Hỏa Vũ Chiến Thần Tần Vũ Phong

Chương 402



Chương 402

Bên trong giáo đường màu trắng.

Lâm Kiều Như và Công Hoa đang ở giữa ranh giới của sự sống và cái chết, tính mạng của họ đang rất mỏng manh, ngàn cân treo sợi tóc. Chỉ sợ một giây sau, sẽ có thể biến thành xác chết.

Mà ở chiến trường phía Bắc.

Tần Vũ Phong mặc áo giáp Cửu Long, tay cầm Đạo Bắc Thần, đứng trên đỉnh thung lũng Thăng Long.

“Tí tách! tí tách! tí tách…” Dòng máu đỏ chảy dọc thanh kiếm của anh!

Dưới chân, khắp nơi đều là xác của những chiến binh người Độc Quyết, nhiều đến nỗi không thể nhìn thấy điểm cuối.

Giống như một cảnh sắc dưới địa ngục Tu La!

Trận chiến này, đã đẩy lùi được năm mươi vạn đại quân Độc Quyết và tiêu diệt được hàng chục nghìn binh lính.

Về phía Đại Ninh, chỉ có vài trăm người bị thương. Thắng lớn! Trở về!

Vốn dĩ tình thế chiến đấu lúc đầu thực lực chênh lệch rất lớn, nhưng nhờ sự xuất hiện của Tần Vũ Phong thì tình thế lập tức bị đảo ngược.

Mặt trời lặn đỏ rực như máu, chiếu vào trên người Tần Vũ Phong, phảng phất giống như đang khoác lên người anh một bộ chiến bào vô cùng đẹp đẽ!

Giống như một vị chiến thần vô địch, bất khả chiến bại, thống lĩnh thiên hạ! “Thiên Vũ vô địch!” “Thiên Vũ vô địch!” “Thiên Vũ vô địch!” Những tiếng reo hò nồng nhiệt vang vọng khắp thung lũng Thăng Long.

Tần Vũ Phong trở về, trong trận chiến đầu tiên, anh đã đạt được chiến công to lớn như vậy, đủ để chấn động tứ hải, vang danh bảy phương.

“Báo cáo!”

Đột nhiên, Tiêu Mặc Chiến vội vàng chạy tới, trên mặt lộ ra vẻ hốt hoảng: “Thiên Vũ, không hay rồi, cô chủ Lâm… đang gặp nguy hiểm!”

“Cậu nói gì?” Tần Vũ Phong nhướng mày, từ trong cơ thể anh tuôn ra một dòng khí lạnh đến đáng sợ.

Tiêu Mặc Chiến toàn thân chấn động, nhưng anh ta vẫn kìm chế nỗi sợ hãi mà tiếp tục báo cáo:

“Vừa mới nhận được tin tức, thiếu chủ liên đoàn Tây Hải Đường Tam Hoàng, dẫn theo hai vị thiên vương, bí mật chạy tới biển Đông Hoa, cấu kết với gia đình Lâm Yến Vân và ẩn nấp ở khu vực gần giáo đường Trắng, bọn chúng muốn tìm cách phá hỏng hôn lễ của cậu và cô chủ Lâm Kiều Như!” .

“Đúng là muốn tìm chết mà!” Tần Vũ Phong nắm chặt tay thành nắm đấm, trong mắt xẹt qua tia lạnh lẽo. Luồng sát khí cuồng bạo gần như muốn sôi trào. .

“Còn Công Hoa, cô ấy không phải đang bảo vệ Kiều Như sao?” Tần Vũ Phong không nhịn được hỏi.

“Ngay khi nhận được tin, tôi đã thử liên lạc với Công Hoa, nhưng cô ấy đã rơi vào tình trạng thái ngắt kết nối! Mà khu vực gần nhà thờ Trắng, cũng đã bị liên đoàn Tây Hải khống chế và kiểm soát, các thực lực địa phương ở biển Đông Hoa căn bản là không thể can thiệp vào!” Tiêu Mặc Chiến nói một cách nghiêm trọng.

Nghe đến đây, Tân Vũ Phong đột nhiên nhớ lại lời tiên tri của lão đạo sĩ thần bí kia, trong lòng sinh ra một điềm báo không lành.

“Hay cho một Đường Tam Hoàng! Hay cho một Liên đoàn Tây Hải!” “Vậy mà lại dám ra tay với người phụ nữ của Tần Vũ Phong tôi!

“Tin hay không… Tôi sẽ triệu tập một triệu kỵ binh, san bằng tổng bộ trụ sở Liên đoàn Tây Hải của các người?”

Ngay khi vừa dứt lời, bóng dáng của Tần Vũ Phong chợt lướt qua, với tốc độ kinh người.

Anh lao như bay vào một chiếc máy bay chiến đấu gần nhất, con mắt đỏ hoe, toàn thân toả ra sát khí dày đặc, hét thẳng vào mặt phi công:

“Nhanh lên! nhanh lên! nhanh lên!” “Dốc hết tốc độ tiến về phía trước!” “Dùng tốc độ nhanh nhất đi tới nhà thờ Trắng ở Hoa Đông!” Phi công đầu óc choáng váng! Trong nhận thức của cậu ta, Tần Vũ Phong chính là vị thần bất khả chiến bại!

Ngay cả khi đối mặt với hàng trăm ngàn quân địch, ngay cả sắc mặt cũng không đổi, cười cười nói nói giết sạch quân dịch.

Ai biết được vào thời khắc này, vị thần của cậu ta đã hoàn toàn mất đi lý trí.

Tuy nhiên, viên phi công cũng không dám lơ là, lập tức phóng máy bay chiến đấu lên thẳng bầu trời, liên tục tăng tốc.

Một Mach! Hai Mach! Ba Mach!

Tốc độ của máy bay chiến đấu đã được tăng lên đến cực hạn, nhưng trong lòng Tần Vũ Phong vẫn là lo lắng không thôi, anh hận không thể cắt ngắn quãng đường, trực tiếp xuất hiện ở biển Đông Hoa.

Lâm Kiều Như, cô gái mà anh đã chờ đợi suốt mười tám năm!

Hai người đã cùng nhau trải qua vô số hoạn nạn, gian nan, thử thách, cuối cùng cũng muốn tu thành chính quả.

Ai biết rằng, vào thời khắc này, tính mạng của cô đang gặp nguy hiểm, ngàn cân treo sợi tóc, không biết sống chết!

Nếu cô có bất kỳ sự tổn hại nào, sự tức giận của Tần Vũ Phong anh, trên đời này không ai có thể chịu đựng được!

“Thiên Vũ, phía trước là lãnh địa của Quảng Bình Vương, chúng ta nhất định phải đi đường vòng!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.