Hoàng Đế Ngầm Của Tiêu Châu

Chương 159: Khu Nhà Của Nhà Họ Ngô





"Anh Quyết nào?" Lư Đào trầm giọng hỏi.
"Ngô...Ngô Thiên Quyết, ông hai nhà họ Ngô ở Hải Trung." Chó Điên nói một cách khó khăn.
"Tốt nhất anh đừng có mà lừa tôi, nếu không anh chắc chắn sẽ sống không bằng chết đấy."Sau đó Lư Đào quay đầu tiếp tục nói: "Lập tức thông báo lên trên đi, bảo họ tìm kiếm Ngô Thiên Quyết trong tất cả hành trình."
"Vâng!" Bọn họ cùng đáp rồi sau đó mỗi người lấy điện thoại ra và bắt đầu gọi.
Mệnh lệnh vừa được đưa xuống thì ba nghìn binh sĩ Ảnh Môn đều bắt đầu hành động.
Hơn một tiếng sau Lăng Túc Nhiên mới đến Hải Trung, trên đường đi anh lái chiếc xe Land Rover với tốc độ nhanh nhất nên suốt cuộc hành trình nó đều được chạy với tốc độ hai trăm năm mươi mét trở lên.
"Đốc Soái." Hai người Lục Tần Nam đã đến căn cứ của Ảnh Môn Hải Trung, còn Lư Đào cũng nhanh chóng dẫn theo mười binh sĩ Ảnh Môn tiến đến.
"Vẫn chưa tìm thấy sao?" Lăng Túc Nhiên nói với vẻ mặt rất tệ.
Trên đường đi Lư Đào đã gọi điện thoại cho anh.
Anh ta nói với anh rằng sau khi Ngô Thiên Quyết phái người đến đón Tần Nhã Lệ từ tay Chó Điên thì đã bị mất dấu tại điểm mù của camera ở một nơi trong phía Nam thành phố.
Điện thoại của Ngô Thiên Quyết và Tần Nhã Lệ không có tín hiệu và cũng không xác định được định vị.

Hơn ba nghìn binh sĩ Ảnh Môn đã tìm kiếm hơn một tiếng nhưng vẫn không có kết quả.

Điều này cũng không thể trách binh sĩ Ảnh Môn không làm được việc mà chủ yếu là vì Hải Trung thật sự rất lớn.

Nếu phải tìm một người trong một thành phố lớn như vậy thì quả thật là không khác gì mò kim đáy bể.
Đừng nói là ba nghìn người, cho dù có là ba trăm nghìn người thì cũng rất khó để có được kết quả chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ.
"Thuộc hạ đã không làm được việc, xin Đốc Soái hãy trách phạt đi ạ." Lư Đào quỳ một gối xuống, mười binh sĩ ở phía sau anh ta cũng quỳ xuống theo.
"Đã lục soát nhà họ Ngô chưa?" Lăng Túc Nhiên lạnh lùng hỏi.
"Có lẽ là anh ta không có trong khu nhà của nhà họ Ngô." Lư Đào dừng lại một chút rồi tiếp tục nói.
"Chúng tôi đã điều người đến lấy video camera gần khu nhà của nhà họ Ngô rồi.

Trong đó ghi lại sáng nay Ngô Thiên Quết đã lái xe ra ngoài nhưng anh ta vẫn còn chưa trở về."
"Đứng lên đi." Lăng Túc Nhiên nói xong rồi lại đi về phía xe nói: "Gọi tất cả mọi người quay về rồi tập hợp ở nhà họ Ngô cùng với tôi."
Trong lúc đang trò chuyện thì bỗng có một luồng sát khí vô cùng lạnh lẽo bao trùm lấy người anh.Anh đã đồng ý với Tần Nhã Khiết rằng từ nay về sau chắc chắn sẽ không để cho bất kỳ ai làm hại đến người nhà của cô nữa.
Nhưng bây giờ Tần Nhã Lệ lại xảy ra chuyện trong khoảng thời gian ngắn như vậy, trong lòng anh cũng có thể hiểu được.
Hơn nữa không cần nghĩ thì anh cũng biết chuyện này là do anh mà ra.
Sở dĩ Ngô Thiên Quyết muốn bắt Tần Nhã Lệ là bởi vì lần trước anh đã khiến cho Ngô Thiên Quyết phải mất mặt trong buổi triển lãm World Heart Tour, vì vậy anh ta mới bắt Tần Nhã Lệ để trả thù.
Với năng lực của nhà họ Ngô, bọn họ muốn điều tra thông tin của những người bên cạnh anh chắc chắn không phải là chuyện khó khăn gì.
"Tuân lệnh!" Sau khi sửng sốt một lúc thì Lư Đào mới lớn tiếng đáp lại.
Đương nhiên là anh ta cũng đoán ra mục đích mà Lăng Soái muốn đến nhà họ Ngô.
Brừm!
Lục Tần Nam đạp chân ga, chiếc xe Land Rover gào rú một lúc rồi phóng đi.
"Đại ca, anh đừng lo lắng quá.

