Hoàn Mỹ Ly Hôn

Chương 76: "Em có phải là thích niên hạ không?"



Edit + Beta: Ruby

- -----------------

"Cậu nhất định muốn nhận sao?" Đêm đó, Viên Tinh Châu liên hệ Lý Nguyên biểu thị mình đổi chủ ý, người nọ thập phần kinh ngạc, "Cậu gặp phải chuyện gì sao?"

"Không có. Chính là đột nhiên nghĩ thông suốt rồi." Viên Tinh Châu cười cười, "Làm phiền Lý tỷ giúp tôi hỏi một chút đi."

Lý Nguyên buổi chiều mới cự tuyệt bên kia, lần này cũng sợ làm lỡ quá lâu có biến sổ, lúc này liên hệ cùng người phụ trách đối phương. Bên kia quả nhiên đã bắt đầu giao thiệp chọn những người khác, may mà còn không có ký hợp đồng, lần này bàn xong xuôi ngược lại cũng không tốn thời gian gì.

Song phương hẹn xong thời gian ký kết, bên kia đối với sự gia nhập của Viên Tinh Châu mười phần mong đợi, cũng dặn đi dặn lại mà hi vọng bên này không được thay đổi.

"Cậu xác định nhận a." Lý Nguyên liền lại cùng Viên Tinh Châu xác nhận, "Tổng cộng thu hình 12 kỳ, mỗi lần hai đến ba ngày, đối phương bao ăn ở. Phí thông cáo là như thế này, một nửa tính theo thù lao đóng phim, nửa kia tương đương theo cổ phần... như cậu biết."

Cô nói xong báo giá, Viên Tinh Châu bất giác sững sờ: " Phí thông cáo nhiều như vậy sao?"

Viên Tinh Châu biết mình hiện tại tuy rằng tác phẩm không quá nhiều, mà vì nhiệt độ cao lưu lượng lớn, thù lao đóng phim đã bước lên tuyến một.

Lần trước thời điểm nhận kịch bản Lý Ngộ cũng cường điệu qua, bây giờ trong lưu lượng cậu diễn xuất tốt nhất, hoàn toàn không thua diễn viên chính quy, trong diễn viên cậu lại lưu lượng lớn nhất, bởi vậy kịch bản tìm đến còn rất nhiều.

"Cậu tại trong《 Mê Thành 》quá hút fan." Lý Nguyên nói "Lên show tạp kỹ là năm trước nhận cho cậu, khi đó 《 Mê Thành 》lại không chiếu, cho nên lấy ít. Hiện tại phí thông cáo cậu đã trèo lên nhóm đầu, lại là lần đầu tiên làm thường trú, cùng trước kia không cách nào so sánh được, cho con số này không tính khoa trương. Huống chi nếu đặt ở mấy năm trước, bắt kịp thời điểm tốt, cậu số tiền có thể lấy nhưng là hơn vài lần bây giờ."

Từ sau khi thù lao đóng phim của ngành nghề bắt đầu khống chế, bình đài ép giá đều tàn nhẫn, trợ cấp quả thực không nhiều hơn như trước đây, liền ví như Viên Tinh Châu không nghĩ tới mình tham gia show tạp kỹ, đến tiền dĩ nhiên còn nhiều so với đại ngôn thương mại. Phải biết phí đại ngôn của cậu cao nhất là một nhãn hiệu đồ uống, 15 triệu ký hai năm. Nhưng mà bên show tạp kỹ này lại chỉ cần quay 12 kỳ!

Dựa theo tiếp tục nữa còn sợ mọi thứ! Diệp ba ba lại có thể kiếm tiền, có thể một lần liền đến mấy chục triệu à!! Dù cho có thể đó cũng là tài phú sau khi tích lũy hai đời dựa vào vợ mới lên!

Mình mới là tay trắng dựng nghiệp!

