Hoàng Hậu Anh Túc

Chương 45: Đi xa



“Giỏi cho ngươi con nhóc xấu xa không biết sống chết, ngươi đừng quá kiêu ngạo, chủ nhân làm vậy cũng vì ý tốt thôi, ngươi nghĩ là ta và nhóm của ta thích mang theo kẻ như ngươi quỷ chuyên gây phiền toái cản trở lắm sao. Nhanh chút xin lỗi chủ nhân đi”

Những lời này không phải là con bé Viêm Hoả chết tiệt kia hay sao? Tôi gây cản trở á? Tôi lại cười bảo: “Đúng rồi! Tôi là cản, cho nên vì không muốn phiền toái ngươi, tự ta đi không phải tốt hơn sao?” Xin lỗi đi, tôi không thèm nhé! Bỗng đằng sau có tay kéo tôi, tôi quay lại thì hoá ra là Hà công công kia, nháy mắt mạnh với tôi.

NHìn bộ dạng của ông ta trông thì ẻo lả vậy nhưng sức lực thì thực ra không nhỏ. Một lát sau ông ta đóng cửa phòng Long Kỳ lại, vẻ mặt nhăn nhó nhìn tôi. “Ôi ôi! Cô nương à, cô đừng làm thế nữa nhé, chủ nhân không phải là người cô muốn nói gì làm gì thì được đâu! Cũng tại cái miệng của ta, ây da..!”

Ông ta tở dài, nhìn vẻ mặt của ông ta, tôi cảm thấy ông ta thật đáng thương, rụt cổ lại trông chẳng giống người.

“Bỏ đi, tôi không muốn ầm ỹ với anh ta, chỉ cảm thấy anh ta có chút quá đáng, tôi tức nói quá lên vậy thôi” Tôi giận quá nói tuột ra, lúc này Lãnh Phù từ bên trong đi ra, lạnh lùng liếc mắt nhìn tôi một cái, “Ta mang người đi vaà phòng, ngày mai chúng ta xuất phát”

Xuất phát á? Đi đâu? Tôi ngây ngốc, HÀ công công bên cạnh chép chép miệng nói, “Lãnh cô nương, định bắt đầu hành động sao? Đã nghiên cứu đường đi nước bước ổn rồi sao?”

“Vâng! Chuẩn bị hành lý một chút, ngày mai đi”

Đi đâu? Đầu tôi ngây ngẩn, nghe họ nói chuyện hình như là định đi xa, “Nè, các người định đi đâu?”

“Ôi! Chính là đi Đột Quyết hoàng thành thôi!” Hà công công đáp. Đột Quyết à? Là địa bàn mà đại Hoàng tử kia cấu kết phiên bang sao? Đầu tôi rung chuyển, trời ạ! Đây là chuyện nguy hiểm lắm nha, tôi mở to mắt hỏi tiếp, “Sau đó lại định đi đâu nữa?”

“Đương nhiên là đi tìm chứng cứ chính xác của đại Hoàng tử mưu phản rồi! Nghe nói ….” “Hà công công, cẩn thận miệng của ngươi đó!” Hà công công dịnh nói gì đó, giọng Lãnh Phù lạnh lùng cắt ngang, làm Hà công công im tịt, không dám nói tiếp.

“Nghe nói gì cơ?” Tôi lại cảm thấy hứng thú, “Không không có gì! Ôi, cô nương dừng hỏi nữa, ta phải về chuẩn bị một ít hành lý”

Hà công công chuồn mất. Lãnh Phù vẫn đứng cạnh nhìn tôi, giống như xem loại động vật kỳ lạ vậy. Tôi nghi hoặc nhìn lại nàng, tôi kỳ lạ thế cơ à? Hay trên mặt tôi có cái gì? Tôi nhìn từ trên xuống dưới đánh giá một trận, “Ngươi nhìn cái gì hả?”

“Không có gì!” Lãnh Phù chuyển đề tài, “Theo ta đi phòng của cô” Cái gì cơ? Rõ ràng là rất kỳ mà, tôi ở sau lưng người ta nói thầm, đi theo nàng ta, trong lòng cũng thấy không thành thật cho lắm. Tuyệt! Ngày mai đi thì đi! Tối hôm nay tôi sẽ tìm cách chuồn, xem các ngươi bắt tôi thế nào! Theo chân họ đi Đột Quyết, tôi điên rồi, họ không muốn sống mà còn muốn mạng của tôi nữa, tôi tuyệt dối không đi mạo hiểm như vậy đâu, hừ!