Có lẽ Ngô Thiên Quyết bắt Nhã Lệ là vì muốn dụ anh đến Hải Trung thôi.

Vì anh chưa xuất hiện nên có lẽ tạm thời anh ta sẽ không làm hại đến Nhã Lệ đâu." Lục Tần Nam nói.
Trên đường đi cậu ấy đã cảm nhận được một luồng sát khí khiến người ta khó thở từ trên người của Lăng Túc Nhiên.
Cậu ấy biết ngày hôm nay Tần Nhã Lệ cũng sẽ bình yên vô sự thôi.
Mà nếu Tần Nhã Lệ có bất kỳ nguy hiểm gì thì cả nhà họ Ngô và đám người Chó Điên đó có lẽ cũng đừng nghĩ đến chuyện sẽ có thể nhìn thấy ánh mặt trời vào ngày mai nữa.

Nhà họ Ngô nằm ở phía Nam thành phố Hải Trung, cách trung tâm thương mại phía Nam thành phố khoảng bốn năm cây số.
Là một trong tứ đại gia tộc giàu có ở Hải Trung nên không thể nghi ngờ địa vị của nhà họ Ngô ở Hải Trung được, nhìn thôi cũng đã thấy lốm đốm đều là khu nhà của nhà họ Ngô.
Nằm ở nơi tấc đấc tấc vàng như vậy, khu nhà của nhà họ Ngô chiếm diện tích gần một trăm nghìn mét vuông, chỉ riêng quy mô của khu nhà này thôi cũng đủ để khiến người ta cảm thấy sợ.
Nửa tiếng sau, chiếc xe Land Rover đã đến trước cánh cổng lớn trong trang viên.
"Đây là trang viên tư gia, nếu không được mời thì không được vào đâu.

Nếu có hẹn trước thì mời xuống xe ghi tên ạ." Một bảo vệ mặc đồng phục đứng ở trước cổng trầm giọng nói.
"Cứ lái thẳng vào trong đi." Lăng Túc Nhiên thấp giọng nói với Lục Tần Nam.
Rầm!
Sau khi Lục Tần Nam đạp chân ga, chiếc xe Land Rover lập tức đâm thủng hàng rào chắn của cánh cổng rồi mạnh mẽ xông vào.
"Chết tiệt!" Mấy tên bảo vệ đứng trong trạm gác đều cứng đờ ra.
Có người dám xông thẳng vào khu nhà của nhà họ Ngô sao, thật đúng là lên đến tận trời rồi!
"Có người xông vào khu nhà, mau cho người lên phía trước chặn chiếc xe đó lại." Một tên bảo vệ lấy máy bộ đàm ra rồi hét lên.
Bịch! Bịch! Bịch!
Sau đó có mười mấy tên khác lập tức chạy ra từ nhiều hướng khác nhau rồi nhanh chóng đuổi theo chiếc xe Land Rover.
Nhưng chiếc xe vẫn không hề có bất kỳ dấu hiệu phanh xe nào mà nó còn đi thẳng vào giữa sân trong khu nhà.
Két!
Hai phút sau, Lục Tần Nam đạp phanh dừng ở giữa sân, sau đó hai người đẩy cửa bước xuống xe.
"Hai tên nhóc con các cậu muốn chết hả? Biết chỗ này là nơi nào không?" Cả đám bảo vệ đều tức giận chạy hổn hển đến.
"Gọi chủ nhà của nhà họ Ngô ra đây." Lục Tần Nam trầm giọng hét lên.
"Láo toét, tôi thấy các cậu chán sống rồi đấy." Tên bảo vệ đứng đầu hàng hét lên: "Lên đi, ném bọn họ ra ngoài thôi!"
Rầm rầm!
Tất cả mọi người đều lao đến, dường như ai cũng không hề thua kém.