Viên Tinh Châu đều sắp feel, càng cân nhắc càng kích động, nghĩ thầm nếu không mình dứt khoát chuyên môn nhận show tạp kỹ làm già vị show tạp kỹ là được. Nhưng mà ý nghĩ thế này cũng là chợt lóe lên, phải biết bên sản xuất rất tinh minh, hiện tại cậu có nhiệt độ, fan nhiều, đối phương định giá liền cao, không tiếc số tiền lớn cũng phải đập tới. Trở lại cậu không có tác phẩm, fan chạy nhiệt độ thấp, bên kia quay đầu sẽ ép giá.

Nếu muốn ăn chén cơm này, nói cho cùng vẫn là phải xem chỗ lâu dài, kiếm cho chính mình một gốc rể đặt chân.

Diệp Hoài gần đây cũng đang nghĩ việc này, Ôn Đình biết được Viên Tinh Châu kí show tạp kỹ sau đó lập tức nói với hắn một tiếng, cũng nhận lấy bên kia.

" Chuyện khách quý phi hành Tinh Châu bên kia không biết, tổ tiết mục nói muốn tạo kinh hỉ." Ôn Đình cười nói, " Kim chủ tài đại khí thô chính là không giống nhau, cho phí dịch vụ đủ phòng làm việc chi tiêu năm nay, phim truyền hình cậu từ từ quay, không vội vã."

"Làm sao có thể không vội vã, " Diệp Hoài cũng không đứng đắn, nằm trên ghế sa lon một bên xem kịch bản một bên thở dài, "Tôi phải có tác phẩm a, chỉ dựa vào vợ show ân ái sao có thể được."

"Phim truyền hình không phải là tác phẩm sao?" Ôn Đình sách nói "Là chính cậu không muốn làm nam chủ."

Y không đề cập còn được, nhắc tới cái này Diệp Hoài quả thực cũng phiền muộn: "Cậu cho rằng tôi không muốn a, nếu tôi cũng có niềm tin như Tinh Châu, hiện tại mong không được đây."

Ngày đó sau khi từ Bạn Sơn đi ra, cũng không lâu lắm, Diệp Giang liền lén lút gọi điện thoại cho Diệp Hoài.

"Cô cô chỉ là thẹn quá hóa giận." Diệp Giang nói "Nhưng cô cô cũng không làm được gì, không cần lo lắng."

Diệp Hoài không biết dụng ý gã điện báo, tâm tình liền thập phần đi xuống, chỉ hàm hồ "Ừ" một tiếng.

Diệp Giang lại hỏi: "Anh còn không hỏi cậu, nghe nói cậu nhận 《Tỷ tỷ xinh đẹp》, phim này công ty có đầu tư, cậu có muốn làm nam chủ hay không? Nếu như cậu muốn, anh liền thêm tiền đổi Hàn Xuyên."

Diệp Hoài cơ hồ coi mình nghe nhầm rồi, hắn bên này còn lo lắng nhân vật khó giữ được đây, bên kia Diệp Giang lại muốn nâng hắn làm nam chủ??

"Anh điên rồi sao." Diệp Hoài nói "Tôi biết cái gì a, tôi còn làm nam chủ??"

" Nam chủ nào không phải từng bước diễn tích góp ra, cậu làm sao không thể làm." Diệp Giang nói "Hơn nữa Chu Dĩnh là phát ngôn viên, cậu là Nhị thiếu gia công ty, thời điểm đó trong cửa hàng toàn quốc luân phiên truyền phát tin, có thể cho cậu quét mặt lại có thể làm quảng cáo."

Diệp Hoài: "???"

"Tôi không cần!!" Diệp Hoài phát hiện vị này dĩ nhiên là thật lòng nghĩ như vậy, nhất thời cả kinh nói, "Kịch bản đủ thúi rồi! Đâu đâu cũng có anh cắm vào!"

