Lục Khương bị hai người phía sau nhét vào một bụng thức ăn cho chó, mới xuống máy bay liền dọa quá chừng —— tuy rằng trên máy bay cuối cùng chỉ có ba bốn người đi xuống dưới, thế nhưng fan bên ngoài đón máy bay thật sự là quá nhiều! Mênh mông bao la mấy trăm người, chặn cửa ra sân bay lại con kiến cũng không chui lọt.
May là công ty an ninh Lý Nguyên liên hệ có kinh nghiệm phong phú, từ lâu bổ sung nhân thủ. Vì vậy Lục Khương đảm nhiệm khiên thịt che ở phía bên phải, Diệp Hoài che ở bên trái, một tay ngăn cánh tay chung quanh đưa qua tới, tay khác một cơ hồ hoàn toàn che chở Viên Tinh Châu vào trong ngực. Bên ngoài tiếp tục vây quanh bốn, năm đại hán vạm vỡ, gần mười người làm thành một vòng gian nan chen ra bên ngoài.
Nhưng mà số lượng bảo tiêu còn chưa đủ, đoàn người lại quá loạn, Viên Tinh Châu nguyên bản đã ngu muội, quay đầu nhìn thấy Diệp Hoài che chở mình ở chính giữa, rồi lại bối rối.
"Anh tới một chút!" Viên Tinh Châu ôm ngược giữ hắn, thấy có người đưa tay hướng trên người Diệp Hoài sờ soạng, nhất thời liền tức giận hơn, hướng về nam tử kia cả giận nói: "Cậu làm gì đó!"
Chung quanh lại có người gọi: "Không nên chen lấn! Không nên chen lấn Châu Châu!"
"Chớ để ý, đi mau!" Diệp Hoài khẽ cau mày, vẫn là phía sau lưng hướng ngoài, bảo hộ cậu ở trong lồng ngực của mình, đẩy hướng phía trước.
Sau mười phút, Viên Tinh Châu rốt cục bị nhét vào xe bảo mẫu chờ đợi ở bên ngoài, Diệp Hoài sau đó đi theo đến, hai người đều là thở phào nhẹ nhõm.
"Anh không sao chứ?" Viên Tinh Châu sốt sắng mà quay đầu nhìn hắn, liền kiểm tra phía sau lưng cùng cổ của hắn.
Diệp Hoài dở khóc dở cười nói: "Em mới phải là nhân vật mục tiêu, anh có thể có chuyện gì? Lại nói anh cao, bọn họ không đụng tới."
"Em không quản, em liền muốn xem." Viên Tinh Châu lại giống như chứng cưỡng bách nhất định phải kiểm tra, mãi đến tận xác nhận hắn không bị thương, lúc này mới yên tâm, liền phủi phủi quần áo cho hắn.
Sau một lát Lục Khương rốt cục cũng chen chúc ra ngoài, bò lên trên ghế phụ.
Cậu nhóc người thấp, lại ở tầng ngoài vòng bảo vệ, cho nên bộ dáng nhất là chật vật, quần áo bị người kéo ra, kính mắt cũng chen lấn méo sẹo, trên mũi còn nhiều vết ngấn.
Viên Tinh Châu mắt lộ ra đồng tình, may là xe rất nhanh lái đi ra ngoài, dần dần thoát khỏi dòng người.
Lục Khương lại một một bên kéo gọng kính một bên báo cáo công tác cho Lý Nguyên, "Dạ, được rồi, đi ra rồi..."
"Viên ca, " Lục Khương nói "Lý Nguyên tỷ nói cho anh lát nữa đăng weibo."
Nhiều người như vậy tới đón máy bay, còn không hề trật tự, đã cho sân bay cùng người đi đường tạo thành quấy nhiễu rất lớn. Viên Tinh Châu đăng weibo là nhất thiết phải, chỉ là tìm từ phải chú ý một chút, Lý Nguyên cho cậu khuông mẫu để đăng, liền căn dặn tìm từ phải hoà nhã.
