Hoàng Hậu Của Trẫm

Chương 16



Hai người lần trước một màn tình cảm máu chó tựa như các cặp đôi phu thê bình thường, nhưng bầu không khí yên tĩnh hài hòa bỗng nhiên bị cắt đứt….

“Chuyện gì khiến tiểu cô nương này hưng phấn như thế a?” Hạ Ly Lạc cười nói, đưa tay kéo lấy tay tiểu nữ hài kia, một tay khác của bé lại kéo lấy tay của Mạc Thiên Tiếu, cứ như vậy kéo hai người đi.

Hai người bị kéo đến nơi lửa trại, mọi người không khỏi cười trộm, tiểu nha đầu lẫm lẫm liệt liệt quát, “Phu thê hai người còn chưa có hôn nhẹ a!” (Ú: không phải phía trên nhị vị đã hôn nhẹ rồi sao, chả nhẽ tôi hiểu sai ý Ò.Ó, mà thôi kệ, hôn đi hôn lại hôn đến quay cuồng trời đất cũng chả sao:v)

Hạ Ly Lạc lập tức đỏ mặt muốn chui xuống dưới đất, Mạc Thiên Tiếu cười như không cười dưới sự giựt dây của mọi người đưa tay ôm lấy vòng eo thon mềm mại của Hạ Ly Lạc, hắn chậm rãi dùng đỉnh đầu chạm vào trán Hạ Ly Lạc, nhìn hàng mi dài khẽ rung của y, trên mặt một mảng ửng đỏ, tim hắn một hồi rung rẩy, sau đó kéo hai tay của Hạ Ly Lạc choàng lên vai mình.

Cúi đầu nhìn dung nhan người kia gần ngay trước mắt, này khuôn mặt ửng hồng vì ngại, còn cả đôi môi thơm ngon kia, hắn nghe được thanh âm nuốt nước bọt của chính mình, người xung quanh hô hào to cỡ nào hắn cũng không nghe thấy, giờ khắc này, trong lòng hắn, trong mắt đều chỉ có một người là Hạ Ly Lạc, hắn chưa từng cảm thấy căng thẳng như vậy, cho dù là khi còn bé bị phụ hoàng đánh lưng đi chăng nữa cũng không có căng thẳng như thế.

Hai khuôn mặt chậm rãi tới gần, người xung quanh cũng thuận theo mà ngừng lại tiếng hô vang, Mạc Thiên Tiếu nhẹ giọng ở bên tai Hạ Ly Lạc lẩm bẩm, “Lạc nhi, nhắm mắt.”

Âm thanh mềm nhẹ như vậy từ chính hắn phát ra, phảng phất như bản thân y là trân bảo mà đối xử như vậy, xung quanh một mảnh yên tĩnh, mãi cho đến khi, hai đôi môi dán vào nhau, Hạ Ly Lạc hai tay nắm chặt y phục của Mạc Thiên Tiếu, cả lòng bàn tay y đều là mồ hôi, cả người cứng ngắc, trong lòng căng cứng như dây cung.

Mọi người quanh thân đều không ngừng hoan hô.

Trong nháy mắt tiếp xúc với bờ môi của Hạ Ly Lạc, hắn cảm thấy y một trận run rẩy, cũng rất dịu ngoan ôm sát cổ hắn, Mạc Thiên Tiếu dịu dàng dùng đầu lưỡi cạy mở khoang miệng Hạ Ly Lạc, khẽ cắn lấy bờ môi của y, đầu lưỡi ấm áp nhẹ nhàng an ủi bở môi Hạ Ly Lạc.

Động tác vô cùng chậm rãi, ôn nhu, phảng phất tựa hồ đang hôn chính đôi môi tân nương của mình.

Hạ Ly Lạc lần đầu tiên được đối xử ôn nhu thương tiếc như thế, không khỏi cảm thấy có chút mê loạn, y nhắm chặt hai mắt, lung tung đưa lên đầu lưỡi của mình, học theo động tác mềm nhẹ của Mạc Thiên Tiếu, đem đầu lưỡi nhợt nhạt của chính mình vào trong khoang miệng Mạc Thiên Tiếu, lúc đụng trúng đầu lưỡi Mạc Thiên Tiếu, y như hài tử làm gì sai trái, lập tức đem đầu lưỡi chính mình thu hồi lại.