"..." Diệp Giang lúng túng dừng một chút, tại kia đầu ngượng ngùng giải thích, " Cắm vào nhiều sao? Anh vốn còn muốn thêm giờ, bọn họ cho cảnh tượng cắm vào đều là cảnh xa, cũng là 3 giây cho hấp thụ ánh sáng, kém xa với Mercedes-Benz. Nếu thêm lời quảng cáo vào có phải là càng bắt mắt một chút."

Diệp Hoài: "..."

"Anh làm sao không thay đổi bố trí nhân vật cho vai chính, thẳng thắn tại công ty anh làm việc đây, mỗi ngày ra ra vào vào tất cả đều là logo to của anh. Trên tay người phối một nhẫn kim cương to, lúc nói chuyện trước tiên rộng mở móng vuốt, 360 độ để khán giả thưởng thức một phen." Diệp Hoài không nhịn được mắt trợn trắng.

Diệp Giang nghe ra hắn đang phun tào, không nhịn được ho khan một chút.

" Anh đừng nhúng vào." Diệp Hoài lúc này mới nói " Kịch bản dở như vậy, còn hi vọng Hàn Xuyên gánh rating đây. Tôi không đuổi khách là tốt lắm rồi. Mà nói tôi cũng không phải Nhị thiếu gia gì, đó là công ty của anh, liên quan gì tới tôi..."

Diệp Giang lúc này mới nở nụ cười, lại nói, "Vậy lúc rãnh rỗi hai cậu trở về một chuyến, xe đều đậu ở dưới tầng ngầm cũng lãng phí. Viên Tinh Châu dầu gì cũng là tuyến một đi, chạy cái Jetta..."

Diệp Hoài ngắt lời nói: "Kia không phải của em ấy, là của công ty em ấy."

"Anh biết, vậy cậu ấy đều là tuyến một, còn chạy Jetta của công ty..." Diệp Giang nói "Ngược lại cũng không tặng cậu ấy đồ gì, để bản thân cậu ấy chọn xe, coi như bồi lễ."

Diệp Hoài cũng không muốn xe, chính mình cũng không phải mua không nổi.

Thế nhưng một câu nói lại sau của Diệp Giang đánh trúng tâm sự của hắn. Dù sao bữa ăn ngày đó quá tệ, lại đi qua mấy năm, hắn vẫn luôn tránh trực tiếp va chạm cùng người trong nhà, đa số thời điểm đối phương đều là nói bóng gió, mà hắn thì lại lựa chọn hàm hồ cho qua.

Dù sao tiêu xài tiền trong nhà, trở mặt lại không phải rất có sức lực.

Chính là ngày ấy, trong lòng hắn còn băn khoăn chuyện tiến vào tổ, vốn là cũng muốn ăn bữa cơm thật ngon, có vấn đề sau đó sẽ giải quyết. Không nghĩ tới cuối cùng phát triển trở thành như vậy, các trưởng bối không che giấu nữa, hắn thì lại triệt để cảm nhận được giữa bọn họ hoàn toàn không có cách nào câu thông.

May mắn là, Tinh Châu không có ghét bỏ chính mình.

Diệp Hoài cúp điện thoại, liền nổi lên dục vọng thắng bại, để Ôn Đình thúc giục đoàn phim vội vàng gửi kịch bản tới.

Vì vậy trong mấy ngày kế tiếp, hắn quả thực giống như hít máu gà, lật tới lật lui xem kịch bản, lại là ký hiệu lại là vẽ trọng điểm, cố gắng đem mấy thứ lên lớp học được kết hợp thực tế luyện một chút, mấy ngày liền lật kịch bản thành bánh vụn.

Viên Tinh Châu đối với trạng thái của Diệp Hoài cảm thấy kinh ngạc, sau khi biết được nhân vật của hắn không có bị đổi, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Liền mấy ngày nữa, mắt thấy liền sắp tiến vào tổ, cậu đến công ty ký hợp đồng, thu xong MV album, liền gọi Lục Khương vào phòng hội nghị nhỏ.