"Phần lớn đều là fan mới, nghe nói cậu tới liền đến xem náo nhiệt, cho nên không có tổ chức kỷ luật gì, cậu đừng há mồm liền trách trách bọn họ, sẽ doạ người chạy." Lý Nguyên nói "Hơn nữa cũng có một phần là người đi đường xem náo nhiệt, cậu căn dặn mọi người lần sau không cần đưa đón máy bay là được, không nên tùy tiện cõng nồi."
Viên Tinh Châu gật gật đầu, lại có chút khó có thể tin: "Những việc này đều là fan tôi sao? Làm sao, làm sao có khả năng..."
Rõ ràng trước đây đi sân bay còn rất ít người nhận ra chính mình, gần đây cũng không làm gì, làm sao lại đột nhiên nhiều fan như vậy?
Cậu cảm thấy không hiểu ra sao, Lục Khương lại nói: "Chính là fan anh á Viên ca, anh bây giờ fan đều phá 30 triệu."
"Đây không phải là công ty mua sao?" Viên Tinh Châu mờ mịt nói, "Tôi làm sao có khả năng có 30 triệu fan, tôi có thể có 10 ngàn fan thực là ghê gớm rồi."
"10 ngàn nhất định là có." Diệp Hoài cũng nói, "Em cùng Cù Mạch lên chương trình sau đó vẫn luôn luôn tăng fan, đêm hội cuối năm vừa hot một lần, gần đây 《 Mê Thành 》lại sắp truyền bá."
《 Mê Thành 》tuy rằng tuần sau chính thức phát sóng, mà trước mắt thả ra hậu trường, nhân vật Viên Tinh Châu đặc biệt làm người ta yêu thích, hoá trang lại đẹp, cơ hồ mỗi ngày đều có người mới lọt hố. Hơn nữa Thanh Châu CP trong nổi danh nhất là cầu đoạn "cảnh hôn", fan Hoài Châu cùng người thích xem đồng nhân CP đều dồn dập chú ý.
Viên Tinh Châu vốn dĩ fan đi đường là nhiều, nửa năm qua hấp thụ ánh sáng không ngừng, lần trước sự kiện cùng Nguyên Trừng liền ngược một lượt fan, cho nên fan nòng cốt sau khi mở rộng, một chút liền có độ tồn tại. Góc nhìn người bên ngoài xem, cậu một năm này, đặc biệt là trong nửa năm Diệp Hoài sau khi về nước, cơ hồ đang bạo phong hút fan.
Nếu như đặt vào lúc trước, Viên Tinh Châu chính mình còn có thể nhận ra được một ít, song mà sau khi từ cùng Diệp Hoài nói chuyện yêu đương, trong cuộc sống của cậu ngoại trừ Diệp Hoài chính là công tác, cơ hồ rất ít lên mạng tìm đông tìm tây xem đánh giá người khác.
"Viên ca, anh mau đăng đi." Lục Khương nhắc nhở, " Chuyện fan vây chặt sân bay đang bò lên hot search rồi."
Viên Tinh Châu không kịp nghĩ nhiều, đành phải đem vài câu Lý Nguyên gửi tới sửa lại đôi chút, đầu tiên là cảm tạ fan ủng hộ và bảo vệ, nói tâm ý mọi người mình nhận được, sau đó liền hô hào mọi người không cần đưa đón máy bay.
Bên này weibo mới đăng lên, trên hot search bên kia fan hỗn loạn ở sân bay, video cậu cùng Diệp Hoài được bảo an vây quanh chen chúc ra bên ngoài đã chảy ra.
Lại có một đoạn càng ngắn hơn cũng đang truyền lưu, nhưng là Viên Tinh Châu mặt đen, gào thét với người bên cạnh: "Cậu làm gì đó!"
Bình luận trong đề tài đa dạng, có fan bảo vệ Viên Tinh Châu, hô hào mọi người lý trí du idol, không nên đưa đón máy bay. Cũng có người phát động mắng Viên Tinh Châu hồ ca (*) này còn không đợi hot liền bắt đầu tự cao tự đại, thậm chí đen mặt với fan. Còn có người nghi vấn người này cũng không có tác phẩm gì, làm sao động một chút là lên hot search, là mua gói hot search trọn năm sao?
