Hoàn Mỹ Ly Hôn

Chương 65: Lần đầu tiên bắt đầu cân nhắc chuyện độc lập



Edit + Beta: Ruby

Mắt mờ đăng lộn chương 65 trước chương 64 rồi. Hứa sẽ fix gấp trong ngày. (ʘ言ʘ╬)

---------------

Diệp Hoài miệng như nổ pháo, dọc đường đi đều vui vẻ không ngừng.

Viên Tinh Châu nhưng là phản ứng một hồi mới hiểu được, nhìn lại Diệp Hoài cười ngây ngô như vậy, vừa bực mình vừa buồn cười, sau đó cũng quay đầu bật cười.

Cậu sau đó vẫn là phải về đoàn phim. Lục Khương liền trước tiên lái xe đưa cậu đến trường quay phim, liền đưa Diệp Hoài về ký túc xá.

Trên đường, Diệp Hoài lại hỏi thăm cậu nhóc mấy câu, hỏi thăm tình huống mấy ngày nay của Viên Tinh Châu.

" Người đoàn phim như thế nào?" Diệp Hoài nói "Em ấy là người quá dễ nói chuyện, cũng không tự cao tự đại. Cậu cũng không thể giống em ấy. Lúc thường cơ trí chút, nghe một chút người khác nói gì, tán gẫu gì, người khác nếu hỏi cậu, cậu mới lên tiếng, không biết. Hiểu không?"

Diệp Hoài gác chéo chân, hoàn toàn một bộ dáng ông chủ mới, ở phía sau chỉ điểm.

Lúc Lục Khương đối mặt với hắn liền không nhịn được căng thẳng, vội dùng sức gật gật đầu: "Đã hiểu."

"Ừm." Diệp Hoài yên tâm lại, lúc này mới hỏi, " Viên ca cậu mấy ngày nay đều đang bận rộn gì sao?"

Lục Khương: "..."

Viên ca đương nhiên là đang bận việc hẹn hò giao thừa của hai anh a...

"Tại đoàn phim đóng phim." Lục Khương nói "Cảnh của ảnh còn chưa hơ khô thẻ tre, còn phải tiếp tục quay, quay mấy ngày."

"Phí lời, tôi đương nhiên biết chưa hơ khô thẻ tre." Diệp Hoài nói thầm "Tôi hỏi cậu chuyện riêng em ấy đều đang bận cái gì, lúc thường có đề tài quan tâm ngoài ngạch hay không, tỷ như ăn ngon chơi vui gì, đặc biệt đồ nào muốn mua, chỗ nào muốn đi..."

Lục Khương có chút sốt sắng, đẩy đẩy gọng kính, sau đó nhìn không chớp mắt mà nhìn về phía trước: "Không, không biết a."

Diệp Hoài nghi ngờ nhìn về phía cậu nhóc: "Cậu làm sao sẽ không biết? Cậu không phải làm phụ tá cho em ấy sao?"

"Em mới đến không mấy ngày." Lục Khương vẻ mặt ngoan ngoãn mà hồi đáp, "Những chi tiết này em còn không rõ ràng lắm."

Diệp Hoài: "..."

"Chuyện của hai người các cậu, " Ôn Đình lên tiếng giải vây, nói với Diệp Hoài "Trực tiếp hỏi Tinh Châu không tốt sao?"

"Đương nhiên không thể trực tiếp hỏi, " Diệp Hoài chuyện đương nhiên nói "Hai chúng tôi lần đầu ăn Tết, muốn chuẩn bị niềm vui bất ngờ."

Lục Khương: "..."

"Làm sao vẫn là về ký túc xá?" Diệp Hoài đột nhiên liếc nhìn con đường, hỏi Lục Khương, "Gia cụ không phải đều mua xong sao?"

Lục Khương đang lấp lánh hữu thần mà nghe sắp xếp của hắn, nghe vậy bị sợ hết hồn, vội giải thích: "Viên ca nói muốn thủng thỉnh mấy ngày, sau mùa xuân lại chuyển."