Trong phòng họp còn có ba trợ lý mới Lý Nguyên cấp cho cậu, một người phụ trách cùng tổ làm tuyên truyền, một người quản sinh hoạt hàng ngày, một người khác nhưng là từ nơi khác đào tới, chuyên môn đi theo lúc cậu đi quay chương trình, giúp cậu hài hòa quan hệ khắp nơi.

Lục Khương thật vui vẻ tiến vào, còn tưởng rằng cậu muốn bàn giao chuyện tiến vào tổ, vừa nhìn điệu bộ này liền bối rối.

"Vậy em sao?" Lục Khương theo Lý Nguyên dặn dò, làm xong lịch trình giao tiếp, lại sửa sang lại một phần thói quen hằng ngày của Viên Tinh Châu phân phát cho những người kia, sau đó vẻ mặt hoài nghi hỏi Viên Tinh Châu, "Viên ca, anh sẽ không không cần em nữa đi?"

"Cậu nói xem." Viên Tinh Châu nói "Cậu theo cùng hành trình cũng muốn xĩu rồi, cần cậu làm gì."

Lục Khương hồi trước cùng cậu bay tới bay lui thật có chút không chịu nổi, cả người nhanh chóng gầy đi, lúc ở phi trường chờ đợi máy bay mấy lần ngủ thiếp đi, thậm chí có lúc cần phải Viên Tinh Châu tự mình mang hành lý cũng trở tay lôi cậu nhóc bước đi.

Lục Khương lúc ấy có chút xấu hổ, bất đắc dĩ thể lực cậu nhóc cùng Viên Tinh Châu quanh năm vận động căn bản không cách nào so sánh được, may là trận này Viên Tinh Châu vội vàng chuyện album, cậu nhóc có thể nghỉ ngơi mấy ngày.

Lúc này vừa vào công ty liền thấy trợ lý mới, Lục Khương vốn chỉ là nửa đùa nửa thật mà vừa hỏi, lúc này xem Viên Tinh Châu xác nhận, mới hậu tri hậu giác luống cuống.

"Không phải chứ, Viên ca, em sai rồi! Em em em, em còn có thể được! Em có thể tập thể hình!" Lục Khương bối rối, nhưng mà miệng quá ngốc, chỉ có thể sắc mặt đỏ lên mà lặp lại kia vài câu, "Viên ca, anh đừng không cần em a, em còn muốn cùng anh..."

"Cùng tôi làm gì? Cậu muốn luôn luôn làm phụ tá sao?" Viên Tinh Châu ra hiệu ba người kia đi ra ngoài, sau đó xoay người, cười với cậu nhóc, "Tôi nói cùng Lý Nguyên tỷ rồi, chờ qua mấy ngày, để cho cô ấy xem có thể cũng ký hợp đồng cậu vào hay không."

Lục Khương sững sờ: "A?!"

"Mấy ngày nay cũng đừng theo tôi, " Viên Tinh Châu nói "Chính mình suy nghĩ viết nhạc, rỗi rãnh liền đi học nhảy cùng nhóm huấn luyện sinh, thời điểm đó lên chương trình cũng không thể không biết nhảy một chút."

"Chương trình?" Lục Khương càng nghe càng ngu muội, sau một lát mới phản ứng được, đôi mắt nhất thời trợn tròn.

Chương trình tạp kỹ Viên Tinh Châu nhận là tuyển tú, chế tạo nam đoàn toàn dân, hạn chế về tuổi từ 17 đến 25.

Lục Khương điều kiện phù hợp, hát cũng hay, chỉ là điều kiện ngoại hình không quá đủ.