(*) theo tôi hiểu là danh tiếng, tên tuổi
Nhóm fan Hoài Châu nhưng là trước sau như một mà gào gào thét lên, bất kể là tình cảnh Diệp Hoài che chở Viên Tinh Châu đi ra ngoài, hay là Viên Tinh Châu trở tay ôm lấy Diệp Hoài, cũng làm cho mọi người hô to "Ngọt chết tôi rồi". Dần dần bình luận phía dưới của blog doanh tiêu đều bị nhóm fan Hoài Châu phát tán cùng ship đường điên cuồng mà chiếm lĩnh.
1 giờ chiều, buổi tuyên bố chính thức bắt đầu. Đạo diễn, người chế tác cùng các vị chủ chế lần lượt tham gia, Viên Tinh Châu làm bốn lần, vốn chỉ là đừng ở trong góc nhỏ, cũng không đoạn bị truyền thông hỏi vấn đề.
Viên Tinh Châu sợ mình giọng khách át giọng chủ, đành phải một bên trả lời một bên không ngừng chuyển đề tài sang cho nam nữ chủ, hoặc là vứt cho nhân viên chủ chế khác.
Mọi người đều biết cậu hiện tại nhiệt độ cao, cũng không có biểu hiện ra rõ ràng không vui. Qua mấy lần, Hoắc Dương Thanh thẳng thắn chủ động đứng lại đây.
"Cậu làm gì..." Người khác đang trả lời vấn đề, Viên Tinh Châu thật nhanh đè thấp giọng, đối Hoắc Dương Thanh nhỏ giọng nói, "Cậu mau trở về, không nên đứng cùng tôi."
"Tại sao không?" Hoắc Dương Thanh nói "Tôi muốn đến cọ nhiệt độ cậu."
"Đừng nghịch, tôi cũng không muốn cướp danh tiếng." Viên Tinh Châu đành phải nói thầm một câu, lui về phía sau một chút, nhỏ giọng nói, "Hơn nữa Diệp Hoài cũng tới."
Cậu nói chưa dứt lời, nhắc tới Diệp Hoài, Hoắc Dương Thanh lại giương lông mày lên, cười khà khà mà chặn lại rìa ngoài, cả người đều ganh tỵ mà bám gót theo.
Các truyền thông nhanh chóng bắt lấy hai người hỗ động, từng đôi mắt wow mà từng chút quét tới.
" Thanh Châu CP của chúng ta xem ra có thật nhiều lời nói phải nói." Có người ở phía dưới trêu nói, "Có thể chia sẻ cùng chúng tôi một chút không?"
Viên Tinh Châu: "..."
"Lúc nãy Tinh Châu nói với tôi." Hoắc Dương Thanh lại cười nói, "Cậu ấy nói nhà người nhà cậu ấy đến giám sát, không cho tôi đứng ở nơi này."
Viên Tinh Châu mặt đỏ lên, những người khác ngược lại là đều nở nụ cười.
"Hỏi một chút Tinh Châu, nghe nói các cậu lúc quay cảnh hôn Diệp Hoài đi tham ban." Lại có người cười hỏi, "Lúc đó NG nhiều lần như vậy, Diệp Hoài có nói gì với cậu gì sao?"
Viên Tinh Châu: "..."
"Có nói." Viên Tinh Châu chỉ đành phải nói, "Anh ấy nói anh ấy đói bụng, bảo tôi quay nhanh lên xong cùng anh ấy đi ăn cơm."
Truyền thông viết bản thảo cũng phải cần tìm mấu chốt, cho nên phần lớn thời gian, Viên Tinh Châu đều sẽ tận lực chiếu cố đến mọi người, chủ động tiết lộ một ít cầu đoạn để cho mọi người bất ngờ.
Quả nhiên, mọi người cũng không ngờ tới Diệp Hoài sẽ có đối thoại như vậy, nhịn không được bật cười.
"Còn có, " Hoắc Dương Thanh nói bổ sung, "Diệp Hoài nói tôi là trẻ con miệng còn hôi sữa, chính là không được!"
