Hoàn Mỹ Phù Hợp

Chương 20: Bị ông xã thao trên hành lang công cộng, "love at first sight" (Hành lang play, nước tiểu tưới lên bồn hoa)



Lê Đan biết Tịch Chu không nói đùa, nhưng lúc này cậu đã bị thao đến cả người đều nhũn ra, nằm liệt trên ghế sô pha mềm mại mà ra sức thở dốc, sướng đến mức không muốn nhúc nhích dù chỉ một ngón tay.

Từ vị trí Tịch Chu nhìn qua, có thể nhìn thấy rõ ràng bướm nhỏ bị nện đến không thể khép lại được của Lê Đan, thịt non bên trong liên tục mấp máy, co rút lại đẩy từng luồng tinh dịch đặc sệt từ trong tràng đạo ra.

Thịt bướm đỏ hỏn và tinh dịch trắng đục tạo thành một hình ảnh đối lập mãnh liệt, hơn nữa Lê kiến trúc sư còn vô ý tản ra mị thái hồ ly tinh quyến rũ, ông chủ Tịch cảm thấy nếu không trừng phạt đối phương một chút thì thật có lỗi với chính mình.

"A..." Cơ thể đột ngột bị nhấc khỏi mặt đất làm Lê Đan hốt hoảng hô nhỏ một tiếng, cậu còn chưa kịp đề phòng đã bị nam nhân bế lên, hai tay hắn cầm hai bên đầu gối của cậu rồi tách ra, thoáng chốc Lê Đan liền như "mở cửa mời zai".

Tư thế Tịch Chu bế cậu lúc này không khác gì với cảnh tượng bế em bé xi tiểu, điều khiến Lê Đan cảm thấy xấu hổ nhất chính là do động tác này đã làm bướm nhỏ của cậu bị kéo rộng ra, trong nháy mắt tường thịt bên trong không ngậm tinh dịch được nữa, chất dịch trắng đục ồ ạt chảy xuống như bị mất khả năng khống chế.

Ông chủ Tịch cố ý hạ thấp giọng, giọng nói âm trầm như đến từ thâm cốc, mang theo một chút ma mị hắc ám: "Bắt đầu trừng phạt."

Hắn cầm dương v*t của mình lần lượt đút vào hai lỗ trước sau của Lê Đan, bướm nhỏ phía trước mới vừa bị hai cây cự vật đùa bỡn nên vẫn còn ướt mềm đến rối tinh rối mù, côn th*t thô đen Tịch Chu rất dễ dàng thọc vào, còn tiện thể bá đạo móc khuấy một phen.

Tuy lỗ hậu Lê Đan vẫn chưa được "sủng hạnh", nhưng nhờ từng luồng nước lớn ở bướm chảy xuống rãnh mông, cho nên lỗ đít đã sớm ướt nhẹp không chịu nổi cô đơn. Quy đầu to béo vừa mới đi vào một chút, miệng nhỏ liền ra sức co bóp ngoạ nguậy, bộ dạng thèm ăn dương v*t khiến Tịch Chu hài lòng vô cùng.

Hắn đẩy mạnh háng về phía trước, cây hung khí một phát xuyên qua thịt ruột non, Lê Đan đang được ông chủ Tịch ôm vào trong ngực sướng đến mức dựng thẳng mông nghênh hợp, miệng nhỏ phía trên không ngừng thốt ra từng tiếng rên rỉ ngọt ngấy.

"Úc... Bị ông chủ lấp đầy hai cái lỗ... Thật tuyệt quá a......"

Lúc này Lê Đan vẫn chưa ý thức được trò trừng phạt của Tịch Chu, cậu chỉ có thể cảm nhận được nam nhân đang ôm lấy mình rồi vừa đi vừa nện, hai căn côn th*t bự cùng lúc kích thích một trên một dưới, nhắm ngay điểm dâm nhất của cậu mà thọc thẳng vào.

Lê Đan thậm chí còn không có tâm trí lo cho thân thể đang bị nhấc lên cao của mình, cậu chỉ biết ra sức vẹo xoay lắc cái mông để làm dương v*t bự thâm nhập dễ dàng hơn.

Lúc này, Tịch biến thái bỗng dưng mở cửa nhà trọ ra, hành lang rộng lớn lập tức hiện lên trước mắt hai người. Lê Đan ngơ ngẩn nhìn cảnh tượng trước mắt, ước chừng khoảng một phút sau mới bừng tỉnh khỏi cơn trầm mê trong bể dục.

