Nhân viên phục vụ vẫn luôn trông coi bên cạnh cũng là lần đầu tiên thấy có người dám gây chuyện ở đây, cũng phải sửng sốt, nhất thời quên luôn phải gọi bảo vệ. Nhìn Niên Nhã Tuyền soái khí đem một cô gái nói cô từng ngủ với Tống Vũ Dương, áp lên tường.
"Cái miệng này của cô, sau này còn nói bậy nữa, tôi sẽ dùng dao rạch cho mẹ cô cũng không nhận ra cô."
Nữ sinh bị khí thế của cô dọa cho sắc mặt tái xanh, nhất thời chỉ biết gật đầu.
Cuối cùng Hàn Huệ Minh và một bạn học uống say đẩy cửa phòng ra, thấy bên trong một mảnh hỗn độn, nghi ngờ nhìn xung quanh. Vừa nhìn liền choáng váng, Niên Nhã Tuyền bóp cổ một nữ sinh, ấn cô ta lên tường.
"Niên Ca, Niên Ca, có chuyện gì vậy?" Mọi người nghe thấy tiếng nói của Hàn Huệ Minh cũng thở phào nhẹ nhõm.
Rối rít vây quanh: "Cậu Hàn, cậu nhanh đi kéo Niên Nhã Tuyền ra, lúc này cô ta giống như điên rồi vậy, cậu nhìn cô ta đập chỗ này thế nào đi." Một bạn học có chút nhát gan, sợ chuyện ảnh hưởng đến mình, đã lặng lẽ chạy trốn.
Hàn Huệ Minh hỏi rõ chân tướng sự việc, cho mọi người một phản ứng bất ngờ không kịp đề phòng.
Nhảy lên một cái ghế, từ trên cao nhìn xuống, trừng mắt nhìn một đám nữ sinh trong góc tường mà nổi giận: "Mấy con chó các cô, đều con mẹ nó rảnh rỗi khó chịu, Viên Long Bình để cho các người ăn quá no rồi. Nói càn nói quấy cũng phải có mức độ, hôm nay các người đừng ai mong rời đi. Niên Ca, cậu muốn làm gì thì làm đó, có chuyện gì tôi chịu trách nhiệm."
Hàn Huệ Minh vốn cao, giờ phút này lại đứng trên ghế, nếu không phải trần nhà cao, thế nào cậu cũng đụng đầu vào trần nhà.
Dường như mọi chuyện càng trở nên ầm ĩ, một nhân viên phục vụ rốt cuộc nhớ rằng cần phải đi gọi bảo vệ, ngay lúc cô ta muốn đi ra ngoài, bị Hàn Huệ Minh quát: "Không ai được phép đi."
Niên Nhã Tuyền nhức đầu nhìn Hàn Huệ Minh phát hỏa còn lớn hơn mình, buông cô gái trong tay ra, kéo áo cậu ta một cái: "Được rồi, xuống đây đi, sau này loại tụ tập thế này không cần gọi tôi nữa."
Hàn Huệ Minh nhảy xuống, hất Niên Nhã Tuyền ra đi tới trước mặt mười mấy nữ sinh kia.
Đem gia vị trong đĩa nước tương, hất lên cái váy nhạt màu của một nữ sinh, không để ý đến tiếng thét chói tai của nữ sinh kia, cậu lần lượt dạy dỗ: "Cô thật sự cho là Niên Nhã Tuyền không biết mấy trò mờ ám các cô làm với cô ấy lúc ở trường sao?"
Lại lấy một cái chân giò lớn nhét vào ngực một nữ sinh khác, áo lông trước ngực nữ sinh đó lập tức đen thui một mảnh: "Đám tiện nhân các người nên vui mừng vì bản thân sinh ra là con gái đi. Bằng không hôm nay nhất định phải để mấy người nếm thử mùi vị nắm đấm."
Những nữ sinh còn lại cũng bị dọa cho khóc rống lên, bọn họ thật sự không nghĩ tới hai người này lại đáng sợ như vậy.
Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ có một nam sinh ngồi tại chỗ bình tĩnh ăn cơm. Niên Nhã Tuyền vô tình lướt qua thì kinh ngạc một trận, ơ, cậu út nhà họ Lục, Lục Hạo Thiên cũng ở đây sao?
Vừa rồi cô thật sự còn không chú ý tới, có điều, đây không phải trọng điểm.. Ra khỏi đây mới là trọng điểm.
Niên Nhã Tuyền kéo Hàn Huệ Minh rời khỏi phòng, xông ra quá nhanh, sơ ý một chút liền đụng phải hai người.
Trong đó có một cô gái mang giày cao gót, bởi vì giày cao gót quá cao, trực tiếp bị đụng ngã xuống đất: "Ai ôi, đáng chết, là ai không có mắt dám đụng phải tôi?"
Niên Nhã Tuyền sửng sốt, vội vàng đỡ cô gái nằm dưới đất dậy: "Xin lỗi, xin lỗi, tôi không cố ý."
Cô và người đàn ông bên cạnh cố gắng đỡ cô gái kia lên, trong lúc cô gái ấy hùng hùng hổ hổ, cô mới nhìn rõ người mình đụng ngã là ai.
Niên Nhã Tuyền thật hận hôm nay tại sao mình ra ngoài mà không xem ngày, mới vừa rồi ở trong phòng một màn náo loạn như vậy, bây giờ lại đụng phải đôi nam nữ lái xe xịn ném chai chai nhựa ra đường sáng nay.