"Tuy rằng chỉ mấy thứ gia cụ, mà sợ có formaldehyde, tiếp tục để mấy ngày đi." Viên Tinh Châu quả nhiên gọi điện thoại về, cười nói, "Hiện tại cuối năm quét dọn cũng không mời được, chờ hết năm tìm người quét dọn sạch sẽ rồi chúng ta lại vào ở."

"Ở chỗ nào đều được." Diệp Hoài trở lại ngủ bù một giấc, thời điểm tỉnh ngủ đã chạng vạng tối, nhưng không thấy Viên Tinh Châu trở về, buồn bực nói, "Các em lúc nào kết thúc công việc?"

"Em hôm nay là cảnh đêm." Viên Tinh Châu nói "Anh ăn trước đi, không cần chờ em."

Diệp Hoài thật vất vả gấp trở về, đầy đầu đều muốn ôm Viên Tinh Châu ngủ, ai ngờ người nọ dĩ nhiên sắp xếp cảnh đêm.

Nhưng mà hắn cũng là người từng diễn xuất, liền biết Viên Tinh Châu từ trước đến giờ chuyên nghiệp, không giống chính mình sẽ tỏ ra cáu kỉnh yêu cầu, liền đành phải theo ý cậu.

Vì vậy Viên Tinh Châu ba giờ sáng mới về, ngày thứ hai bảy giờ liền đi, liên tiếp hai ngày đều là như vậy. Cậu như vậy khổ cực, Diệp Hoài muốn nháo cũng không nỡ lòng nháo, đành phải cứ thế kìm nén, ngắt lấy ngày tháng chờ giao thừa.

Cũng may thời gian sắp gần tới, mắt thấy không khí ngày lễ chung quanh càng say mê, trào lưu xuân vận trải qua đỉnh cao bắt đầu hạ xuống, ngày giao thừa trọng đại cuối cùng đã tới.

Người làm việc trong thành thị đều trở về quê, công ty lớn nhỏ, các nơi làm việc cũng dồn dập cho nghỉ, sáng sớm Viên Tinh Châu ra ngoài, hiếm thấy một đường thông suốt.

Diệp Hoài cho Lục Khương nghỉ phép, tự mình đưa đón, mỗi gặp phải một chỗ đèn đỏ liền đòi "Hôn chào buổi sáng".

"Không thể hôn lại rồi!" Viên Tinh Châu bị hắn hôn một đường, mắt thấy sắp đến nơi rồi, vội vã kêu ngừng.

Mấy ngày nay cậu cũng đang kìm nén, phản ứng sáng sớm đều lớn hơn so với bình thường, ngày hôm nay Diệp Hoài vừa hôn cậu thì cậu đã không chịu nổi.

Cũng may còn tốt, ngày hôm nay liền bỏ lệnh cấm...

"Tụi em phải buổi chiều mới kết thúc công việc. Anh ngày hôm nay có sắp xếp gì có thể bận trước, để thời gian buổi tối cho em là được." Viên Tinh Châu sợ Diệp Hoài có kế hoạch, lại xung đột cùng sắp xếp của mình, lại cường điệu một lần: "Đêm nay đoàn phim liên hoan, tất cả mọi người phải ở đó, em muốn để anh đi cùng em."

" Đoàn phim này thật là không có nhân tính." Diệp Hoài bất mãn mà phun tào một câu, sau đó liền hứng thú bừng bừng lên, "Buổi tối đều có thể về sớm chứ."

Đêm nay sẽ không đóng phim, ngày mai cũng không cần dậy sớm, hắn rốt cục có thể đại triển thần uy.

"Có thể." Viên Tinh Châu dùng chân cũng biết hắn đang suy nghĩ gì, hơi ửng đỏ mặt.

Diệp Hoài cười khà khà không ngừng: "Vậy được, ban ngày anh đến chỗ cha anh một chuyến, buổi tối về sớm một chút, bảo đảm không làm lỡ."

"Vậy anh... mặc chính thức một chút." Viên Tinh Châu không yên lòng, liền dặn dò một lần, "Chạng vạng em gửi địa chỉ cho anh, không nên đến muộn nha!"