Hai tay của cậu kinh hoảng nắm chặt cánh tay rắn chắc mạnh mẽ của Tịch Chu, hai cái miệng nhỏ dưới háng cũng vì hành vi lớn mật của hắn mà co xoắn hút lấy cự vật trong cơ thể. Lê Đan hoảng loạn lắc đầu, sợ hãi lẫn xấu hổ cùng lúc dâng lên, cậu run sợ nói.

"Tịch Chu... Đừng, đóng cửa lại đi... Vào nhà thao cũng được... Sẽ bị người ta nhìn thấy... Không muốn, ông xã... Đừng mà......"

Tịch Chu dùng ngón tay ma sát phía trong hai bắp đùi của cậu, hơn một nửa thân hình hắn ẩn trong bóng tối thâm trầm, tạo cảm giác như chuẩn bị sắp có cái gì đó xảy ra. Nam nhân cười cười, thanh âm bình tĩnh vang lên.

"Bảo bối, một khi trò chơi trừng phạt bắt đầu thì không thể nào dừng lại được, tôi sẽ ôm em đi trên hành lang, vừa đi vừa *** chết em. Không chừng một lát nữa hai cái lỗ dâm của em sẽ chảy nước không ngừng, sau đó tích tụ lại rồi phun bắn ra một bãi nước lên nền gạch bóng loáng của hành lang."

"Em xem, đây chính là khu vực công cộng, nếu như có người đi qua đúng lúc thấy trên mặt đất có một chuỗi chất lỏng chảy dài, chắc hẳn sẽ dừng lại để nghiên cứu quan sát đấy."

Nghe thấy Tịch Chu hài hước trình bày với mình như đang thật sự ở trong tình cảnh đó, vòng eo Lê Đan run rẩy không ngừng, cậu cảm thấy xấu hổ đến hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống. Thế nhưng cơ thể cậu lại dâng lên từng cơn dục vọng tê dại dưới sự sỉ nhục cực độ này, thịt non bên trong phun ra nuốt vào không dứt, thoạt nhìn như càng ngày càng thèm khát khó nhịn.

"Không... Bị người ta nhìn thấy mất... Ông chủ... cầu anh, cầu anh vào nhà chơi em... Anh muốn chơi như thế nào cũng được hết......"

Ngay tại vị trí đứng lúc này của hai người, trên nền gạch men sứ đã đọng thành một vũng nước nho nhỏ, Lê Đan đúng thật là dâm đãng đến vô cực.

Tịch biến thái bắt đầu di chuyển thân thể, đế giày da đạp lên nền gạch men sứ phát ra động tĩnh nặng nề mà có quy luật, mỗi một bước đi đều phối hợp đâm lên trên một chút. Lê Đan bị kiểu chơi điên cuồng này khiến vừa sợ vừa sướng, đồng thời cũng vì sợ bị người ta phát hiện nên cậu càng thêm nhạy cảm hơn so với lúc trước.

Hai miệng nhỏ trước sau chỉ bị *** mấy chục phát liền run rẩy phun nước, tao tâm và hoa tâm đồng thời kẹp lại, thịt non bao lấy côn th*t bự, dùng sức co bóp, trong miệng cậu không ngừng thốt ra từng tiếng than nhẹ đứt quãng: "Ân ân a... Bắn bắn... Ông xã chậm, chậm một chút... A a a......"

Lê Đan cố gắng kiềm nén tiếng rên của mình, không dám buông thả như trước, ngộ nhỡ sẽ bị người khác nghe được, nếu như còn dẫn bọn họ tới đây, trường hợp như vậy cậu ngay cả nghĩ cũng không dám. Hành lang tuy không dài lắm, nhưng Lê Đan lại cảm thấy con đường này như không có điểm cuối vậy, hai cây lưỡi dao sắc bén của Tịch Chu vẫn đang điên cuồng một phát lại một phát chọc sâu vào trong cơ thể cậu.

Hai chân Lê Đan co giật, khoái cảm ngập trời như một luồng điện nháy mắt truyền đến đại não, đặc biệt là khi quy đầu của Tịch Chu triệt triệt để để *** xuyên qua tường thịt chật hẹp, hoàn hoàn chơi mở thân thể cậu.

Hai cái lỗ nhỏ mềm xốp ướt át, bị dương v*t bự hung bạo *** còn "nhóp nhép" phát ra tiếng nước thật lớn, âm thanh dâm loạn này vang lên giữa hành lang rộng lớn có vẻ càng thêm rõ ràng, thậm chí còn dội âm lại.

