Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 300: Miệng còn hôi sữa




Nghe bà chị nói xong Phương Hạo Vân dở khóc dở cười nghĩ thầm, đây đều là bà chị tự nghĩ ra nha không có liên can gì đến em à? .

Đinh Tuyết Nhu thản nhiên cười, nhìn Hạo Vân một cái đầy thâm ý, nhanh chóng nắm lấy hai tay Phương Tuyết Di chăm chú nói: "Tuyết di tỷ, chị yên tâm đi, sau này em sẽ thường tới. Miễn là không gây phiền toái gì cho chị là tốt rồi. "

"Không phiền toái, không phiền toái......" Phương Tuyết Di vội vàng nói: "Tốt nhất là mỗi ngày em đều có thể đến......Hạo Vân nhất định sẽ rất thích......"

Đinh Tuyết Nhu thật ra muốn mỗi ngày đều tới, bất quá nàng phỏng chừng Vương Hà nhất định sẽ không đồng ý. Hơn nữa, trong khoảng thời gian này kỳ thật nàng cũng không hoàn toàn rãnh rỗi. Trừ thời gian ca hát, nàng tại tiểu khu lam tâm hoa viên có mua một căn hộ cần phải trang trí. Mặc dù có công ty chuyên nghiệp giúp đỡ, nhưng dù sao nàng cũng muốn trang trí theo ý thích của mình.

Nhìn xe rời đi, Phương Hạo Vân nhất thời trầm tư hướng Tuyết Di nói: "Chị, chị có chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao lại để người phụ nữ này vào trong nhà? "

"Cái gì mà phụ nữ này?......Nàng là Đại Minh tinh nha, toàn Á Châu nàng là nổi tiếng nhất đó......" Nói tới đây, Phương Tuyết Di đột nhiên sợ hãi kêu một tiếng: "Nguy rồi chị còn chưa chụp ảnh cùng nàng, nàng rốt cuộc lại chạy đi mâtt1......"

"Chị, em nói với chị, sau này nếu nàng tới, chị đừng gọi em lại, em cùng nàng ta không có quan hệ gì......" Phương Hạo Vân bất mãn nói: "Chị mới gặp nàng chưa được bao lâu, tại sao lại theo phe với nàng ta. Không lẽ chị không xem em là em trai của chị sao? "

"Đương nhiên em là em của chị, chỉ là chị và Nhu Nhu rất giống nhau. Hơn nữa nàng đối với chị một điểm cao quý cũng không có, đối với chị rất tốt......Lần sau gặp lại nhớ nhắc nhở chị cùng Nhu Nhu chụp ảnh nha. " Phương Tuyết Di ra vẻ ngọt ngào nói.

"Không phải chỉ là một ca sỹ thôi sao có cần phải đối đãi như vậy không? " Phương Hạo Vân tỏ ra khó hiểu.

"Ai cần em lo ......Không có việc gì nhanh về phòng đi......" Phương Tuyết Di hôm nay từ chỗ mấy người bạn lấy được vài cái đĩa phim AV đang muốn xem. Nàng cũng không hy vọng Hạo Vân ở nhà......

Tần Tử Hoa, Tần Tử Kiếm, Kim gia ba người cùng nhau họp vì trước mắt tập đoàn Tần Phong gặp một ít khó khăn cần phải tiến hành thảo luận

Ba người đều tự biết thân phận mà xếp chỗ ngồi, Tần Tử Hoa ngồi ở giữa trên ghế sa lon cao cấp. Tần Tử Kiếm cùng Kim gia tự biết nên ngồi ở hai bên Tần Tử Hoa.

Tần tử hoa vẻ mặt rất hưng phấn mang theo vẻ đắc ý, hình như hắn ngồi ở giữa, dường như vị trí đó là dành cho hắn.

Tần tử kiếm vẻ mặt hờ hững, hắn cùng tần tử hoa bất đồng, hắn cũng không để ý đến sự sảng khoái nhất thời, cái hắn muốn là mục tiêu lớn nhất sau cùng.

Hắn sẽ không ngồi bây giờ, nếu ngồi sẽ ngồi cả đời.

Kim gia cũng biết ý trong ba người hai người là đều là con của Tần Như Phong nên hắn là người có thân phận thấp nhất, đối với huynh đệ âm thầm tranh đấu, hắn cũng không tham dự trong đó. Hắn trung thành với Tần Như Phong nên dĩ nhiên biết được chỉ làm việc nên làm và chỉ biết việc nên biết.