"Không thành vấn đề." Diệp Hoài nhướng lông mày với cậu.

Ngày đó đóng phim, trạng thái mọi người hiển nhiên đều không quá tốt, tâm tư sớm không biết bay đi đâu rồi. Phiền phiền nhiễu nhiễu, đến buổi chiều đoàn phim sớm kết thúc công việc, tất cả mọi người nhất thời như chim vỡ tổ, hoan hô chạy ra.

Viên Tinh Châu từ sáng sớm bắt đầu liền không nhịn được căng thẳng, lúc này vội liên hệ Lục Khương, sau khi xác nhận nhà mới bên kia không ai, hoả tốc trở lại thay quần áo mới, liền ra ngoài làm tóc.

"Quá tuấn tú rồi! Trời ạ quá tuấn tú rồi!" Lục Khương cũng mặc một thân âu phục, thắt ca-ra-vat, tại bên cạnh không ngừng ở nói với Viên Tinh Châu "Viên ca, anh ngày hôm nay như vậy đặc biệt soái!"

Nhà tạo mẫu tóc xử lý tóc Viên Tinh Châu ngắn một chút, phía trước sấy tóc mái hình trái tim, lộ ra phần trán, cả người nhìn đặc biệt dương quang suất khí.

Quần áo lại là mấy ngày trước trích ra số tiền lớn để mua, Viên Tinh Châu lúc thường đóng phim đều là mặc quần áo sẫm màu, lần này đột nhiên đổi thành nhạt màu, khí chất cả người đều không giống nhau.

"Khá là đẹp." Viên Tinh Châu thu thập chỉnh tề, chính mình cũng trước sau nhìn một chút, sau đó cười nói, "Ngoại trừ lạnh chút, không khuyết điểm."

Thân âu phục này trang phục tương đối tu thân (*), chất liệu cũng đặc thù một chút, không cho phép có một chút mỡ bụng. May là Viên Tinh Châu quản lý vóc người vẫn luôn thập phần nghiêm ngặt, cứ thế mặc ra hiệu quả của người mẫu.

(*) ôm vừa dáng người

Đương nhiên khuôn mặt này so với người mẫu trắng mịn hơn nhiều.

Cũng không biết mấy biên tập thời thượng kia có phải là tráng niên mù sớm, chính mình chỗ nào mà ông trời cho là quê mùa! Rõ ràng rất tuấn tú!

Viên Tinh Châu hiếm thấy tự luyến, soi gương nhìn nhiều lần. Lục Khương cầm áo lông đi qua, cậu liền phía trước phía sau nhìn một lần, lúc này mới mặc vào.

"Hiện tại mấy giờ rồi?" Viên Tinh Châu lại hỏi.

"Bốn giờ rưỡi." Lục Khương liếc nhìn điện thoại, "Phải gọi điện thoại cho Hoài ca sao?"

"Chúng ta trước tiên xuất phát." Viên Tinh Châu hít sâu một hơi, không nhịn được cười nói, "Xong đời, hiện tại liền bắt đầu khẩn trương."

Con đường gần tối vẫn là thông suốt. Sau khi Viên Tinh Châu đến phòng ăn, gửi định vị cho Diệp Hoài.

Mà lúc Diệp Hoài nhận được tin nhắn định vị của cậu, đang từ trong nhà cũ đi ra ngoài.

"Đêm nay quả thực có sắp xếp?" Diệp Giang đưa hắn đi ra, sau đó nói, "Nếu như là bằng hữu cậu, mang về cùng nhau ăn tết cũng rất tốt, nhiều người náo nhiệt."

Diệp Hoài nhướng lông mày, cười cười không lên tiếng.

Cha mẹ ly hôn sau đó từng người kết hôn, đối với hắn mà nói, gia đình ba người bọn họ đã giải tán rồi.

Diệp Hoài biết mình xem như là may mắn, ít nhất Diệp Giang đối với hắn cũng không tệ lắm. Bạn hữu chung quanh hắn, phàm là người gia cảnh xê xích không nhiều với mình, anh chị em thân sinh cũng chỉ đến như thế. Rất nhiều người chừng hơn mười tuổi liền hiểu được phân bì tính toán, lớn thêm một chút chính là mưu tính chia gia sản...

