Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ Hôn

Chương 128



Chương 128

Giữa Thư Tình và Thẩm Tuấn Ngôn rốt cuộc có quan hệ gì?

“Bây giờ họ đang ở đâu?” Từ Uyển Nhi quyết định phải đích thân qua đó xem thử.

Nếu những gì Bạch Lam nói là thật, Hoắc Vân Thành biết vợ chưa cưới của mình giấu anh hẹn hò với người đàn ông khác, thật sự sẽ có kịch hay để xem.

Lạnh lùng tự phụ như Hoắc Vân Thành, nhất định sẽ không cho phép vợ chưa cưới phản bội mình, cũng có nghĩa là Thư Tình sẽ bị đuổi đi, nói không chừng còn có kết cục thảm hơn nữa.

Chỉ cần nghĩ đến Thư Tình sắp bị Hoắc Vân Thành đuổi, trong lòng Từ Uyển Nhi hưng phấn không thôi.

Cô ta vội vàng dặn dò Bạch Lam: “Tấm ảnh vừa rồi cậu gửi cho tôi quá mờ, mau chụp thêm vài tấm. Cậu ở bên đó canh chừng họ, tôi sẽ qua ngay.”

“Được!” Bạch Lam gật đầu, đồng ý ngay.

Bạch Lam lại lấy điện thoại chụp thêm vài tấm ảnh, nhưng Thư Tình và Thẩm Tuấn Ngôn ngồi trong góc của tiệm cà phê, cách cô ta quá xa, hơn nữa ở góc độ của cô ta chỉ có thể chụp được mặt nghiêng.

Cho nên, Bạch Lam muốn vào tiệm cà phê Lam Điều, nhưng nhân viên phục vụ lại ngăn cô ta.

.

“Xin lỗi, thưa cô, hôm nay chỗ chúng tôi đã có người đặt hết, không đón khách khác.”

“Cô để tôi vào đi, tiền này cho cô hết.” Bạch Lam lấy ra một xấp tiền, nhét vào tay nhân viên phục vụ.

“Thật sự không được, rất xin lỗi.” Nhân viên phục vụ mỉm cười từ chối.

Trong tiệm cà phê.

Thư Tình lặng lẽ rút tay mình lại, nghiêm túc nói: “Thẩm Tuấn Ngôn, có vài chuyện tôi đã nói với anh rất rõ ràng rồi, hai chúng ta thật sự không hợp, tôi hi vọng anh có thể đặt hết sức lực của mình vào công việc.”

“Tại sao lại không hợp?” Thẩm Tuấn Ngôn không bỏ cuộc hỏi: “Là vì Hoắc Vân Thành ?”

Thư Tình mím môi, đang suy nghĩ làm sao giải thích với Thẩm Tuấn Ngôn, chỉ nghe anh ta âm trầm nói: “Thư Tình, có chuyện này em nhất định phải biết.”

Thư Tình vô thức hỏi: “Chuyện gì?”

Thẩm Tuấn Ngôn giương cao khóe môi: “Trong lòng Hoắc Vân Thành, vẫn luôn có một cô gái mà anh ta yêu sâu đậm.”

Cô gái yêu sâu đậm?

“Là Đường Đường sao?” Thư Tình hít sâu một hơi.

“Em cũng biết Đường Đường?” Thẩm Tuấn Ngôn sửng sốt.

Thư Tình rủ mắt, gật đầu.

“Nếu em biết Đường Đường, hẳn nên hiểu rõ, trong lòng Hoắc Vân Thành chỉ có cô gái Đường Đường kia, anh ta hoàn toàn không yêu em. Em ở cạnh anh ta sẽ không có hạnh phúc đâu.”

Nhớ lại tối hôm đó uống say, tiếng nào Hoắc Vân Thành cũng gọi tên Đường Đường, trái tim Thư Tình đột nhiên co rút kỳ lạ.

Cô mở miệng, muốn nói gì đó, lại nghe thấy tiếng cãi nhau truyền đến từ trước cửa.

Thư Tình nhìn về phía cửa lớn: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

“Để tôi qua đó xem.” Thẩm Tuấn Ngôn đứng dậy, đi ra ngoài cửa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.