Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ Hôn

Chương 270



Chương 270

“Đúng vậy, Thư tiểu thư có thể nói cho chúng tôi biết không? Tại sao lại nói rằng Marilyne mới là người đạo nhái?”

“Đương nhiên là có!” – Thư Tình lạnh lùng nhìn lướt qua Marilyne, bình tĩnh nói: “Tôi không biết Marilyne tiểu thư biết tới nó bằng cách nào, nhưng mà ý tưởng thay đổi màu sắc theo ánh sáng, tác giả gốc là Leo!”

Leo!

Thư Tình vừa thốt ra lời này, tất cả mọi người tại hiện trường đều lộ rõ biểu cảm kinh ngạc.

Leo ư? Nhà thiết kế thần bí nổi danh toàn cầu kia ư!

Trước mắt còn chưa có ai được nhìn thấy mặt mũi của cô ấy.

Tác giả gốc của ý tưởng này thật sự là Leo ư?

Nếu là thật, vậy tại sao Thư Tình lại biết ý tưởng này là của Leo?

“Thư tiểu thư, cô nói rằng ý tưởng này là của Leo? Là thật sao?” – Phóng viên bên cạnh bật hỏi.

“Đương nhiên.” – Thư Tình thong thả nói: “Thực ra, hôm nay Vu Na tiểu thư – quản lý của Leo Studios cũng tới buổi họp báo này, nếu các vị có gì thắc mắc, có thể hỏi Vu Na.”

Hai ngày trước, sau khi thấy tin tức về Love & Love, Thư Tình liền liên lạc với Vu Na ngay.

Vu Na cũng nhanh chóng bay đến thành phố A, hai người bàn bạc sẵn với nhau sẽ cho Love & Love một kích chí mạng vào buổi họp báo phát hành sản phẩm hôm nay!

Lúc này, Vu Na vốn đang ngồi trong góc khuất từ từ đứng dậy, tháo kính ra, cười với Thư Tình.

“Vu Na! Thật sự là Vu Na!”

Hiện trường lập tức xôn xao cả lên.

Phải biết rằng, Leo Studios chính là Studio phục trang đẳng cấp thế giới, bình thường chỉ có hoàng gia quý tộc ở tầng lớp thượng lưu mới có thể gặp được quản lý Vu Na.

Mà lúc này, Vu Na thế mà lại xuất hiện ở buổi họp báo phát hành sản phẩm của Hoắc Thị!

“Vu Na tiểu thư, xin hỏi lời nói vừa rồi của Thư tiểu thư có phải là thật không?” – Lập tức có vài phóng viên kích động vây về phía Vu Na.

“Vu Na tiểu thư, ý tưởng của “Làm điều bạn muốn”, thật sự là ý tưởng của Leo sao? Marilyne tiểu thư thật sự đã đạo nhái ý tưởng của Leo?”

Bị phóng viên hỏi dồn dập, Vu Na ho nhẹ một tiếng, phất tay ý bảo mọi người im lặng.

Cô hắng giọng, nghiêm nghị nói: “Đúng, ý tưởng này đúng là do Leo sáng tạo ra, mà Marilyne, đúng là đã đạo nhái Leo.”

“Cô nói điêu!” – Marilyne biến sắc, trực tiếp phản bác Vu Na: “Ý tưởng này rõ ràng là do tôi sáng tạo ra, hai tháng trước tôi đã phát biểu trên tạp chí rồi! Cô có chứng cứ gì nói nó là của Leo?”

Vu Na cười lạnh một tiếng, “Thật ngại quá, Marilyne, về ý tưởng này, một năm trước Leo đã đăng kí bản quyền ý tưởng thành công rồi, chỉ là bây giờ vẫn chưa công khai mà thôi.”

Bản quyền ý tưởng?

Sao thế được chứ!

Marilyne cắn cắn môi: “Cô nói đăng kí được bản quyền thì là đăng kí được à? Ai chứng minh được?”

Vu Na sớm lường trước được cô ta sẽ hỏi như vậy, cô bình tĩnh giơ ra bản hiệp định về bản quyền ý tưởng: “Mọi người nhìn rõ đây, đây là bản quyền ý tưởng của Leo, có dấu mục đỏ của cục bản quyền quốc tế làm chứng. Vốn dĩ Leo định đem phát minh này ứng dụng vào cúc áo của lễ phục, mà lĩnh vực Leo đăng ký bản quyền có cả trang sức.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.