Mà biểu hiện Diệp Giang đối với hắn ít nhất cũng đủ tôn trọng, cũng không chút nào keo kiệt ủng hộ trên vật chất.

Chỉ cần chuyện của hắn không lẫn vào chuyện của công ty.

Mấy năm trước cha Diệp hồ đồ, muốn xếp việc hắn vào công ty, hắn phản cảm cha mình si tâm vọng tưởng, cũng không dục vọng tranh đấu cùng người, vì vậy ngược lại đi lăn lộn giới giải trí.

Cũng may là cha mẹ cho gương mặt đẹp, từ nhỏ nuông chiều mười mấy năm liền nuôi ra một chút khí chất bất đồng cùng người khác, Diệp Hoài debut xem như là thuận buồm xuôi gió, lại có gia tộc che chở, đến nay không từng tao ngộ sóng gió gì.

Hiện tại cha Diệp từ từ lui ra sau màn, Diệp Giang tự mình nắm giữ quyền hành công ty, phong cách hành sự rất khác nhau với cha Diệp, lại có một chút chịu ảnh hưởng của lão già, luôn muốn biểu hiện ra bộ dáng huynh hữu đệ cung, đại khái là không muốn người khác nói lời gièm pha.

"Không phải bằng hữu." Diệp Hoài suy nghĩ một chút, bây giờ Diệp gia không sai biệt lắm là Diệp Giang làm chủ, nhân tiện nói, "Là bạn trai tôi, hai chúng tôi ở nước ngoài kết hôn rồi."

"Ồ?" Diệp Giang sửng sốt một chút, sau đó suy nghĩ một chút, "Viên Tinh Châu?"

Nhã Phách Châu Báu cùng giới giải trí liên hệ thập phần chặt chẽ, lại là nữ minh tinh tuyến một làm đại ngôn, lại là tiểu hoa đán đang "hot" làm mở rộng. Hoài Châu CP lộ liễu như vậy, Diệp Giang không thể nào không biết.

Chỉ bất quá gã từ trước đến giờ đối với chuyện của Diệp Hoài không nhiều quan tâm, bất kể là sao tác hay là thật có chuyện, chỉ cần Diệp Hoài không nói gì, liền cũng không có quan hệ gì với gã.

Diệp Hoài gật gật đầu, đi tới bên cạnh xe ngừng lại.

Diệp Giang đối với Viên Tinh Châu cũng không biết lắm, chỉ hỏi: "Xác định? A dì biết không?"

"Còn chưa nói." Diệp Hoài có ý ngầm chỉ, "Dù sao cũng là chuyện riêng."

"Cậu bao giờ cũng như vậy, có lúc coi trọng truyền thống, có khi lại thờ phụng kiểu phương tây kia." Diệp Giang lắc đầu cười cười, "Mà ba chúng ta còn ngóng trông cậu mang cháu trở về đây, lần trước đổi người đại ngôn, ổng xem người ta tướng mạo đẹp, vẻ mặt tướng vượng phu, liền muốn kéo người ta làm mai cho cậu..."

Diệp Hoài lông mày nhảy nhảy.

"Không quản là nam hay là nữ, vẫn là mang về nhà xem thử." Diệp Giang dễ dàng cười nói, "Bằng không ông ấy không yên lòng."

Diệp Hoài há miệng, một sau hồi lâu minh bạch một chút gì, chỉ "Ừ" một tiếng.

Vì lần này nói chuyện, Diệp Hoài xuất phát trễ mười phút. Tài xế lái xe đưa hắn trở lại, trên đường lại nói: " Ý đại thiếu gia là, ngài mang bạn trai trở lại, lão gia liền đoạn tuyệt niệm tưởng để ngài kế thừa gia nghiệp."

"Bây giờ còn chưa đoạn tuyệt sao?" Diệp Hoài buồn cười nói, "Tôi đối với chuyện của công ty mọi thứ không thông, bây giờ tôi chỉ có thể chi tiêu chứ không thể kiếm được, ông ấy chờ tôi phá sạch cho ổng sao?"