"Không ngờ làm bên ngoài mà lại khiến em kẹp chặt như vậy, có phải là cái bướm thấy sướng hơn đúng không? Có muốn ông xã dùng quy đầu nghiền nát tử cung, để em có thể chảy nước đến mức đủ để lau nhà không?"

Ông chủ Tịch dùng tư thế đi tiểu ôm Lê Đan, thói xấu thích trêu chọc nổi lên, hắn không ngừng dùng những lời lẽ thô tục kích thích người trong lòng ngực mình. Lê Đan xấu hổ quá độ nên không ngừng co rút bụng dưới, khiến hai người đều phê vô cùng.

Tịch Chu ôm cậu bước đến trước một bồn cây hoa, tâm tư muốn đùa bỡn lại nổi lên, hắn cắn cắn lỗ tai Lê Đan, nói: "Bảo bối, có muốn bắn nước tiểu cung cấp cho cây thêm một chút chất dinh dưỡng không?"

Hắn đặc biệt muốn nhìn thấy cảnh tượng Lê Đan phun bắn nước tiểu bằng tư thế hiện tại.

"Không... Không muốn đi tiểu... A a... Ông xã anh tiếp tục đi đi a a... Đừng có dừng lại..." Lê kiến trúc sư vốn da mặt mỏng, loại chuyện như bắt cậu bắn nước tiểu này thì làm sao có thể đồng ý được.

Tịch Chu chọc lên trên một phát, cố ý xuyên tạc: "À, có phải lúc này em vẫn chưa mắc tiểu đúng không? Muốn ông xã chơi em tới phun ra nước tiểu sao? Hửm?"

Tịch ông chủ thật là một cao thủ trong việc hành hạ người, cự điểu nóng bỏng của hắn dùng sức nghiền nát tuyến tiền liệt của Lê Đan, một cây khác cũng chen vào cổ tử cung, không ngừng xỏ xuyên qua miệng nhỏ chật hẹp.

Cự vật dữ tợn không chút lưu tình lặp đi lặp lại động tác, chọc Lê Đan đến há to miệng thở dốc, khóe mắt thấm ướt nước mắt, toàn thân mồ hôi đầm đìa. Quy đầu to béo tập trung dập nát điểm yếu ớt mẫn cảm nhất, Lê Đan bắt đầu run rẩy mãnh liệt co quắp lại, lỗ dâm ướt nhẹp cũng mấp máy đóng mở theo, như một cái miệng thèm ăn đến chảy dãi.

Loại hành động này quả thực đúng là một sự tra tấn ngọt ngào, từng chút từng chút một khiến Lê Đan hoàn toàn trầm mề trong cơn khoái cảm của dục vọng. Thân thể cậu đã mất khống chế, tiếng rên rỉ cầu xin từ trong miệng không ngừng bật ra.

"Ô ngô... Đừng cọ xát... Miệng nhỏ đã tê rần a... A... Nhịn không được, xin anh hãy mạnh mẽ đâm vô nơi đó a..."

Vách tường bị mài đến muốn bốc cháy, mỗi một tấc thịt bên trong đều như bị hàng vạn con kiến dẫm đạp gặm cắn. Thịt non hoàn toàn mất khống chế quấn lấy dương v*t bự, nước dâm "tóc tóc" nhỏ giọt xuống đất như một con suối.

Dưới sự luân phiên hành hạ của Tịch Chu, tính khí Lê Đan không ngừng rỉ ra chất dịch trong suốt. Hôm nay cậu bắn quá nhiều, lúc này đã không thể bắn được nữa, tính khí có chút đau xót, nhưng sâu trong cơ thể vẫn kêu gào muốn phát tiết.

Tịch Chu thừa dịp Lê Đan thất thần mà banh mạnh hai cánh mông cậu ra, động tác nghiền mài nháy mắt liền biến thành hung bạo đâm chọc, nhắm thẳng ngay miệng tử cung cùng tao tâm mà chơi, dương v*t bự như một cây súng điên cuồng *** nát hai chỗ dâm nhất, ngứa nhất và cũng là nơi mềm nhất của cậu.

Lê Đan bị nam nhân hành hạ như vậy, một luồng khoái cảm không kịp phản ứng truyền thẳng lên tuỷ não của cậu. Đầu tiên là "A" một tiếng, tiếp đó toàn thân run rẩy co giật một trận, tính khí đằng trước phồng lên, ngay sau đó lỗ niệu đạo bắn ra một tia nước tiểu màu vàng nhạt.