"Đại ca, sau khi ba rời đi tập đoàn Tần Phong vẫn do anh phụ trách, bây giờ tập đoàn xuất hiện sai sót anh thấy phải làm thế nào? " Tần tử kiếm nhàn nhạt nói một câu, con ngươi toát ra vẻ sắc bén vô cùng tỉnh táo.

Tần tử hoa nghe vậy sắc mặt nhất thời có chút không được tự nhiên, hắn trầm ngâm nói: "Tử kiếm, nghe lời em nói hình như là đang chất vấn anh? Không sai, tập đoàn đích nghiệp tích đích xác liên tục hai tháng lỗ lã, nhưng cũng không để đổ toàn bộ lên đầu anh được? Đầu năm nay tới nay thế giới bị khủng hoảng kinh tế. Tình hình kinh tế thế giới ngày càng nghiêm trọng, sinh ý không tốt em bảo anh phải làm sao bây giờ? Hơn nữa những hạng mục trước kia đều là ba phụ trách, anh cũng là vừa mới tiếp nhận......"

Nghe xong tần tử hoa giải thích, tần tử kiếm hết chỗ nói rồi, ý tứ của hắn là, chỉ là hy vọng tần tử hoa có thể xuất ra biện pháp để giải quyết vấn đề chứ không phải chất vấn hắn.

"Đại ca, em không phải chất vấn anh, em chỉ muốn hỏi anh một chút xem có biện pháp gì để thay đổi cục diện hiện nay hay không thôi? " Tần tử kiếm kiên nhẫn giải thích. Nói thật ở chung vài ngày hắn cảm giác được người anh cùng cha khác mẹ này quả thật là một tên lưu manh. Bất quá, hắn là người thông minh, Tần gia lúc này đang đứng trước khó khăn không phải thời gian để tranh đấu. Cho nên, có thể nhịn được thì hắn cố nhịn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

"Kinh tế toàn thế giới đều bị tàn phá nặng nề, tổng thống Mỹ còn không có biện pháp, ta có thể có biện pháp gì để khắc phục? " Tần tử hoa khóe miệng hiện lên một tia cười khiêu khích, hỏi: "Tử kiếm, nghe ba nói em tại Âu Châu quản lý công ty rất tốt không bằng em chỉ bọn anh một chút nên làm điều gì để khắc phục? "

Kim gia yên lặng không nói gì, ánh mắt thủy chung tập trung vào hai anh em Tử Hoa và Tử Kiếm.

Bất quá, trong mắt Kim gia lộ rõ vẻ khinh thường Tần Tử Hoa, hắn thật khiến cho người ta thất vọng.

Tần tử kiếm ánh mắt tỏ vẻ sắc bén, trầm giọng nói: "Ngày hôm qua em đi công ty điều tra qua, trong công ty vốn lưu động đã không còn nhiều lắm. Trước mắt, em cảm thấy chúng ta phải tập trung vốn lưu động, phát triển một ít hạng mục có ưu thế, ví dụ như phòng địa sản, cùng công ty giải trí. "

"Đại ca, như vậy......Từ hôm nay trở đi chúng ta tách ra phụ trách một ít hạng mục trong công ty, anh phụ trách phòng địa sản, em phụ trách công ty giải trí. Anh xem có được hay không? Về phương diện vốn để sử dụng, phòng địa sản bên kia có thể cầm nhiều hơn một ít? Anh cảm thấy như vậy được không? " Tần tử kiếm nghiêm túc nói.

Tần tử hoa nghe vậy, cẩn thận suy nghĩ một chút, trong lòng tính toán một hồi, cảm giác được biện pháp này cũng có thể, phòng địa sản bên này vốn vẫn là hắn phụ trách, bên trong cũng đều là thân tín của chính mình, hơn nữa đây là hạng mục chiếm ưu thế của Tần gia tại hoa hải, chính mình đương nhiên muốn phụ trách.

Về phần công ty giải trí trừ phần của Kim gia ra chỉ còn là một công ty rỗng tuếch. Công ty giải trí Hoa Hải đối với Tần Phong tập đoàn mà nói, thật sự là không được lợi cái gì.

