Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ Hôn

Chương 258



Chương 258

“Sự thật rõ rành rành ngay trước mắt rồi mà cô còn muốn chối hả? Cô có biết hành vi này của cô sẽ ảnh hưởng như thế nào đến công ty hay không?” Bạch Tiêu Tiêu cao giọng, ước gì mọi người xung quanh đều biết đến hành vi ăn cắp của Thư Tình.

Thân là Trưởng bộ phận thiết kế, những mẫu thiết kế trước đây của Bạch Tiêu Tiêu bị Thư Tình chỉ trích thậm tệ trước mặt Hoắc Vân Thành, khiến cho cô ta vô cùng nhục nhã.

Thậm chí Thư Tình còn trực tiếp bỏ qua tác phẩm thiết kế của bọn họ, ngay trước mặt Bruce vẽ một bản thiết kế “Băng và Lửa” mới, phô trương thanh thế với Hoắc Vân Thành và Bruce.

Cô ta biết ngay mà, cái đồ tay mơ như Thư Tình làm sao mà biết gì về thiết kế trang sức được, hóa ra là sao chép bản thiết kế của Marilyne!

“Theo như tôi thấy, công ty có gặp phải rắc rối gì không thì tôi không chắc, nhưng cô thì có đấy.” Nghe Bạch Tiêu Tiêu liên tục lải nhải cô đạo nhái người khác, Thư Tình cười châm chọc.

Bạch Tiêu Tiêu ngẩn ra: “Tôi thì sao?”

Thư Tình bình thản nói: “Thân là Trưởng bộ phận thiết kế mà cô ngay cả cái nào là bản gốc, cái nào là đạo nhái cũng không phân biệt được, cô không thấy xấu hổ hả?”

“Cô nói vậy là ý gì?” Bạch Tiêu Tiêu biến sắc mặt, tức giận chất vấn.

Thư Tình dám chế giễu cô ta trước mặt nhiều người như vậy ư?

Thư Tình thong thả đáp: “Nghĩa trên mặt chữ.”

“Cô đừng có hòng lảng tránh sự thật, tình thế bây giờ là cô đã sao chép bản thiết kế của người khác.” Giọng của Bạch Tiêu Tiêu rất lớn, thiếu điều muốn bắc loa nói cho cả thế giới đều biết.

Vốn dĩ chỉ có một vài người biết về bản thiết kế “Băng và Lửa”, nhưng giờ Bạch Tiêu Tiêu hét to như vậy cả bộ thư ký đều nghe thấy được.

Đám nhân viên xung quanh xôn xao nhìn Thư Tình bằng ánh mắt nghi ngờ. Suy cho cùng, Marilyne quá nổi danh còn Thư Tình chỉ là một cô thư ký nhỏ không chút tiếng tăm gì mà thôi. Càng huống hồ, Thư Tình đến từ nông thôn làm sao có thể biết thiết kế trang sức gì được?

Nhất định là vì muốn trèo lên cành cao nên bí quá hóa liều ăn cắp bản thiết kế.

Đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của mọi người chung quanh, Thư Tình thong dong chậm rãi nói: “Bạch Tiêu Tiêu, cô còn có chuyện gì nữa không? Nếu không thì mời đi cho, nơi này không tiếp chó điên đến sủa bậy.”

“Cái gì?! Cô nói tôi là chó điên ư??” Bạch Tiêu Tiêu tức sôi máu.

Thư Tình vẫn là bộ dạng thong dong đó: “Tôi có nói sao? Đó là cô tự nhận.”

“Cô!” Bạch Tiêu Tiêu tức nổ lỗ mũi.

Cô ta hít thở sâu mấy hơi, tự nhủ chính mình phải bình tĩnh, mục đích của cô ta là tố giác Thư Tình ăn cắp thiết kế trước mặt mọi người.

Nghĩ vậy, Bạch Tiêu Tiêu hừ lạnh, tiếp tục chất vấn: “Thái độ này của cô là sao đây hả? Cô sao chép mà còn nói không biết ngượng mồm ư? Nếu tôi nhớ không nhầm thì hai ngày sau sẽ phải cử hành họp báo ra mắt “Băng và Lửa”, cô tính bôi nhọ danh tiếng của Hoắc thị hay sao?”

“Bạch Tiêu Tiêu, cô chỉ là người bên Bộ thiết kế thôi, những chuyện họp báo cô không cần phải quan tâm, rảnh rỗi quá thì lo mà đi nâng cao chất lượng thiết kế của các cô đi.” Thư Tình chế giễu.

Bạch Tiêu Tiêu biến sắc: “Trước giờ tôi chưa từng thấy ai mặt dày như cô, rõ ràng là sao chép mà còn không chịu thừa nhận. Tôi sẽ đi nói với Hoắc tổng cô sao chép Love&Love và hủy bỏ cuộc họp báo.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.