Mọi người "Oa" mà một tiếng, dồn dập bát quái mà nhìn lại.
"Còn có một câu đặc biệt kinh điển." Hoắc Dương Thanh chỉ chỉ Viên Tinh Châu, lại nói, "Diệp Hoài nói với cậu ấy, để cho cậu ấy coi tôi là thành hắn, như vậy có thể hôn xuống."
Lời này có chút quanh co, mà các ký giả dồn dập vài giây mới hiểu, không khỏi "Oa ——" một tiếng.
"Quả nhiên vẫn là ăn dấm sao?" Có người cười nói, "Tinh Châu NG nhiều lần như vậy, có phải là cùng người nhà ở bên cạnh, có liên quan đến trong lòng căng thẳng."
Viên Tinh Châu hồi tưởng một chút cảnh tượng ngày đó, lúc này nghĩ đến, dĩ nhiên cũng không cách nào phân rõ tâm tình lúc đó.
Mà hiện trường phần tán gẫu cậu cùng Diệp Hoài có chút nhiều.
"Ngày đó là trạng thái tôi không tốt." Viên Tinh Châu cầm micro, quay người khom mình về đạo diễn, nói "Đặc biệt cảm tạ đạo diễn, tôi NG nhiều lần như vậy cũng không mắng tôi, còn có các vị tiền bối cũng luôn luôn chỉ đạo tôi. Đoàn phim《 Mê Thành 》là đoàn phim rất nghiêm túc, rất có trách nhiệm, hi vọng tất cả mọi người có thể ủng hộ nhiều hơn. Sau này rất nhiều cố sự liên quan tới phim này, tôi nói không quá hay... Vẫn để cho đạo diễn chúng tôi đến đây đi."
Cậu kéo đề tài đi ra ngoài, sau đó lại một cách tự nhiên mà giao micro cho đạo diễn.
Thời gian tuyên bố so với dự tính kéo dài hơn 20 phút.
Chân nhỏ Viên Tinh Châu đứng đều mỏi nhừ, song mà sau khi trở về phòng nhìn thấy Diệp Hoài đang chờ đợi mình, rồi lại trong nháy mắt phục sinh đầy máu.
Ngày hôm nay không cần phải gấp đi trở về, mặc dù là vì công tác ra ngoài, mà hai người hoàn toàn có thể ở nơi khác lãng mạn một phen, thực sự là công tác, du lịch một công đôi việc.
"Em muốn ra ngoài chơi." Viên Tinh Châu đá rơi giày da xuống, hưng phấn nói, "Chúng ta lát nữa đi chỗ nào?"
"Đi lên giường." Diệp Hoài gác chân, không khách khí chút nào chỉ tay về giường lớn, "Đi lên."
Viên Tinh Châu: "???"
"Không được!" Viên Tinh Châu nhìn hắn tựa hồ đã tắm, lồng ngực cường tráng dưới áo tắm như ẩn như hiện, không khỏi nháy mắt động lòng, ngoài miệng lại cự tuyệt nói, "Em muốn chơi."
"Anh cũng muốn chơi." Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Hoài liếc chéo lại đây, không vui nói, "Trước hết để cho anh chơi đủ rồi lại nói."
Viên Tinh Châu nhìn nhìn chỗ này, nhìn nhìn chỗ kia, lại nói: "Em còn chưa tắm rửa đây."
Ban ngày, rèm cửa sổ trong gian phòng đã bị người kéo lên, đèn đều mở, hiển nhiên Diệp Hoài chuẩn bị rất lâu. Hơn nữa ngày hôm qua mình về nhà muộn, hai người còn không có lăn trên giường, sáng sớm cũng không...
Đương nhiên, mỗi ngày khẳng định như vậy là không đúng, đối với thân thể không tốt...
Viên Tinh Châu một bên trong đầu khuyên bảo chính mình, một bên không nhịn được đi đến buồng tắm.
"Em sáng sớm không phải mới tắm qua." Diệp Hoài lại ngăn cản cậu, áp cậu ở trên giường, "Lần trước nhìn em mặc y phục này, liền muốn chơi em..."