"Tốt----! "

Tần tử hoa đồng ý thỉnh cầu của đứa em, nghiêng đầu hỏi Kim gia: "Chú Kim, chú cảm thấy làm như vậy được chứ? Nếu chú không đồng ý chúng ta có thể bàn bạc lại một lần nữa? "

Kim gia trong lòng âm thầm cười lạnh, bất quá ngoài mặt không có nói thêm cái gì, vẫn như trước ra dáng ngồi thật nghiêm túc gật đầu phụ họa nói: "Hai vị thiếu gia đã quyết định ta theo làm là được. "

Tần tử hoa nghe vậy càng đắc ý đứng dậy nói: "Đã như vầy, vậy quyết định vậy đi…..Được rồi. Tử kiếm, công ty giải trí của Tần gia chúng ta chủ yếu do thân tín của chú Kim quản lý nên làm như thế nào, hai người cứ từ từ thương lượng mà làm. " Tần tử hoa âm thầm bật cười, thằng em không dám đối chính mình xuống tay, xoay chủ ý qua lão Kim. Tần Tử Hoa đứng ngoài xem bọn hắn đấu với nhau như thế nào? Càng đấu lưỡng bại câu thương mới tốt.

Trong mắt Kim gia cùng Tần Tử Kiếm tính toán của Tần Tử Hoa đều thấy rõ mồn một.

Đối với tần tử hoa, kim gia thật sự là thất vọng tới rồi cực điểm, vốn hắn kỳ thật là hướng tần tử hoa giúp đỡ, dù sao hắn cũng mang cùng dòng máu người Trung Quốc. Chính là hắn đánh mất cơ hội, một điểm cũng không tin tưởng kim gia vẫn thường thường tính kế kim gia muốn giở trò ngư ông đắc lợi.

Thật ứng với câu nói, hai con cùng cha không cùng mưu

Tần tử kiếm trong lòng cũng âm thầm cười lạnh không thôi, đều là cha mẹ sinh ra tại sao lại có khác biệt lớn như vậy, tần tử hoa thật sự là một người ngu xuẩn. Hắn lựa chọn công ty giải trí, cũng không phải cố kỵ Tần Tử Hoa là con lớn, không dám cùng hắn tranh quyền đoạt lợi. Hắn thật muốn đoạt quyền, căn bản là hiện giờ thì chưa được.

Trước mắt cho thấy tình hình kinh tế suy thoái đầu tư phòng địa sản chỉ có thể là nhốt vốn, rất khó lấy được tiền lời trong khi đó chính phủ chèn ép tìm mọi cách làm đóng băng thị trường. Tình huống bây giờ là giá địa sản quá cao, người mua thì ít. Bọn họ phải tìm mọi cách vượt qua tình hình kinh tế hiện nay? Đến cuối cùng là cung thì nhiều mà cầu thì ít dẫn đến thua lỗ.

Tần tử kiếm mặc dù tự phụ. Nhưng không có tự phụ đến nỗi quay lưng lại với chính phủ

Cho nên, hắn lựa chọn công ty giải trí của tập đoàn Tần Phong

Hắn đã làm điều tra, trước mắt tuy rằng kinh tế suy thoái nhưng mỹ nữ thì có rất nhiều, chỉ cần huấn luyện họ thành ca sỹ chuyên nghiệp là được.

Hơn nữa công ty giải trí Hoa Hải đã sớm đầu tư vào một số ca sỹ nhỏ, cũng từng lấy được một ít doanh thu đưa vào. Bây giờ chỉ cần đào tạo them một số ca sỹ thì cơ hội sẽ cao hơn là kinh doanh điền sản.

Tần tử kiếm tại Âu Châu đã làm công ty giải trí, đối với hướng đi này hắn có rất nhiều kinh nghiệm. Hắn quyết định ở phía sau đầu tư, tìm trong cả nước một số ca sỹ có năng lực về đào tạo thêm.

Đồng thời đang suy nghĩ biện pháp mượn hơi một số Đại Minh Tinh, lấy được một số danh tiếng.

Gần nhất vừa vặn tại Á Châu, nữ hoàng đinh tuyết nhu đi tới hoa hải phát triển, tần tử kiếm nghĩ nhất định phải tốn hao lực mạnh đem nàng lại đây. Chỉ cần đem nữ hoàng này tới tay, sự nghiệp của công ty giải trí hoa hải sự nghiệp cũng đã thành công một nửa. Lấy được danh tiếng của tuyết nhu, chỉ cần tùy tiện cho vài bản nhạc sẽ được mọi người ủng hộ.