"Nói thật, khả năng cậu debut không lớn. Thế nhưng thực lực ca hát tại đây, theo mang nhiệt độ không thành vấn đề. Chờ lúc cậu đào thải, vừa vặn album tôi cũng sắp phát ra, để công ty bao trang một chút cậu, sau đó làm ca sĩ hoặc là học làm người chế tác cũng không tệ."

Viên Tinh Châu vẫn ăn mặc quần áo thu hình MV, một thân tạo hình vương tử hoa lệ, dày công chế tạo, có vài sợi vàng tua rua buông xuống. Tóc của cậu cũng chải về sau, so với lúc thường càng thêm anh khí, lúc cười lên sang mặt mày đẹp đẽ đến mức khiến người động lòng.

"Phải cố gắng lên nha." Viên Tinh Châu mặt mày cong cong, " Bạn học Lục Tiểu Khương."

Lục Khương hoàn toàn không nghĩ tới sẽ có kỳ ngộ như vậy, ngốc đứng một lát, đột nhiên minh bạch.

—— Chẳng trách Viên Tinh Châu mời cậu nhóc hát! Chẳng trách show tạp kỹ lần trước lại mang cậu nhóc giao lưu học tập cùng mỗi tuyển thủ! Lục Khương vẫn cho là chính mình là tiện thể thơm lây đây, lúc này mới hiểu được đối phương vẫn luôn là đang lót đường cho cậu nhóc.

Cậu nhóc liền nhớ tới thời điểm chính mình người không có đồng nào làm trợ lý cho Viên Tinh Châu, trái lại cần phải người nọ lái xe mang theo cậu nhóc đi tới đi lui, phát lương cho cậu nhóc, liền dạy cậu nhóc làm sao phân rõ sắc mặt người khác, cùng với mỗi lần đến công ty Viên Tinh Châu đều để cho cậu nhóc ra mặt giao thiệp các hạng công việc, cho nên cậu nhóc tại đĩa nhạc Bối Tư trong coi như là phát ngôn viên của Viên Tinh Châu, đề ra yêu cầu gì đều đặc biệt thuận lợi.

"Em em em em..." Lục Khương kích động cà lăm, nửa ngày sau không biết nói gì cho phải, hô to một tiếng Viên Tinh Châu nhào tới, "A a a a —— Viên ca em yêu anh!"

"Không nên ôm tôi!" Viên Tinh Châu lại đổi sắc mặt, hoảng sợ nâng lên chân, che chở sợi vàng tua rua trên người, "Y phục này thật là đắt!"

"Muốn ôm!" Lục Khương bị cậu ngăn trở, hưng phấn duỗi thẳng cánh tay, tại chỗ cũ giơ chân, "Muốn ôm muốn ôm! Chờ em kiếm tiền mua cho anh đồ càng quý hơn!"

Viên Tinh Châu: "..."

Sau hai tuần, Viên Tinh Châu mang theo trợ lý mới tiến vào tổ, Lục Khương thì được Lý Nguyên kí tên, cũng bị cưỡng bách tiến hành quản lý vóc người.

Phim mới của Diệp Hoài muộn mấy ngày mới khai máy, vì vậy vừa khóa cửa nhà, cùng Viên Tinh Châu cùng nhau đi thành phố điện ảnh đóng phim, lúc ban ngày hắn cầm kịch bản tự mình ở trường quay phim học lời thoại, buổi tối thì lại cùng Viên Tinh Châu đi lang thang trong thành phố điện ảnh, tìm đồ ăn ngon khắp nơi.

"Quá khó ăn." Diệp Hoài vẻ mặt ghét bỏ mà ngồi ở trên băng ghế nhỏ, chân dài cong lên, cau mày nói, "Mỗi ngày ăn cái này, heo đều có thể gầy. Sớm biết cần phải để Lục Khương lại đây.

Viên Tinh Châu: "..."

Lục Khương mấy ngày nay bị ép ăn uống điều độ gia tăng vận động, mỗi ngày tại trong weixin tố khổ, cơ hồ thành cội nguồn vui vẻ của Diệp Hoài.

