn mặt anh ta lạ quá, chưa từng gặp qua. Không biết là cậu chủ nhà ai?” “Không lẽ là tới để gây sự?”

“Chúng ta có kịch hay để xem rồi.”

Khách ở đó rất đông, ai cũng có vẻ mặt háo hức chờ xem kịch hay. Tô Kỳ Hoa lạnh lùng hỏi: “Anh là ai? Tại sao lại ra mặt thay cho nhà họ Quách?”.

“Tôi là Tần Vũ Phong, đến từ biên giới phía bắc, từng là chiến hữu của Thường Lân.

“Ừm” Tô Kỳ Hoa có chút bất ngờ nói:” Hóa ra anh chính là anh Phong mà Quách Thường Lân hay nhắc tới”.

Mấy năm qua, khi bọn họ yêu nhau, anh ta cũng thường xuyên nhắc tới chuyện ở biên giới phía bắc. Anh ta nhắc tới nhiều nhất đó là tên Tần Vũ Phong.

Cho nên, mặc dù là lần đầu gặp mặt nhưng cô ta không hề lạ lẫm với cái tên Tân Vũ Phong nữa. Tần Vũ Phong nhìn chằm chằm vào cô ta và nói: “Cậu ấy vị cứu cô mà chết, vậy mà cô không cảm thấy chút áy náy nào sao?”

“Hừ” Tô Kỳ Hoa đứng từ trên nhìn xuống, nhìn Tần Vũ Phong bằng ánh mắt khinh miệt: “Vì tôi mà chết sao,thật vớ vẩn!”.

“Rõ ràng là do anh ta cưỡng bức tôi sau đó sợ tội mà nhảy lầu tự sát”

“Nhà họ Quách cũng được xem là giàu có, nhưng thử hỏi những người theo đuổi tôi có ai không phải là công tử con nhà giàu chứ.

Tên họ Quách đó căn bản là không đến lượt, từ đầu đến cuối tôi chưa từng thích anh ta. “Bây giờ anh ta chết rồi mà vẫn liên lụy tới thanh danh của tôi”.

“Một tên xấu xa, nhát gan như anh ta làm sao mà xứng làm chồng tôi cơ chứ?”

Lời nói này quả thật là quá tuyệt tình rồi. Lần này cô ta đã phải bỏ hoàn toàn quan hệ với Quách Thường Lân, còn khiến anh ta mất hết mặt mũi.”

“Ôi… Thường Lân à, đây là cô gái cậu thích đó sao?” Tần Vũ Phong nghe vậy liền cổ nắm chặt tay, kìm nén cơn giận. Anh cảm thấy không đáng thay cho anh em của mình, lại yêu phải một người như vậy.

“Cái chết của Quách Thường Lần không liên quan gì tới tối. Anh đừng ở đây gây sự nữa, Mau biến đi! “Con đĩ khốn nạn!”. Tần Vũ Phong hét lên, mọi người đều đổ dồn sự chú ý vào anh. “Cô thật sự cho rằng trên đời này không còn luật pháp nữa, cũng sẽ không có ai làm gì được cô đúng không?”

“Tôi cho cô một cơ hội nữa, mau tới biệt thự nhà họ Quách, mặc đồ tang rồi canh giữ vong linh của Thượng Lãn bảy ngày để bày tỏ sự hối lỗi đi”.

“Nếu không tôi sẽ tiễn cô xuống hoàng tuyền, đoàn tụ cùng cậu ấy” “Anh…!” Tô Kỳ Hoa tức giận vô cùng,vẻ mặt lộ ra vẻ hung dữ.”

Cô ta không ngờ rằng, Tân Vũ Phong lại có thể hống hách như vậy. Thật sự tưởng rằng cô ta yếu đuối sao?

“Vớ vẩn!

” Lúc này từ trong đám đông có một chàng trai đi tới. Gương mặt điển trai, trên người từ trên xuống dưới đều dùng đồ đắt tiền, vừa nhìn đã biết là công tử nhà giàu nào đó. “Cậu chủ nhà họ Ngô”.

Mắt của Tô Kỳ Hoa sáng lên, lộ ra vẻ mặt vui mừng. Với nhan sắc của cô ta, trước nay chưa từng thiếu người theo đuổi. Tên Ngô Hoàng này cũng theo đuổi cô ta đã lâu. Nên lúc này, anh ta sẽ không bỏ lỡ cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.