"Mà ngài có quan hệ bên nhà mẹ. Hai năm qua bên kia dần dần không cung ứng hàng hóa cho Diệp gia, bên này nguyên liệu tốt đều thiếu..." Tài xế nói xong từ gương chiếu hậu liếc nhìn, thấy Diệp Hoài thần sắc không lo, lại liền dừng lại.

Diệp Hoài dựa vào trên ghế ngồi, hơi nhắm mắt, thở dài, liền tính toán một chút chính mình sau khi về nước, thu nhập cùng chi ra của nửa năm này...

Nhưng mà tính tới tính lui, đại ngôn mới ký còn chưa có chuyển khoản, chút thù lao đóng phim điện ảnh cũng là đủ cho hắn hai tháng tiền tiêu vặt.

Diệp Hoài vẫn là lần đầu tiên bắt đầu cân nhắc chuyện độc lập.

Trước đây hắn cũng không thích bầu không khí gia đình như vậy, mà trong lòng lại cảm thấy, con trai tiêu tiền của cha là lý lẽ chính đáng, cho nên mua đồ vẫn luôn tùy tâm sở dục, tiêu tiền như nước.

Tình huống bây giờ không giống nhau, lão gia tử muốn cho hắn trở lại, lần nữa tiếp tục quan hệ cùng nhà bên ngoại. Đại ca liền đề phòng hắn trở lại, miễn cho tranh gia nghiệp cùng chính mình... Nhưng mà không quản thuận theo bên nào, đều sẽ đắc tội một bên khác.

Thiếu tiền ngược lại không đến nỗi, mà độ tự do cùng độ rộng rãi kinh tế, từ đó về sau e sợ phải sẽ còn tiếp diễn.

Diệp Hoài không thích bị người uy hiếp, càng không muốn mang Viên Tinh Châu trở lại. Hai người bọn họ người vùi bên nhau liền rất tốt.

Suy nghĩ một chút, chỉ có thể sau đó nghiêm túc một chút, suy tính một chút chính mình nuôi sống chính mình...

Như thế vừa cân nhắc, áp lực đột ngột tăng. Mãi đến tận tài xế dừng xe lại, Diệp Hoài mới nhớ tới tối nay là tới tham gia liên hoan đoàn phim của bọn Viên Tinh Châu.

Hắn sửa lại một chút biểu tình, sau khi xuống xe vừa ngẩng đầu, lúc này liền sửng sốt. Nhà hàng trước mắt trang trí không tầm thường, nhìn liền rất có phong cách, đoàn phim này đêm nay trích máu nhiều vậy?

Hắn đầu óc mơ hồ mà đi vào trong, đồng thời gọi điện thoại cho Viên Tinh Châu.

"Là Diệp tiên sinh sao?" Nhân viên tạp vụ trước cửa lại lập tức đón nhận, cười nói, "Viên tiên sinh đã đã thông báo, mời anh ở trên lầu chờ một lát..."

Diệp Hoài được nhân viên dẫn đến thang máy, ngắm cảnh ngoài thang máy là một dòng sông rộng rãi, hai bờ sông xảo diệu mà trang trí đèn ánh sao, ánh sao trên mặt sông trong trẻo, như ngân hà phản chiếu.

Diệp Hoài nghĩ tới loại khả năng nào đó, theo bản năng mà soi gương trên vách thang máy.

Tầng cao nhất chớp mắt liền đến, Diệp Hoài cùng nhân viên tạp vụ đi ra ngoài, phát hiện ánh sáng tầng cao nhất rất yếu, đèn trang trí ở các hướng nỗ lực hạ thấp độ tồn tại, chủ nguồn sáng lại là chân nến xa xa trên bàn ăn.

" Đài quan cảnh bên tay trái, dọc theo đèn tín hiệu liền có thể đi qua." Bồi bàn cười nói, "Đêm nay sao trời rất đẹp, chúc Diệp tiên sinh trải qua một buổi tối vui vẻ."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.