Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ Hôn

Chương 182



Chương 182

“Vậy tôi đứng ở đây đợi là được chứ gì.” – Từ Uyển Nhi vẫn không từ bỏ ý định.

Thấy gương mặt đầy sự kìm nén của Từ Uyển Nhi, Thư Tình bất giác cảm thấy rất vui vẻ. Cô rời tầm mắt đi, chăm chú nhìn Annie và Thẩm Tuấn Ngôn quay quảng cáo.

Thẩm Tuấn Ngôn không hổ là ảnh đế, phát huy gần như hoàn mỹ.

Nhưng Annie lại chỉ ở mức tạm được.

“Dừng một chút.” – Thư Tình day ấn đường nói, làm gián đoạn cảnh quay.

“Sao vậy?” – Thẩm Tuấn Ngôn thấy Thư Tình đi về phía họ, ân cần hỏi.

Ánh mắt của Thư Tình lại rơi lên người Annie, cô thản nhiên nói: “Annie, đoạn khi nãy, cô biểu hiện không đúng lắm.”

Annie khựng lại, ánh mắt nhìn sang Thư Tình hơi khó chịu: “Chỗ nào không đúng?”

“Chủ đề “Băng và lửa” là phải làm nổi bật hai phương diện cao quý tao nhã và nhiệt tình như lửa của phụ nữ, Phần diễn lúc nãy của cô chỉ có “lửa”, thiếu mất “băng”.” – Thư Tình nhàn nhạt giải thích.

“Tôi không nghĩ như vậy.” – Annie nhăn mặt, rõ ràng rất bất mãn với Thư Tình: “Thư tiểu thư cô có hiểu về quay quảng cáo không? Không hiểu thì đừng nói bừa.”

Thư Tình thế mà lại phê bình cô trước mặt nhiều người như vậy?

Thư Tình chẳng qua chỉ là một thư ký quèn mà thôi, còn cô lại là bạn gái của Bruce.

Thấy dáng vẻ kiêu ngạo không tiếp thu ý kiến của Annie, Thư Tình cười nhạt, nói: “Tôi chỉ biết rằng, là một người đại diện, bắt buộc phải thể hiện rõ được chủ chỉ của sản phẩm, nếu Annie tiểu thư không làm được, vậy tôi chỉ đành đổi người khác quay vậy.”

“Cô!” – Annie biến sắc, không ngờ Thư Tình lại không thèm cho cô chút mặt mũi nào.

Annie đưa ánh mắt vừa tủi thân vừa kiêu ngạo hướng về phía Bruce: “Honey, người ta quay đâu có kém đến thế?”

Bruce đứng dậy, đi về phía Annie, đôi mắt xanh nhìn về phía cô: “Thư tiểu thư nói có lý, em cứ làm theo lời cô ấy, quay lại một lần.”

Gì cơ?

Annie đực mặt ra, cô vốn cho rằng Bruce sẽ ra mặt giúp cô, giáo huấn Thư Tình một tràng, nhưng tại sao anh lại nói giúp Thư Tình chứ?

Tiếng chuông cảnh báo trong đầu Annie vang lên, nhưng trước mặt Bruce, cô vẫn phải miễn cưỡng nuốt cục tức này xuống, cười giả lả: “Vậy được thôi, chúng ta quay lại lần nữa.”

Nhưng bất kể Annie có quay thế nào, Thư Tình đều không nhìn ra được kiểu khí chất cao quý tao nhã trên người cô.

“Không được!” – Thư Tình hết lần này đến lần khác hô dừng, không ngần ngại chỉ điểm Annie.

Nhưng Annie càng ngày càng không phối hợp, hiệu quả của việc quay chụp càng ngày càng kém đi.

Đôi mắt của Thư Tình cũng lạnh đi vài phần, cô kéo Annie ra, tự lên làm mẫu.

“Đầu thấp một chút, tay giơ cao một chút, nhất là phải chú ý ánh mắt, phải thể hiện được cảm giác cao ngạo không thể chạm tới.” – Thư Tình đứng bên cạnh Thẩm Tuấn Ngôn, tay trái đặt trên vai anh, thể hiện ra kiểu khí chất lãnh diễm ấy một cách vô cùng nhuần nhuyễn.

“Đúng, chính là cảm giác này.” – Nhiếp ảnh gia bật ngón cái, khen Thư Tình không ngớt.

Thư Tình và Thẩm Tuấn Ngôn đứng cạnh nhau, trai tài gái sắc, giống như tiên đồng ngọc nữ.

Hoắc Vân Thành ngồi đó suốt nãy giờ đột nhiên đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng khiến người khác sợ hãi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.