Một lát sau, Đinh Tuyết Nhu pha cho Nguyệt Như một tách trà thơm, cười nói : "Nguyệt Như, em thật hạnh phúc ..."
"Vì sao lại nói vậy?" Nguyệt Như tò mò hỏi.
"Bởi vì em cùng làm việc với Hạo Vân ..." Đinh Tuyết Nhu khẽ thở dài, nói "Chị thì không được may mắn như vậy... Chị và Hạo Vân từ quen biết đến yêu, lại phải chia lìa, cho đến bây giờ ... thời gian hai người ở cùng một chổ thật sự quá ít ..."
"Ha ha ..."
Nguyệt Như khẽ cười một tiếng, nói : "Chị Tuyết Nhu, chị sai rồi, thật ra chị còn hạnh phúc hơn so với em ... Em biết về chị từ bốn năm trước, cũng chính là lúc em vừa quen biết với Hạo Vân. Thời điểm ấy, trong lòng hắn có một mình chị... biết không? Khi đó, em hận chị muốn chết, em hận không thể giết chết được chị. Bởi vì sự tồn tại của chị giam cầm Hạo Vân ..."
"Thật vậy sao?"
Đinh Tuyết Nhu hơi động tâm, vội vàng hỏi : "Trong lòng của Hạo Vân thật sự vẫn luôn có chị sao?"
"Tất nhiên!"
Nguyệt Như thản nhiên nói : "Từ lúc em quen biết hắn, mãi cho đến một năm trước... thì trong lòng hắn vẫn chỉ có một mình chị, em vừa hâm mộ, vừa ghen tị ..."
Nghe Nguyệt Như nói vậy, ánh mắt của Đinh Tuyết Nhu lập tức trở nên ướt : "Hạo Vân ... là em có lỗi với anh ..." Nói xong, nước mắt liền chảy dài trên khuôn mặt của cô.
Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.xyz"Chị Tuyết Nhu, vì sao chị khóc... bây giờ không phải đã tốt rồi sao?" Nguyệt Như cười nói : "Tuy rằng chúng ta tạm thời không thể ở cùng Hạo Vân được, nhưng em tin tưởng rằng trong tim chúng ta mãi mãi có nhau ..."
Lời này vừa nói ra, Đinh Tuyết Nhu lập tức cười lên, nói : "Đúng vậy, Nguyệt Như, em nói cũng đúng ... nói đúng .. trong tim chúng ta mãi mãi có nhau, mỗi phút mỗi giây ..."
Dừng lại một chút, Đinh Tuyết Nhu lau đi nước mắt trên mặt, nghiêm túc nói : "Nguyệt Như, hôm nay chị hẹn em đến đây, là vì muốn nói với em một chuyện, do Hạo Vân nhờ chị chuyển lời. Hắn nhờ chị nói cho em biết, hắn sẽ làm theo ước định mà đến gặp em, hắn bảo em không cần phải lo lắng, tất cả đều đã có hắn xử lý ..."
"Ừ..."
Nguyệt Như nghiêm túc gật đầu : "Thật ra cho dù chị không nói, em cũng biết Hạo Vân nhất định sẽ đến ... Cho đến giờ em cũng chưa từng hoài nghi lời nói của hắn .."
Vừa dứt lời, điện thoại của Nguyệt Như đột nhiên vang lên, nghe tiếng chuông này, cô liền xác định là do bà Jones gọi đến.
Hơn nữa, bà Jones nhất định là có việc gấp mới tìm cô.
Nếu không như vậy, thì bà Jones sẽ không gọi cho cô vào ban ngày.
"Xin lỗi, chị phải nghe điện thoại!" Nói một câu xong, Nguyệt Như liền đi ra ngoài cửa sổ, sau một hồi nói chuyện, cô cất điện thoại vào, đi lại nói : "Chị Tuyết Nhu, nếu không còn việc gì, em đi về trước ..."
"Xảy ra chuyện gì? Có cần chị hỗ trợ hay không?" Đinh Tuyết Nhu thân thiết nói : "Tuy rằng chị với em quen biết không lâu, nhưng mà chúng ta cũng là người của Hạo Vân, nói cách khác, chúng ta chính là chị em, có gì cần chị hỗ trợ, em cứ việc mở miệng, đừng ngại ngùng ..."
"Em sẽ!" Nguyệt Như mỉm cười, cho Đinh Tuyết Nhu một ánh mắt tự tin : "Yên tâm đi, em có thể xử lý ... Hôm khác em hẹn chị đi uống trà ..."
"Tốt, chị đợi tin của em ..." Đinh Tuyết Nhu cười nói : "Chị đưa em ra ngoài ..."
Tiễn bước Nguyệt Như đi, khi trở về văn phòng, Đinh Tuyết Nhu liền gặp phải Vương Hà.
"Nhu Nhu, người nhà họ Đinh nên xử lý thế nào? Đinh Vọng Long, Đinh Tuyết Siêu làm ầm ĩ lên đòi gặp em .... gặp hay không gặp?" Vương Hà nhíu mày hỏi.
"Bây giờ không gặp!"
Đinh Tuyết Nhu nói : "Để bọn họ suy nghĩ thêm vài ngày nữa, đến lúc đó rồi gặp .... Chị Hà, dựa theo lời dặn của Hạo Vân, hai chổ quan trọng ấy nhất định phải dùng người chúng ta tin được. chuyện này xin nhờ chị xử lý. Mặt khác, Đinh Vân Uy, Đinh Vọng Tân, Đinh Bối Thành cũng không được tự do, đầu tiên phải giam lỏng lại, để từ từ xử lý ...''
"Ừ chị biết rồi!"
Dừng lại một chút, Vương Hà lại hỏi : "Cô gái kia là ai? Có phải là tình nhân của Hạo Vân tại Anh không?"
"Dạ!"
Đinh Tuyết Nhu mỉm cười nói : "Chị Hà, em biết trong lòng của chị nhất định là không thoải mái rồi... Có điều em muốn nói cho chị nghe, Nguyệt Như rất tốt, chúng ta không cần có địch ý gì cả. Đúng rồi, Hạo Vân từng là đồng sự của cô ta ..."
"Được rồi, đó là chuyện của em, em không gấp, chị cũng không muốn quản nhiều ..." Vương Hà chu mỏ, xoay người bước ra ngoài làm việc.
...................
Thời gian hai ngày trôi qua rất nhanh, kỳ hạn của Phương Hạo Vân và Mộc Nguyệt Dung chỉ còn một ngày. Trong hai ngày này, Phương Hạo Vân bận đến tối cả mặt, hắn gom tất cả những bằng chứng phạm tội trình lên cho SeeDs, để bọn họ giao cho các ban ngành tương quan tiến hành thẩm tra, xử lý.