"Lần trước mặc không là họp bạn học sao?" Viên Tinh Châu mặt đỏ lên, không nhịn được hỏi, "Ngày đó anh đều uống say..."
"Nói với em, không có say." Diệp Hoài nhíu mày liếc cậu một cái, sau đó xì khẽ một tiếng, cởi T shirt cậu rồi, liền lệnh cậu trần truồng mặc lại vest.
"Thật ngoan." Viên Tinh Châu sau khi mặc tử tế, thấy thế nào đều cảm thấy chính mình khá giống MB, Diệp Hoài lại đặc biệt yêu thích cậu như vậy, cúi đầu hôn cậu, liền thấp giọng nói, "May là có bảo an, ngày đó thiếu chút nữa không khống chế được..."
Ngày đó về chút số định mức khống chế này, rốt cục tại ngày hôm nay cả gốc lẫn lãi mà đòi trở về.
Viên Tinh Châu bị người đổi lại tư thế mà chơi tới chơi lui, sau khi quá đã nghiện, mới nhớ tới bộ quần áo này hết mấy vạn...
Nhưng mà T shirt đã bị vê nát, áo vest cũng nhăn kỳ cục, quần càng là hỏng bét.
Diệp Hoài đi tắm rửa, Viên Tinh Châu chờ hắn tiến vào buồng tắm sau đó mới đầy mặt đau lòng mà nhảy xuống giường, sắp xếp quần áo lại một khối, nghĩ thầm sau này nhất định nhất định không thể như vậy, y phục này còn phải mặt ra ngoài! Cậu trước đây vốn là keo kiệt, thời điểm dùng tiền dễ dàng lo lắng, hiện tại sự nghiệp Diệp Hoài bị tắc nghẽn, Viên Tinh Châu nóng lòng kiếm chút của cải, càng không nỡ lòng dùng tiền.
Nhưng mà loại keo kiệt này lại không thể biểu hiện cho Diệp Hoài xem, thậm chí tại trước mặt Diệp Hoài, còn muốn tình cờ làm ra vẻ người giàu có một chút.
"Quần áo lập tức có thể đưa tới." Sau mười phút, Diệp Hoài né đầu ra, tùy ý nói, "Buổi tối muốn ăn gì? Anh bảo người đặt chỗ."
"Anh để ai đặt a?" Viên Tinh Châu mờ mịt nói, "Tiểu Lữ cũng đã tới sao?"
"Để giám đốc chi nhánh bên này đặt." Diệp Hoài cười cười, sấy khô đầu tóc, sau đó nói, "Buổi trưa anh của anh điện thoại, không cần uổng phí, ngược lại cũng là tiền của lão già."
Viên Tinh Châu nhất thời hiểu được, màn này hai người ở phi trường lên hot search, khẳng định bị Diệp Giang thấy được. Nhưng mà cậu cũng không biết thời điểm Diệp Giang giao thiệp cùng Diệp Hoài, là một loại thái độ ra sao, trong lòng liền không quá tình nguyện dùng tiền đối phương.
"Tôi nói cùng Ôn Đình." Diệp Hoài cùng cậu sát bên ngồi xuống, nhìn biểu tình cậu liền biết suy nghĩ chút gì, đưa tay gãi gãi cằm của cậu, cười nói, "Lần này sau khi trở về anh liền đi giải ước, sau đó đi ra làm phòng làm việc. Lúc trước vẫn phải là dựa vào trong nhà xuất lực, ngược lại cũng không cần nói linh tinh rõ ràng như vậy."
Viên Tinh Châu ừ một tiếng, gật gật đầu: "Vậy là anh hoàn toàn độc lập sao? Hay là trực thuộc ở công ty phía dưới."
"Hoàn toàn độc lập đi. Ôn Đình tiến vào Hoa Ngu là dựa vào quan hệ quản lý cao cấp, hiện tại người kia được tiếp tục làm, hắn ở trong công ty không có đãi ngộ tốt. Lúc đó không thể thiếu sẽ bị người ăn liên lụy tính sổ." Diệp Hoài suy tư một chút, vừa cười cười, "Ngược lại đều phải độc lập, như vậy tự do một chút."