Dòng nước tiểu mang theo mùi khai phun lên bùn đất của bồn hoa, cậu bất lực tách hai chân ra, cả người phiếm hồng mềm nhũn, dương v*t vẫn phun bắn nước tiểu, nhìn qua đúng thật là một dâm oa.

"A a... Bắn nước tiểu... Ô ngô... Sẽ bị phát hiện... A a a......"

Ngay lúc Lê Đan đang sướng đến nỗi lỗ chân lông toàn thân đều giãn mở ra, cầu thang đi bộ bỗng nhiên vang lên tiếng bước chân. Cậu bị dọa đến run rẩy hốt hoảng, liều mạng nín tiểu, nhưng hạ thân lại hoàn toàn không nghe lời, càng phun bắn nước tiểu ra nhiều hơn nữa.

Lê Đan co rúm người nằm trong lồng ngực Tịch Chu, thanh âm mang theo tiếng khóc nức nở vang lên: "Ông xã... Người... Có người sắp tới đây... A a... Không muốn a..."

Nhưng trên thực tế, hai cái lỗ nhỏ bên dưới của cậu lại càng ra sức hút chặt dương v*t bự, như đang muốn tìm một phần cảm giác an toàn.

"Cho người khác thấy một Lê kiến trúc sư ngày thường tao nhã nhưng thật sự là một thằng đĩ dâm đãng thì không tốt sao? Thả lỏng mông ra, không được kẹp chặt như vậy."

Với tính cách độc chiếm của Tịch Chu, tất nhiên hắn sẽ không để cho bất kỳ ai nhìn thấy bộ dáng trần trụi của Lê Đan, sở dĩ hắn bình tĩnh như vậy, là bởi vì hắn đã chuẩn bị hoàn hảo trước đó rồi. Thật ra tầng lầu này không có hộ gia đình nào cả, ông chủ Tịch đã mua hết từng lầu một ở đây, còn đặc biệt dặn dò bảo vệ dưới lầu cấm bất kỳ kẻ nào đi lên. Dĩ nhiên là Lê Đan hoàn toàn không biết gì cả.

Tiếng bước chân trên cầu thang dần dần nhỏ lại, thần kinh căng chặt của Lê Đan cuối cùng cũng thả lỏng, nhưng hai cái lỗ dâm phía dưới vẫn còn bị dọa đến mút chặt dương v*t bự. Bả vai cậu run lên, đôi mắt đầy sương mù như mất tiêu cự, sau khi cơn kinh hoảng cực độ qua đi, Lê Đan bỗng nảy ra ý niệm tự sa ngã, cậu mở miệng nói.

"Tịch Chu... Mau chơi chết em đi... A... Chỉ cần là anh, em đều nguyện ý hết a a... Đút vào, nện chết em......"

Cậu nhắm hai mắt lại, chậm rãi vặn vẹo cặp mông mập nộn, như đang cố mời gọi nam nhân của mình.

Hai mắt Tịch Chu đỏ lên, hô hấp trầm trọng, lời mời gọi câu dẫn của Lê Đan làm một tia do dự cuối cùng trong lòng hắn hoàn toàn sụp đổ. Nam nhân xoay người cậu lại mặt đối mặt với mình, sau đó hắn đè cậu lên tường, vòng cặp chân dài qua thắt lưng rắn chắc của mình.

Giờ phút này, Tịch Chu tựa như một con dã thú đã lâm vào tình dục, hai căn cự điểu "bép bép bép" *** hai cái lỗ nhỏ ướt mềm của Lê Đan vô cùng mãnh liệt, khiến vô số nước dâm trong cơ thể văng tung toé ra, Lê Đan ôm sát hắn, lắc mông nghênh hợp lực đạo mạnh mẽ của nam nhân.

"A a a... Ông xã thật giỏi... Thật muốn cho mọi người nhìn thấy ông xã nện hư lỗ dâm của em như thế nào... Miệng nhỏ bị dương v*t bự *** thật sướng a... Hai cái miệng nhỏ đều muốn ăn tinh dịch......"

Hai cái lỗ dưới háng cậu co rụt lại, sau đó liền phun ra một bãi nước dâm tưới lên đầu khấc dương v*t của Tịch Chu. Nam nhân mạnh mẽ đè cậu lên tường mà đóng cọc, đại điểu phồng to một vòng điên cuồng thọc mấy chục phát lên miệng tử cung chật hẹp, tinh dịch trắng đục nóng bỏng cuối cùng cũng phun ra, cọ rửa mọi ngóc ngách trong tử cung và tràng đạo.