"Đây coi là thật tốt, dù sao cũng tốt hơn cơm tập thể đoàn phim." Viên Tinh Châu cười cười, hỏi hắn, "Anh lần này tiến vào tổ mang mấy người?"

Diệp Hoài nói: "Một người. Một mình Tiểu Lữ là đủ rồi."

"Bộ phim thứ nhất, tuyên truyền rất quan trọng." Viên Tinh Châu do dự nói, "Tốt nhất có kế hoạch tuyên truyền chuyên nghiệp cùng anh tiến vào tổ."

Cậu năm đó ở phương diện này bị thiệt thòi, khi đó bộ thứ nhất của cậu diễn phát sóng, mới cứu vãn một chút hình tượng, thời điểm tiếp theo tiến vào tổ liền bị diễn viên cùng tổ mua thông cáo, đạp cậu làm tuyên truyền, nói cậu diễn xuất không có trạng thái, bao giờ cũng NG, đối phương rộng lượng không tính toán, ống kính dưới mặt trời chói chang quay thêm hơn ba giờ, cuối cùng say nắng.

Fan đối phương tự nhiên căm tức, đuổi theo Viên Tinh Châu các loại nhục mạ. Khi đó Viên Tinh Châu bên người không có nhân viên tuyên truyền, muốn chính mình đi làm sáng tỏ một phen, lại sợ đắc tội đoàn phim, cuối cùng đành phải yên lặng nhẫn nhịn. Về sau vẫn là nhân viên đoàn làm phim có lòng tốt tiết lộ, ống kính diễn viên kia nhiều lần NG cùng Viên Tinh Châu căn bản không liên quan.

"Ai thất đức như vậy?" Diệp Hoài đã sớm đoán qua Viên Tinh Châu mấy năm trước không dễ chịu, thế nhưng nghe thế, vẫn là tức giận đến không nhẹ.

"Em quên mất. Trước đây lúc chịu ủy khuất, liền trong lòng bất chấp, nghĩ muốn đều nhớ kỹ những người xấu này, sau đó nhất định phải trả thù lại. Có thể chờ mình thật sự đổi vận, ngược lại không nhớ được những thứ chuyện xấu này." Viên Tinh Châu cho hắn đĩa rau, cười cười, nói "Em chính là nhắc nhở anh, có chút đường vòng em từng đi qua, ăn qua thiệt thòi, anh có thể tránh thì không thể tốt hơn."

"Được." Diệp Hoài há miệng, cuối cùng ngoan ngoãn nói "Nghe lời em. Liền để Ôn Đình cùng đi, ngược lại hắn cũng không có việc gì."

Viên Tinh Châu lúc này mới yên tâm lại, liền nhìn bộ dáng nghe lời của hắn đặc biệt làm người ta yêu thích, không nhịn được nâng tay sờ sờ tóc Diệp Hoài.

"Thật ngoan." Viên Tinh Châu cười nói, "Em lại quá yêu thích anh như vậy."

Diệp Hoài nhíu mày, liếc mắt nhìn cậu.

Động tác Viên Tinh Châu khó giải thích được mà dẫn dắt chút cảm giác từ ái, như là đang nhìn tiểu đệ đệ đặc biệt yêu thích.

"Anh hỏi em, " Diệp Hoài cảnh giác lên, hướng phía trước đụng đụng, nhìn cậu nói, "Em có phải là yêu thích niên hạ?"

Viên Tinh Châu sững sờ, Diệp Hoài tuy rằng năm sinh sớm hơn cậu, mà xác thực thoạt nhìn càng ấu trĩ một ít, thỉnh thoảng sẽ làm cho cậu có loại ý muốn bảo hộ. Mà Viên Tinh Châu đích xác cũng rất hưởng thụ đối phương thời khắc ngoan ngoãn không nhiều.

Giả như Diệp Hoài nhỏ hơn mình...