Trong đó còn có mấy người là người trong giới võ lâm, thậm chí sức mạnh còn đạt đến cảnh giới Chiến Sĩ hậu kỳ.
Rầm! Bịch! Rầm!
Một giây sau Lục Tần Nam thuận tay quét ra một luồng kình phong, tất cả mọi người đều bị bay ra ngoài và đập mạnh xuống đất.

"Tôi cho các anh một phút, nếu không bảo chủ nhà của các anh ra đây thì tôi sẽ phá huỷ khu nhà của nhà họ Ngô này đấy." Lục Tần Nam lạnh lùng nói.
"Nói mạnh miệng nhỉ!" Đúng lúc này một giọng đàn ông có vẻ đang rất tức giận vang lên.
Sau đó một người đàn ông trung niên chậm rãi đi ra, người đó chính là Ngô Quốc Quân-chủ nhà của nhà họ Ngô, còn có một đám người nhà họ Ngô đang đi theo phía sau ông ta.
Theo sát ông ta nhất là một ông lão đã hơn sáu mươi tuổi, vầng trán cao, ánh mắt sâu xa và hơi thở mạnh mẽ, người này chính là chiến tướng Sơ Thành.
Không hổ là một trong tứ đại gia tộc, hiển nhiên không thể so sánh với tứ đại gia tộc ở Đông Khởi rồi.
"Các cậu là ai?" Ngô Quốc Quân dẫn đầu đoàn người đi đến trước mặt hai người Lăng Túc Nhiên, vẻ mặt ông ta tối sầm lại đến mức sắp chảy ra nước rồi.
Có người dám náo loạn trong khu nhà của nhà họ Ngô sao, đúng là lên đến tận trời mà!
Từ khi nhà họ Ngô được liệt vào tứ đại gia tộc ở Hải Trung, đừng nói là chuyện này mà ngay cả trong vòng năm cây số xung quanh trang viên của nhà họ Ngô cũng không có ai dám đến gây chuyện.
Trong lòng ông ta vốn đã phán tội nặng cho hai người Lăng Túc Nhiên, vì vậy cho dù không giết thì cũng phải phế để mà răn đe.
"Ngô Thiên Quyết đang ở đâu?" Lăng Túc Nhiên trầm giọng nói.
"Hả?" Ngô Quốc Quân hơi sững người: "Cậu tìm Thiên Quyết có chuyện gì?"
"Tôi khuyên ông tốt nhất là đừng nên phí lời nữa, nói cho tôi biết Ngô Thiên Quyết đang ở đâu đi mau lên." Giọng nói của Lăng Túc Nhiên rất lạnh lùng.
"Tốt nhất là đừng để xảy ra chuyện ngày hôm nay, nếu thật sự xảy ra thì nhà họ Ngô của ông có thể sẽ bị gạch tên khỏi danh sách tứ đại gia tộc ở Hải Trung đấy."
"Ha ha ha..." Ngô Quốc Quân sững sờ một lúc rồi cất tiếng cười lớn.
Theo như ông ta thấy thì chắn hẳn Lăng Túc Nhiên là người bị bệnh tâm thần vừa được thả ra từ bệnh viện nào đó quá.

Đúng là hết chỗ nói.
Một tên nhóc con không danh không phận lái chiếc xe Land Rover xông vào khu nhà của nhà họ Ngô, sau đó muốn gạch tên nhà họ Ngô khỏi tứ đại gia tộc ở Hải Trung.
Tên chết tiệt, đang quay phim hả?
Rốt cuộc cậu có biết nhà họ Ngô có nghĩa là như thế nào không?
Nhà họ Ngô chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là cậu sẽ hoàn toàn biến mất, không còn lại cái gì dù chỉ là một mảnh vụn luôn đấy.
"Cậu có chắc là muốn gạch tên nhà họ Ngô của tôi ra khỏi tứ đại gia tộc không đây?" Sau khi dừng một chút thì Ngô Quốc Quân lại nhìn về phía Lăng Túc Nhiên lần nữa..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.