Đi đến trước một gian phòng, Lãnh Phù dừng lại, “Đây là phòng của ngươi, có gì gọi một câu, ta ở cạnh phòng bên” “Cảm ơn!” Tôi nhếch khoé môi lên, chắc chắn là cố ý sắp xếp mà.

Mơ mơ màng màng trôi qua hôm nay, đi thăm chùa chiền ở đây, người vắng, chẳng có khách hành hương tới cửa cúng bái, hoà thượng cũng ít gặp, trông lạnh tanh, xem ra là chuyên để cho Long Kỳ ở, buổi chiều bụng kêu cũng chẳng còn cách nào, Lãnh Phù gọi một tiểu hoà thượng mang điểm tâm đến, tôi yên tâm một mình hưởng thụ trong phòng, con người tôi là tối hiểu được tự trân trọng mình, bị người khác tức tuyệt đối sẽ không tự tra tấn mình, tôi ăn tôi ăn ha ha. Yêu nhất là ăn sạch kho của Long Kỳ luôn.

Nhoáng cái mà đã tối, cả hành lang dài thắp nến sáng lên, cả bọn Long Kỳ chắc vẫn đang nghiên cứu bản đồ gì gì đó kia, một mình tôi ngồi ngơ ngẩn trong phòng cân nhắc chuyện chạy trốn.

Đột nhiên, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cốc cốc, tôi đoán là Hà công công gì đó, chỉ có ông ta chịu không nổi cô đơn nên chắc muốn tìm người nói chuyện, nhưng lúc mở cửa ra lại nhìn thấy cả người Lãnh Phù lạnh lùng đứng ở ngoài cửa, người đẹp này thật đúng là làm người ta hâm mộ ghê.

“Tìm tôi có việc à?”

“Chủ nhân có việc muốn tuyên bố, gọi ngươi tới!”

Chắc chắn là tôi không phản kháng lại, bị họ nhận thấy là tôi rất ngoan ngoãn nghe lời, trước mặc kệ, đêm nay tôi có thể thành công hay không, trước cứ nghe hắn nói gì đi đã. Tôi đi theo Lãnh Phù vào phòng Long Kỳ, toàn bộ thuộc hạ của hắn, kể cả Hà công công kia nữa, tất cả đều cung kính đứng một bên.

NHìn thấy tôi tiến vào, Long Kỳ bắt đầu nói, “Người Hắc Quỷ Môn luôn luôn bám theo đuôi không ngừng, vì để dấu người biết đến, kế hoạch lần này của chúng ta phải đóng giả thương nhân âm thầm đột nhập vào Đột Quyết hoàng thành, ta không muốn để người khác chú ý, nên quyết định chỉ mang theo 6 người đi cùng”

Trong phòng tất cả mọi người đều kêu lên, “Không được, chủ nhân là vậy nguy hiểm lắm, chúng ta sao có thể yên tâm được, hay là chúng ta đi theo sau ngài bảo vệ”

“Đúng vậy đó, chủ nhân, chúng ta không thể cho ngài gặp chuyện nguy hiểm vậy được!”

Long Kỳ phất phất tay cắt ngang họ, “Không được, các ngươi còn có chuyện quan trọng, sau khi ta đi, các ngươi tiếp tục xuất hiện ở kinh đô, mọi hành động đều phải chấp hành cùng nhau, tận lực dẫn dắt sự chú ý của HẮc Quỷ Môn, làm cho chúng ta an toàn ra đi”

Trong lòng ai cũng lo lắng vô cùng, nhưng ngoài miệng thì không dám nói gì thêm, nghe Long Kỳ tiếp tục nói tiếp, “Lãnh Phù, Viêm Hoả là nha đầu của ta, Hà công công là quản gia, Lý Thành, Lý Tiến, Trương Ngũ ca là người giúp việc.”

Nói đến đây, Long Kỳ dừng lại liếc mắt nhìn tôi một cái, tôi nhíu mày, tim lập tức đập “bùm bùm”, không phải người cuối cùng muốn mang theo là tôi đấy chứ! Lúc này Hà công công nói chen vào, “Ở đây chỉ có năm người, còn một người đâu?”

“Còn có một chính là nàng ta” Long Kỳ chỉ chỉ vào tôi, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn tôi, “Tôi đây giả làm cái gì?” Tôi hoàn hồn, nửa giây sau Long Kỳ có chút không được tự nhiên, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, thản nhiên bảo: “Giả làm người vợ của ta”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.