Người đàn ông đi cùng cô gái tóc vàng đương nhiên nhận ra cô, nhất thời tức giận, giơ tay lên muốn tát lên mặt Niên Nhã Tuyền: "Tiểu tiện nhân."
Niên Nhã Tuyền phản ứng nhanh, bắt lấy cổ tay của người đàn ông đó, bước lên trước một bước, đùi phải duỗi ra, người đàn ông không biết thế nào thì liền ngã lăn trên đất..
Mấy bạn học nữ từ trong phòng đi ra thấy một màn này, bị dọa đến rụt cổ lại.
Công phu của Niên Nhã Tuyền thật sự lợi hại, một người đàn ông một trăm cân, bị cô đánh ngã trong một chiêu.. Cũng may vừa rồi cô không ra tay với bọn họ.
Cô gái tóc vàng hiển nhiên cũng nhận ra Niên Nhã Tuyền, không để ý tới người đàn ông trên đất, cầm túi trong tay, liền đánh lên người Niên Nhã Tuyền: "Được lắm, tôi còn đang bực vì không tìm được cô, cô đã tự mình dâng tới cửa rồi."
Hàn Huệ Minh kéo túi của cô gái kia, vứt qua một bên, làm liền một mạch.
Cô gái tóc vàng thấy có người giúp đỡ lúc này mới nhớ tới người đàn ông trên đất: "Anh Long, anh Long, anh sao rồi?"
"Đỡ bố mày dậy.. Xem hôm nay ông đây có giết cô ta không?"
Một màn náo nhiệt này, tất cả mọi người nhìn đến ngây người, các bạn học đi ra khỏi phòng, nhân viên phục vụ.. Nhất thời có mấy chục người chen chúc trong hành lang.
Bên này Hàn Tiêu mới ra khỏi phòng, nhận được tin nhắn báo chi tiêu từ thẻ hội viên của mình. Kỳ lạ, nơi này là địa bàn của Hoắc Lăng Trầm, anh ta tới nơi này đều là nhờ quen mặt, tấm thẻ Hoắc Lăng Trầm đưa cho anh ta, cũng không biết anh ta ném đi đâu rồi, tại sao lại có thông báo chi tiêu, còn là hơn ba trăm ngàn..
Anh ta đang chuẩn bị đi tới quầy thu ngân hỏi một tiếng, liền thấy mấy nhân viên phục vụ chạy đến một hành lang, bởi vì tâm trạng xem náo nhiệt khá nặng, cho nên bỏ quên mất mấy người nơi này.
"Có chuyện gì xảy ra sao? Bên kia sao lại ồn ào như vậy?" Hàn Tiêu ngẩng đầu lên hỏi giám đốc bên cạnh.
Giám đốc cũng là theo phục vụ ba vị khách quý suốt từ nãy giờ, cũng không biết xảy ra chuyện gì, mê mang lắc đầu một cái.
Bên này Niên Nhã Tuyền bị cô gái tóc vàng và anh Long khắp người đầy hình xăm chặn lại, muốn đi cũng đi không được, rất phiền não. Lúc chuẩn bị đi tới quật ngã hắn ta, bị Hàn Huệ Minh kéo tay lại, thấp giọng nhắc nhở: "Niên Ca, đây là anh Long của Đạo Thượng, trên người mang không ít tiền án, đã vào trại giam nhiều lần, chồng cậu không có ở đây, chớ chọc hắn ta."
Trái tim Niên Nhã Tuyền nhảy lên, cô luôn không thể gọi điện cho Hoắc Lăng Trầm đúng không?
Hoắc Lăng Trầm sẽ vì cô mà đắc tội với mội lão đại Đạo Thượng sao? Cô có chút không chắc chắn.
Hàn Huệ Minh hơi do dự: "Bằng không để tôi gọi cho Hàn Tiêu." Dường như bọn họ cùng nhau đến thì phải, nói không chừng có thể giải quyết được.
"Chỗ này xảy ra chuyện gì đây?" Phía sau đám người truyền tới một tiếng nói, mọi người rối rít quay đầu lại.
Không đến mấy giây, Niên Nhã Tuyền liền nghe được rất nhiều người gọi một cái tên không thể quen thuộc hơn nữa: "Wow, đó không phải cậu Hoắc sao?"
"Không ngờ sẽ gặp được cậu Hoắc ở đây. Còn có cậu Lê và cậu cả nhà họ Hàn nữa."
"Ba người đàn ông này tại sao có thể đẹp trai như vậy chứ?"
"..."
Nghe được cái tên quen thuộc này, Niên Nhã Tuyền đang không nhịn được trong nháy mắt liền rùng mình một cái, mẹ nó. Sao Hoắc Lăng Trầm lại ở đây? Cô còn định sẽ về trước tám giờ nghe anh giảng bài, bây giờ đụng phải anh ở đây, thật là xấu hổ mà..
Một nhân viên phục vụ báo cáo đúng sự thật chuyện ở bên này: "Giám đốc Tiết, có người gây chuyện ở đây, đập phòng Kim Ngọc Mãn Đường. Sau khi đi ra, còn chọc phải anh Long."
Giám đốc nhìn cô gái trong đám người, không quen biết, liền không yên lòng ra lệnh: "Đồ bị đập bồi thường gấp bội, chọc phải anh Long, để cô ta quỳ xuống xin lỗi."