Huống hồ hắn lần này về nước phát triển, trong lòng kỳ thực không có tính toán gì, bằng không Ôn Đình xem như là nửa người quen, được mẹ hắn chủ động giao phó tới mời, Diệp Hoài đều không nhất định sẽ trở về.
Viên Tinh Châu cũng biết Ôn Đình đối với Diệp Hoài, càng nhiều lúc giống như là thư ký, đổi thành những người khác rất khó thuận theo Diệp Hoài như vậy.
Buổi tối, hai người tại trên du thuyền ăn cơm, tiện đường xem nội dung tuyên bố của《 Mê Thành 》phát sóng cùng ngày.
Đoàn phim cũng tại trên weibo mua mở rộng, Viên Tinh Châu không thể nghi ngờ lần thứ hai trở thành nhân vật tiêu điểm, mà phần liên quan với Diệp Hoài cũng bị fan CP cắt nối biên tập, đường mới đường cũ mà ship.
Lại có em gái đăng weibo, công bố chính mình là chuyên gia trang điểm trong đoàn phim《 Mê Thành 》, vì vậy đem chuyện Diệp Hoài cùng cô gái ngày đó chụp ảnh chung, căn dặn cô gái vẽ cơ bụng cho Viên Tinh Châu nói ra.
Vì vậy nhiệt độ Hoài Châu CP lần thứ hai tăng cao, ngoài lề đoàn phim《 Mê Thành 》cũng bị người đa dạng các loại cắt nối biên tập, làm ra một tam giác lớn, cũng bị an bài đông đảo kịch bản..
Bên trong tam giác lớn, Viên Tinh Châu hoặc là hoa tâm tiểu hồ ly, đọ sức giữa Hoắc Dương Thanh cùng Diệp Hoài. Hoặc là cùng Diệp Hoài cẩu huyết ngược luyến, Hoắc Dương Thanh thì lại thành nam nhị ôn nhu. Lại hoặc là kiểu thế thân, cậu theo đuổi Diệp Hoài không được, đoạt lấy Hoắc Dương Thanh xem là thế thân... Lần đầu ngoài CP nam nữ chủ ra, CP vai phụ cũng cùng nóng lên.
Vì vậy nhiệt độ《 Mê Thành 》bắt đầu tự nhiên lên men, video từ võng trạm chảy về weibo, lại từ weibo dẫn lưu đến trang web, nhóm người sáng tạo liền nắm chặt thời cơ, lợi dụng kịch bản weibo chơi domino, chơi một ngạnh "Điệp chiến", vững vàng mà tiếp tục đề tài đã khống chế.
Buổi tối, Viên Tinh Châu chính mình độc chiếm ba hot search.
Nhóm fan Châu cũng bắt đầu phản cảm mà khắp nơi amway, cơ hồ vừa nhắc tới suất ca, vừa nói vừa ngon vừa A, da dẻ trắng, hoặc là kỹ năng diễn xuất tốt, nhất định là đang nói ca ca bọn họ.
"Như vậy quá không tốt..." Viên Tinh Châu kêu rên nói, " Không nên đề cập em dưới hot search nhà khác mua a, thật lúng túng..."
"Em quá hot rồi!" Diệp Hoài ngồi ở trên ghế sa lon tầng cao nhất, ném điện thoại một bên, tùy ý tóc tai bị gió thổi lên, sách nói "Sau này anh cũng phải dựa vào Hoài Châu CP duy trì nhiệt độ. Này gọi là gì, à đúng... anh muốn hút máu em."
Thuyền bé lướt qua mặt nước, đèn đuốc lộng lẫy hai bờ sông bay qua đằng sau, quần thể kiến trúc thế giới rất nhanh bị bỏ lại đằng sau.
Viên Tinh Châu khóa ngồi ở trên đùi hắn, ném điện thoại đi, trong mắt liền chỉ còn lại có một người này. Cậu cười cười, sau đó nghiêng cổ hừ một tiếng, bĩu môi hôn qua, "Ầy, chủ động dâng lên, rất là vinh hạnh."