Hỏa Vũ Chiến Thần Tần Vũ Phong

Chương 638



Chương 638:
“Thanh Long, bây giờ tôi yên lặng lại ba năm, cậu cũng ba năm rồi chưa từng theo tôi tới biên giới giết giặc, chẳng lẽ ngay cả cậu cũng quên, lúc ấy tự vị đẫm máu của chúng ta, quên kẻ thù gặp tôi thì như gặp sát thần, sợ vỡ mật!”
“Chẳng lẽ ba năm này, biến cậu thành… Một người không dám cất bước đi về phía trước, một kẻ bỏ đi hả?”
“Tất nhiên không có!”.
Thanh Long vội vàng phủ nhận.
Tân Vũ Phong nói một phen, nói tới mức Thanh Long cũng nhiệt huyết sôi trào cả người, dường như trở về thời gian của quá khứ, dường như hình ảnh nổ phát sung đầu tiên của đêm trước chiến tranh hiện rõ ra!
“Đại nhân Thiên Vũ, tôi sẽ đi tuyên bố tin tức này ngay!” Bây giờ, ý chí chiến đấu của Thanh Long cũng dồi dào lên, mặt mũi tràn đầy kích động.
Khi hai người bí mật thảo luận xong, Thanh Long dựa theo ý chỉ của Tân Vũ Phong, thả ra lời nhắn của Tân Vũ Phong.
Đêm đó, một tin tức được thả ra lập tức khiến cho thế lực ngầm trên toàn cầu chấn kinh, giống như mọc thêm cánh, nhanh chóng truyền khắp thế giới ngầm!
“Chủ thượng! Chiến thần Thiên Vũ tuyên bố muốn quét sạch thế lực ở Đông Hải, theo chủ thượng thấy, chúng ta phải làm thế nào?”
Đế Đô, sau khi người giám hộ của một thế lực nào đó nhận được tin tức, đầu tiên là lập tức báo cáo cho chủ thượng của mình.
“Cậu cứ nói thử đi?”
Người được xưng là chủ thượng kia, gấp tới mức đầu đổ đầy mồ hôi: “Chiến Thần Thiên Vũ, cậu chọc nổi sao? Chiến thần Thiên Vũ được sự ủng hộ của trăm nghìn binh sĩ, sau lưng có hoàng gia, nói không chừng, đây là ý chí của Thánh thượng! Nhanh lên, nhanh chóng rút thể lực của chúng ta đang đóng ở Đông Hải về!”
“Rõ!”
Người giám hộ nhanh chóng phân phó xuống bên dưới.
Cùng lúc đó, có không ít thể lực đều tiến hành sự việc như vậy, chỉ là phản ứng của chủ nhân các thế lực kia đều gần như giống nhau.
Tổng bộ điện Thiên Vương được đặt ở nước Mỹ, sau khi nghe tin tức này thì điện chủ của điện Thiên Vương giận tím mặt,
“Cái tên chiến thần Đại Hạ này là cái gì chứ, không phải là muốn nhằm vào điện Thiên Vương của chúng ta đó à?”
“Cái gì mà cả thần tiên cũng phải rời đi! Ngược lại tôi muốn xem thử anh ta có thể lực gì mà có thể nói ra lời này!”
“Bây giờ lập tức chỉnh đốn tất cả mọi người của điện Thiên Vương xuất ra trận ở Đông Hải.”
“San bằng cái tên không biết trời cao đất rộng này cho tôi!”
“Rõ!”
Có người biết điều thì lập tức rút lui, cũng có người tức giận bất bình, quyết định đầu một trận sống chết của Tần Vũ Phong, tranh đoạt chủ vị của thể lực ở Đông Hải.
Tự nhiên sẽ có người, lẳng lặng quan sát toàn bộ.
“Như vậy, Đông Hải sắp có chuyện thay đổi…” Một ông cụ già không ngừng về động phật châu trong tay, từ từ thở dài rồi nói. “Ông cụ kia có phải sợ không?”
Bên cạnh, một ông cụ cũng chế nhạo một tiếng nói, lên tiếng cười mắng ông cụ kia: “Sóng sau xô sóng trước, chẳng lẽ ông dám đi liều mạng hay sao?”
“Tôi cũng không dám nha!”
Ông cụ bên cạnh cười thở dài: “Ông và tôi đều đã lớn tuổi, làm gì còn tuổi trẻ chí khí ngút trời như xưa? Chỉ cầu mong có thể an hưởng tuổi già mà thôi!”
“Tạm thời ở lại Đông Hải, chờ thời cơ rồi hành động, xem xét tình hình cẩn thận một chút!”
“Nếu có ngày chiến thần Thiên Vũ chiếm thế thượng phong, chúng ta không ngại đầu quân vào lực lượng của chiến thần Thiên Vũ, rồi nghỉ ngơi một góc cũng tốt.”
“Ừm!” Người kia gật nhẹ đầu, cũng khẳng định như vậy.
Mà nguồn gốc của trận gió lốc này, nơi trung tâm của trận lốc, tối nay cũng tất nhiên cũng không yên ổn.
Đông Hải, một trận gió tanh mưa máu, đã bắt đầu triển khai.
Tần Phiệt đóng giữ tám cứ điểm ở Đông Hải, trong vòng một đêm, lập tức bị một cỗ lực lượng trừ bỏ, ngay cả gốc rễ cũng bị san thành bình địa.
Mấy trăm quân tinh nhuệ ở lại giữ cũng rối rít bị bắt, biến thành tù nhân của đối phương.
Tối nay ở Đông Hải, nhất định là một đêm khó ngủ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.