Vậy bộ dáng người này vừa men vừa ấu trĩ, quá dễ thương rồi!!!

" Hình như... Là không sai." Viên Tinh Châu mắt lộ ra say mê, lại rất cẩn thận bổ sung, "Dĩ nhiên, anh thế nào em đều yêu thích."

Diệp Hoài nghi ngờ liếc mắt nhìn cậu.

Mấy ngày sau, đoàn phim Diệp Hoài khai máy.

Viên Tinh Châu ký nhận show tạp kỹ cũng bắt đầu lần đầu thu chế. Trợ lý làm xong sắp xếp cho cậu, xin ba ngày kỳ nghỉ từ đoàn phim, cậu ngay đêm đó đáp máy bay đến hiện trường thu hình, cơm còn không có ăn liền trước tiên đi chào hỏi cùng mọi người.

"Viên lão sư, lát nữa quay ngoài lề đi." Người tổ tiết mục đến tìm cậu, thương lượng, "Nhóm fan Châu rất chờ mong đối với ngoài lề, lần đầu tiên gặp mặt chúng ta cũng kỷ niệm chút."

Viên Tinh Châu biết mình phải dẫn nhiệt độ, thống khoái mà gật đầu.

"Viên ca, có muốn trước tiên làm tạo hình hay không?" Trợ lý nhỏ giọng nhắc nhở, "Anh lần đầu tiên làm nổi bật hình ảnh có phải là đẹp trai hơn chút?"

Xa xa hai quay phim đi tới. Viên Tinh Châu không có để ý, lắc lắc đầu: "Không cần, ngoài lề mà thôi, tụi nhỏ phỏng chừng chờ lâu lắm rồi."

"Viên lão sư thật tri kỷ a." Quay phim A giơ máy móc, đi theo phía sau cậu đi vào trong, than thở nói "... Đau lòng bọn đệ đệ như vậy."

Viên Tinh Châu sửng sốt một chút, nghĩ thầm người nhiếp ảnh gia này thật tùy ý, dĩ nhiên còn có thể tùy tiện nói?

Cậu sốt ruột đi vào trong, liền không muốn nổi bật bản thân, bởi vậy chỉ lắc đầu cười.

Tụi nhỏ trong khu luyện tập quả nhiên đều ở đó, luyện giọng, luyện vũ, gom lại một khối nói chuyện, thần sắc khác nhau, đều đang vì thu hình ngày mai làm chuẩn bị.

Thời điểm Viên Tinh Châu đẩy cửa mà vào, đúng dịp có mấy người mặt về phía cửa chính, sau khi thấy lập tức phát ra khoa trương kêu to, sau đó những người khác bị dọa một cái, quay đầu nhìn sang, cũng dồn dập hoan hô lên.

Mấy chục hơn trăm tiểu nam hài tụ lại một khối, phần lớn cũng chưa tới hai mươi tuổi, chính là không hóa trang không trang phục, khắp toàn thân cũng tràn đầy khí tức thanh xuân. Viên Tinh Châu một khắc tiến vào, bỗng nhiên liền cảm thấy chính mình già rồi.

"Chào mọi người." Viên Tinh Châu giơ tay lên, hướng mọi người hơi cười.

Nhóm luyện tập sinh lại là một trận hoan hô, thậm chí có người huýt sáo thổi lên.

Viên Tinh Châu: "..."

Mặc dù mọi người rất nhiệt tình, mà luôn cảm giác quái chỗ nào quái. Cậu lại liền cùng mọi người cười cười, đang muốn mở miệng nói mấy câu nói mang tính hình thức khích lệ mọi người vài câu, liền nghe có người sau lưng nhẹ nhàng thở dài.

"A!" Nhiếp ảnh B sách một tiếng, dùng một loại khẩu khí khó giải thích được sách nói "Youth!"

Viên Tinh Châu: "???"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.