Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 767: Gặp mặt (3)




"Hừ!"

Vương Hà quát giận một tiếng : "Người một nhà à? Lúc trước các người đối xử với Nhu Nhu thế nào, con người của mấy người, đúng là dối trá ... Đinh Bối Thành, Đinh Vọng Tân, chứng cứ các người qua lại với gia tộc Morgan rất rõ ràng, không cần phải nói gì nữa ..."

"Tiện nhân, im miệng!"

Đinh Bối Thành nói : "Đây là chuyện này họ Đinh, người ngoài như cô sủa bậy cái gì đó"

"Bốp!"

Vương Hà đi qua, tát một cái vào mặt của Đinh Bối Thành, nổi giận nói : "Chết đến nơi rồi còn mạnh miệng à... Đinh Bối Thành, dựa theo quy định bây giờ của Đinh gia, ông bán đứng gia tộc, nên lên đoạn đầu đài rồi ..."

"Nhu Nhu, con nói gì đi ...... Tốt xấu gì chúng ta cũng là người một nhà, nể mặt lẫn nhau, con tha cho bọn chú được không?" Đinh Vọng Tân nãy giờ không nói gì đã lên tiếng, thở dài một hơi, nói : "Người thắng làm vua, kẻ thua làm giặc ... Chuyện đã đến nước này, chú cũng không hy vọng gì nữa ... Con tha cho bọn chú một con đường được không?"

"Tôi rất thích những lời này của chú, có điều tôi phải nhắc cho chú nhớ, đã làm sai thì phải gánh chịu trách nhiệm ..." Đinh Tuyết Nhu nói với Vương Hà : "Chị Hà, chuyện này chị xử lý đi, nếu chuyện này đã được điều tra rõ ràng, vậy cứ xử lý theo quy định ..."

"Ừ!" Vương Hà gật đầu, trong đôi mắt hiện lên một tia sát khí.

Rời khỏi phòng giam, Đinh Tuyết Nhu quay đầu lại hỏi : "Nguyệt Như, em có cảm thấy chị không có nhân tính không?"

"Không hề!"

Nguyệt Như cười nói: " Ân oán của chị và Đinh gia em rất rõ ràng, hơn nữa, bọn họ lén lút thông đồng với gia tộc Morgan, đây là điều tuyệt đối không thể tha thứ được, cách làm của em bây giờ rất đúng"

Hai người trở về phòng của Đinh Tuyết Nhu, nói chuyện về thế cục của Anh hiện nay. Khi trời sụp tối, Nguyệt Như liền chào tạm biệt ra về.

Trong khoảng thời gian gần đây, thế cục của Thiên Đạo ngày càng trở nên hỗn loạn. Bây giờ Thiên Đạo chia ra làm hai phía, một bên phản đối việc dính dáng đến gia tộc Morgan, mà bên còn lại thì yêu cầu dựa theo kế hoạch ban đầu mà thực hiện, lấy việc kết hôn để tiến hành trao đổi với gia tộc Morgan.

Long đầu và Thất Tông Tội thì tỏ ra thờ ơ lạnh nhạt, cũng không tỏ thái độ gì cả.

Đối với chuyện này, trong lòng Nguyệt Như cảm thấy bất ổn, nếu không có đám cưới, vấn đề sẽ trở nên đơn giản hơn. Ít nhất thì người đàn ông cô yêu cũng không cần làm kẻ địch của Thiên Đạo.

Cô quyết định đi tìm ba của mình, cũng chính là Long Đầu của Thiên Đạo. Đã lớn như vậy rồi, nhưng Nguyệt Như chưa từng chính thức nói chuyện với ba của mình bao giờ cả.

Từ nhỏ đến lớn, cô đều làm theo những gì mà ba dặn, từ cuộc sống cho đến công việc... Ở cùng một chổ với Phương Hạo Vân, là việc duy nhất mà cô tự làm chủ.

Cho đến nay, Long đầu vẫn chưa từng hay biết chuyện cô đã ăn ở với Phương Hạo Vân.

( Nên đến ngả bài thôi...) Trên đường đi, Nguyệt Như tự thì thào.

................................................

Thế cục của Hoa Hải càng trở nên nóng hơn khi dì Bạch từ căn cứ của gia tộc thủ hộ trở về, Phương Hạo Vân tự mình đi ra sân bay quốc tế Hoa Hải để đón cô.

Buổi tối, hai người chọn nghỉ ngơi trong văn phòng chủ tịch của tập đoàn Đằng Phi, bởi vì trước mắt, nơi này là chổ an toàn nhất Hoa Hải.

Hai người ôm lấy nhau, vuốt ve lẫn nhau, thân mình dính chặt vào nhau, lắng nghe nhịp tim của đối phương. Phương Hạo Vân đưa tay vuốt mái tóc của dì Bạch, trong lòng dâng lên một cổ nhu tình, hắn và dì Bạch quen biết nhau lâu như vậy, nhưng lại là lần đầu tiên làm những trò này ở Hoa Hải.

Hai người vượt qua mối quan hệ kia không lâu, nhưng đủ để đối phương cảm nhận tình cảm vô cùng sâu trong lòng của mình.

Cảm nhận được nhu tình của Phương Hạo Vân, dì Bạch ngẩng đầu lên, nhìn hắn, ngọt ngào cười nói :"Hạo Vân, anh biết không? Mấy ngày ở gia tộc, hầu như em đều nghĩ đến anh ..."

Nhìn khuôn mặt như hoa như ngọc của dì Bạch, nhu tình trong lòng Phương Hạo Vân càng thêm sâu, tay hắn rời khỏi mái tóc của dì Bạch, đặt lên trên khuôn mặt trắng mịn của cô, nhẹ nhàng vuốt ve, mặt của dì Bạch chậm rãi đỏ lên, hai mắt cũng bắt đầu ngập nước.

Tay còn lại của hắn đặt xuống dưới thân của dì Bạch, cúi đầu hôn lên đôi môi thơm của cô, đưa tay cầm lấy bộ ngực sung mãn của cô mà vuốt ve. Rất nhanh, thân hình của dì Bạch đã nóng lên, cặp mắt càng trở nên mê ly hơn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Tố Tố, thoải mái không?" Phương Hạo Vân cười hỏi.

Dì Bạch đỏ mặt, ánh mắt long lanh mà mê ly, xuân tình nhộn nhạo lên, liếc nhìn Phương Hạo Vân một cái, nói : "Ừ, thoải mái ..."

Bỗng nhiên, cô chợt trở nên kích động, đẩy ngã Phương Hạo Vân ra, áp thân thể nóng rực của mình lên, đôi môi anh đào khiêu gợi hôn vào miệng của Phương Hạo Vân.

Trời ạ, dì Bạch sao đột nhiên trở nên chủ động thế này.

Phương Hạo Vân thấy dì Bạch chủ động nhiệt tình, trong lòng thầm hô sảng khoái.

Hưởng thụ cái lưỡi thơm của cô xong, Phương Hạo Vân nghiêng đầu qua, nghiêm túc nói : "Tố Tố, anh thích em chủ động như vậy đó ..." Nói xong, bàn tay của hắn cũng hướng xuống giữa hai chân của cô.

"Hạo Vân, em biết anh thích trên giường phóng đãng... hôm nay em sẽ đẩy ngã anh ..." Sự khiêu khích của Phương Hạo Vân, sự kích thích của chân khí nội gia, cùng với tình cảm trong lòng của dì Bạch dành cho hắn, đã làm cho cô hoàn toàn trở nên cuồng nhiệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.