Hai người thâm tình hôn sâu trên hành lang rộng lớn không một bóng người, thể xác và tinh thần đều hoàn mỹ phù hợp hoà quyện vào nhau, tình yêu chỉ đơn giản như thế thôi.

*

Sau sự việc đó, Lê kiến trúc sư chống đỡ thắt lưng đau nhức rồi ngồi dậy, cậu mặc quần áo chỉnh tề, ngồi lên một bên trên sô pha, cặp mắt hẹp dài lạnh lùng trừng cái tên không biết xấu hổ — ông chủ Tịch.

"Tịch Chu, con mẹ nó sao anh lại gan như vậy?! Dám làm trên hành lang, nếu như thật sự bị người ta thấy..."

Một người luôn luôn khiêm tốn, tính tình tốt như Lê Đan cũng không nhịn được mà mắng nam nhân một câu.

Sau khi gặm cắn Lê Đan đến đã đời, Tịch biến thái vô cùng thoả mãn khôi phục lại vẻ mặt anh khí tuấn dật. Ngũ quan góc cạnh rõ ràng của nam nhân như được đánh lên một tầng ánh sáng nhu hòa, đường nét khuôn mặt ngày thường sắc bén cũng nhuộm lên một phần ôn nhu thâm tình.

Hắn bước đến gần Lê Đan đang buồn bực xấu hổ, cúi người hôn nhẹ lên mi tâm ưu nhã của cậu. Lê Đan còn chưa kịp phản ứng lại, Tịch Chu liền quỳ một gối xuống đất, trên tay không biết khi nào đã cầm một cái hộp tinh xảo màu đỏ.

Hắn nhìn Lê Đan, gương mặt tuấn lãng thâm thúy nghiêm túc, thanh âm gợi cảm lại thâm tình tựa như ly rượu vang đỏ thuần vang lên.

"Ngay từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy em, tôi đã bị bắt thành một đầy tớ trong vương quốc của em rồi."

Thật ra lần đầu tiên Tịch Chu thấy Lê Đan không phải là ở nhà vệ sinh nữ, mà là khi em họ hắn — Trầm Duyệt Du cầm trên tay một bản tư liệu, trang đầu tiên của phần tư liệu đó là thông tin về Lê Đan, góc bên phải trên cùng dán ảnh chụp của cậu.

Tịch Chu đã gặp qua rất nhiều người xinh đẹp, nam nữ đều có. Lê Đan không phải là người đẹp nhất, nhưng cậu lại là người khiến hắn chỉ cần liếc mắt qua liền rung động không thôi, cho dù có làm cách nào cũng không thể quên được.

"Nếu như em không đồng ý..." Lê Đan lấy lại tinh thần lại sau khi kinh ngạc sửng sốt, cậu nghịch ngợm cười cười, giọng nói ẩn ý đoán không ra.

"Không đồng ý thì tôi liền chơi em đến khi đồng ý mới thôi."

Tịch Chu mở hộp lấy từ bên trong ra một chiếc nhẫn, mạnh mẽ đeo nó vào ngón áp út của Lê Đan, hắn sung sướng cười nói: "Cho dù em có chạy vào tù, cũng không thể trốn thoát được. Và... bảo bối, anh yêu em."

Chuyện về sau thì như mọi người đã biết, hắn đặc biệt từ tổng bộ hàng không chạy đến Minh Duyệt, trăm phương nghìn kế tới gần cậu, chỉ khi có thể gắt gao ôm cậu vào lòng mới cảm thấy an tâm và thỏa mãn.

Hồi trước, sau khi Lê Đan từ chức ở công ty cũ, cậu đã không có ý định chấp nhận lời mời của bất kỳ công ty nào, đến bây giờ cậu cũng nhớ không nổi vì sao ban đầu mình lại lựa chọn Minh Duyệt. Cho đến một ngày nọ, Lê Đan phát hiện một phần tài liệu mang tên "Dẫn Dắt" trên chiếc notebook của mình, trong đó chỉ có duy nhất một tấm ảnh chụp...

Chỉ cần liếc mắt qua một lần, đã ghi tạc người đó trong lòng.

Có lẽ mọi thứ trên đời đều có sự dẫn dắt của vận mệnh chăng?

Hoàn chính văn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.