Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 745: Kỳ hạn ba ngày (2)




"Chị Phượng, lão phu nhân đi đâu thế?" Phương Hạo Vân tò mò hỏi.

"Hạo Vân, em thật sự muốn biết nguyên nhân sao?" Long Hi Phượng cười thản nhiên, dựa mình vào ngực của hắn, cười hắc hắc nói : "Chị nói em thích bà, bà liền thẹn thùng ..."

Phương Hạo Vân nghe thấy thế, lập tức ngây người ra như tượng đá.

Sau một hồi lâu, hắn mới hỏi : "Chị thật sự nói như vậy à?"

"Đúng vậy!"

Long Hi Phượng cười mờ ám, nói : "Hạo Vân, chị thấy bà ta đã động tâm rồi, nếu không sao bà ta lại thẹn thùng chứ, thẹn thùng nha ..."

"Bậy bạ!"

Phương Hạo Vân giả bộ phẫn nộ, nói : "Sao chị có thể đùa như vậy được, em làm sao mà có ý tưởng gì với lão phu nhân chứ..."

"Ha ha ..."

Long Hi Phượng chớp đôi mắt quyến rũ của mình, nói : "Hạo Vân, chị nói thật đấy, thân thể của bà ta hơn mấy chục năm nay chưa có ai chạm vào cả, em cần phải nắm chắc cơ hội. Hơn nữa, chinh phục bà ta, cũng chính là chinh phục Nam Cung thế gia, chuyện như vậy, người khác nằm mơ cũng không thấy được..."

"Em chinh phục lão phu nhân, chinh phục Nam Cung thế gia, chị lại đến chinh phục em, là như thế này sao?" Phương Hạo Vân cười nói : "Chị Phượng, kế hoạch của chị quả thật không tồi nha ..."

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Long Hi Phượng hơi đổi, có điều bà nhanh chóng bình tĩnh lại ngay.

"Hạo Vân, em nói bậy cái gì đó, chị là dạng người này, chẳng lẽ bây giờ em còn không rõ sao?" Long Hi Phượng khẽ thở dài, lập tức đổi đề tài : "Chúng ta đi ăn cơm thôi..."

"Ha ha, em chỉ nói giỡn với chị thôi mà ..." Phương Hạo Vân vỗ vào mông của cô vài cái, sau đó đi đến hướng bàn cơm, ngồi xuống.

Long Hi Phượng cũng đi theo ngồi xuống bên cạnh Phương Hạo Vân,a tự tay gấp cho hắn miếng bánh bao nấm hương thơm ngào ngạt, nói : "Là chị tự tay làm đấy ..."

Phương Hạo Vân đưa tay cầm lấy, nhét vào trong miệng nhai ngấu nghiết rồi nuốt xuống, khen : "Chị Phượng, tay nghề nấu ăn của chị càng lúc càng ngon nha ... Ai có thể lấy được chị làm vợ, chính là phúc khí tu mấy đời đấy ... "

"Hứ, người ta đã là người của em rồi, em còn nói vậy nữa" Long Hi Phượng khẽ gắt một tiếng, rồi liếc mị Phương Hạo Vân một cái, chợt nháy mắt với hắn một cái.

Phương Hạo Vân hiểu ý, tâm thần hơi động, trong nháy mắt liền cảm ứng được hơi thở của Mộc Nguyệt Dung. Bà già ấy hình như đang núp gần đó nhìn lén bọn họ.

"Dụ dỗ!"

Đột nhiên, Long Hi Phượng viết hai chữ này xuống bàn.

Phương Hạo Vân cười hiểu ý, nhét vào miệng vài miếng thịt nữa, uống hết một ly sữa, sau đó đứng dậy đi qua ôm lấy Long Hi Phượng, nhẹ nhàng kéo bà về ghế sofa, trong mắt hiện lên vẻ mờ ám, hôn lên đôi môi mê người của Long Hi Phượng.

Trong lòng Long Hi Phượng cũng có một tia chờ mong, bà nhẹ nhàng nhắm mắt lại, nỉ non nói : "Hạo Vân, yêu chị đi ... "

Nhìn thấy hoàn cảnh này, Mộc Nguyệt Dung núp trong một góc lập tức đỏ bừng mặt, trong lòng thầm hô đồ không biết xấu hổ, vốn định rời đi, nhưng lại sợ gây ra tiếng động bị bọn họ phát hiện.

Trong lúc nhất thời, bà có cảm giác giống như là phóng lao thì phải theo lao.

Phương Hạo Vân cởi áo của Long Hi Phượng, đôi môi hôn xuống một đường, cuối cùng dừng lại trên bộ ngực mê người, hàm chứa sự thành thục của bà, tận tình nhấm nháp. Cùng lúc đó, tay phải của hắn cũng đã mò xuống địa phương thần bí giữa hai chân của bà.

Thân mình của Long Hi Phượng nhẹ nhàng lắc lư, dường như cực kỳ sung sướng, trong miệng phát ra những tiếng thở dốc nhỏ, trong con mắt lộ vẻ xuân sắc, cũng không biết vì sao, nghĩ đến việc mẹ chồng đang nhìn lén mình, tình cảm mãnh liệt trong lòng bà liền trổi lên không thể nhịn được.

Đôi môi của Phương Hạo Vân hôn xuống thân thể của bà, vùi đầu vào giữa hai ngực của bà, hưởng thụ sự sung mãn của nó. Long Hi Phượng thỉnh thoảng phát ra những tiếng rên rỉ vuis ướng, hơn nữa còn vặn vẹo cặp mông đẹp, phối hợp với sự âu yếm của hắn.

Hai tay của Phương Hạo Vân không ngừng vuốt ve ngọc thể làm lây động lòng người kia, tay phải tách hai chân của bà ra, vuốt ve phần ẩm ướt ấy, khiến cho hô hấp của bà càng trở nên dồn dập hơn.

"Không biết xấu hổ!"

Mộc Nguyệt Dung thầm hô một tiếng, vội vàng nhắm mắt lại, nhưng mà cảnh tượng hai người cuốn vào nhau ấy đã khắc thật sâu trong đầu bà. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Mặc dù là đã nhắm mắt lại, nhưng bà ta vẫn cảm nhận được động tĩnh của hai người.

"Hạo Vân... yêu chị đi..." Long Hi Phượng vặn vẹo thân mình, sung sướng kêu to lên. Nói xong, bà chủ động hôn lên môi hắn, cái lưỡi thơm nhanh chóng tiến vào trong miệng của hắn, không ngừng mút lấy. Sự chủ động của Long Hi Phượng càng thêm kích thích Phương Hạo Vân, tay trái của hắn nắm lên ngọn núi sung mãn ấy, tay phải đã tách hai chân của bà ra, dưới tiếng kêu gợi tình của bà, hắn đã tiến nhập thành công vào trong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.