"Tử kiếm, ngày hôm qua ba gọi điện thoại hỏi tình huống của tập đoàn anh nói chờ chúng ta ba ngày nữa sẽ trở về cùng chúng ta thảo luận. Nếu chúng ta bây giờ đã quyết định, anh sẽ nói với ba. Bất quá......" Nói tới đây, tần tử hoa có thâm ý khác nhìn tần tử kiếm một chút nói: "Tử kiếm, anh không được không đề cập tới tình hình hiện nay, mặc dù em có thể phụ trách hạng mục tốt, nhưng trong thời gian ngắn, anh cũng phải xem lại xem em phụ trách có tốt hay không. Anh nói như vậy, em hiểu chưa? "

Tần tử kiếm dường như đã sớm ngờ tới tần tử hoa nói như vậy, hắn nhàn nhạt cười cười: "Yên tâm đi, em sẽ không làm cho anh thất vọng. Thuận tiện hỏi đại ca một câu, về phương diện phòng điền sản anh có biện pháp giải quyết tốt hay chưa? Nếu anh còn không có biện pháp. Em nghe nói tây hoàn bên kia có dự án giá trị cao, em cũng chưa đi xem. Tốt nhất là có thể đem mua nó, sau khi xây dựng hoàn tất trực tiếp bán cho phòng điền sản công ty. Như vậy có thể buôn bán có lời......"

"Anh làm việc không cần em dạy, anh tự mình biết cách xử lý. " Tần tử hoa cảm giác được chính mình là giỏi nhất, đối với đề nghị của tần tử kiếm hắn không để ở trong lòng.

Kim gia cũng là âm thầm khen ngợi, nhị thiếu gia vừa tới hoa hải không lâu, có thể đem tình huống hoa hải nắm giữ được như thế đúng thật là không thể khinh thường.

Đáng tiếc hắn là con lai, nếu không kim gia muốn tuyên thệ trung thành với hắn.

Thòi tiết càng ngày càng kỳ quái, đầu tiên là liên tiếp vài ngày ấm, ngay sau đó hôm nay xế chiều trên bầu trời lại có tuyết. Rõ ràng đã sớm đến mùa xuân nhiệt độ lại giảm xuống mức tột cùng.

Mới xế chiều một chút, sắc trời đã hoàn toàn lờ mờ âm u.

Kỳ hôm nay được mẹ bảo trở về nhà nói là ba nàng muốn cùng nàng trò chuyện. Bạch lăng kỳ cảm giác được đây là cơ hội để ba tha thứ cho nàng nên nàng không nói hai lời trở về ngay.

Tạ Mai Nhi hôm nay cũng không biết tại vội vàng không biết vì cái gì vội vàng bảo là về nhà. Cơm tối là trương mỹ kỳ một mình nấu. Bất quá không khí chỉ có hai người cũng rất lãng mạn. Một bàn bảy món đều là món Hạo Vân thích ăn.

Bởi vì kỳ không ở nhà nên Hạo Vân tự do hơn nhiều. Lúc trương mỹ kỳ nấu ăn hắn luôn tiến vào phòng bếp không ngừng quấy rầy nàng. Toàn thân cao thấp, miễn là bộ vị mẫn cảm đều bị hắn sờ hết khiến cho trương mỹ kỳ một bên nấu món ăn, một bên rên hừ hừ.

Thẳng đến lúc ăn cơm hắn mới trở nên thành thật đứng lên.

Ăn cơm chiều, thời gian còn sớm, hai người cũng không có trở về phòng nghỉ ngơi, mà là cùng nhau xem TV tại phòng khách. Hạo vân thò tay vào áo khoác trương mỹ kỳ, ôm nàng thật mãnh liệt.

Trương mỹ kỳ cố nén trong lòng khẽ rên lên sẳng giọng: "Thành thật một chút, đợi lát nữa Mai nhi sẽ trở lại ......"

"Yên tâm đi, hôm nay là cuối tuần chị Mai sẽ không trở lại......" Từ sau buổi sáng ngày đó bị rình coi ,phương hạo vân cẩn thận rất nhiều.

Trương mỹ kỳ nghe vậy, nhịn không được quay đầu lại nhẹ nhàng hôn người đàn ông cô yêu thật lâu sau đó nói: "Hạo vân, hôm nay kỳ không ở, Mai nhi không ở, chúng ta phải tận hưởng nha. "

Phương hạo vân thò bàn tay to vào trong áo trương mỹ kỳ, bàn tay tham lam cầm chắc một ngọn nhũ phong, hắc hắc phá hỏng cười: "Chúng ta làm ở ghế salon nha? "

Trương mỹ kỳ không muốn nói chuyện, cũng không muốn nghĩ đến việc điện thoại của hạo vân trên đang reo vang. Mặc dù không thấy, nhưng khi thấy tiếng nhạc chuông đó là của Kỳ gọi đến thì mới đẩy hạo vân ra bảo hắn nghe điện thoại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.