Động tác nho nhỏ này lại làm Mạc Thiên Tiếu như bùng nổ, hắn bỗng nhiên ngừng lại động tác trên miệng, ánh mắt hơi rủ xuống, tinh tế nhìn vẻ mặt lúc này của Hạ Ly Lạc, hai mắt y nhắm chặt, hàng mi dài khẽ run lên một cái, trên mặt nóng đến đáng sợ.

Hạ Ly Lạc đối với sự việc bỗng nhiên ngừng lại này rất là bất mãn, giật giật đầu lưỡi chính mình tựa như kháng nghị, Mạc Thiên Tiếu trong cổ họng cười nhẹ một tiếng, sau đó không chờ Hạ Ly Lạc phản ứng lại, hắn liền hung hăng hôn lên môi Hạ Ly Lạc, không giống ôn nhu như vừa nãy, vô cùng bá đạo, không chút khách khí chiếm lấy môi của y….. (Ú: tới nước này mà vẫn còn nghỉ vì đang đóng kịch, vì tình bằng hữu thì tôi thua ….)

Hai người say sưa ôm hôn không để ý đến mọi người xung quanh, mà dân làng hoặc là cười trộm, hoặc là ước ao, hoặc là ngượng ngùng, đương nhiên, còn có ai đó hưng phấn.

Càng hôn đến cuối cùng Mạc Thiên Tiếu càng không cách nào khống chế được tình cảm của chính mình, chẳng biết vì sao, trong đầu hắn hiện lên hình ảnh trên sách nhỏ mà Liễu Ngôn đã cho hắn xem qua, hắn chợt thấy thân thể mình nơi nào đó một trận rối loạn, ngay thời điểm Hạ Ly Lạc say sưa tiếp nhận nụ hôn của hắn, thừa dịp bản thân còn chút lý trí miễn cưỡng đem hai người tách ra. Nhìn ánh mắt mê mang không rõ vì sao của Hạ Ly Lạc, hắn cơ hồ muốn bật khóc, hắn giờ khắc này chỉ muốn đem Hạ Ly Lạc cứ như thế đè xuống! Vì sao Hạ Ly Lạc còn có thể làm ra vẻ mặt hấp dẫn như vậy, bỗng nhiên, một đám người xung quanh đều vỗ tay, Mạc Thiên Tiếu lúc này mới có chút tỉnh táo.

Hắn lập tức buông Hạ Ly Lạc ra, Hạ Ly Lạc cũng bỗng nhiên phản ứng lại, mặt đỏ bừng như máu, y vừa nãy dĩ nhiên lại tập trung như vậy, nếu như không phải được Mạc Thiên Tiếu dỡ lấy y đều đã muốn mềm nhũn ra rồi, cuối cùng y còn không biết xấu hổ mà còn hôn đáp lại! Nếu không phải Mạc Thiên Tiếu kéo y ra, y, y…….

Hạ Ly Lạc hoảng loạn nhìn xung quanh, sau khi thấy không có ai đang nhìn bọn họ mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, trong lòng y run sợ một hồi, y và Mạc Thiên Tiếu tuy nói là tri kỷ, nhưng có ai nào gặp tri kỷ nào lại hôn môi nhiều lần như thế.

Chỉ chốc lát, mọi người liền đem ra chiến lợi phẩm ngày ấy Mạc Thiên Tiếu cùng bọn họ săn được – hùng, cho vào giá nướng, mọi người cùng nhau hát vang, Mạc Thiên Tiếu cùng Hạ Ly Lạc cũng bị tách ra, Mạc Thiên Tiếu tiếp rượu, Hạ Ly Lạc thì bị đám người Liễu Liên Nguyệt bên cạnh trêu chọc.

Liễu Liên Nguyệt nhìn Mạc Thiên Tiếu uống đến thư thái, trong lòng cảm giác sâu sắc tiếc nuối, nàng quay đầu nhìn một chút Hạ Ly Lạc bên cạnh Mạc Thiên Tiếu, nhẹ giọng nói, “Lạc nhi…..Ta biết ngươi là nam nhân.”

Hạ Ly Lạc hơi kinh hãi, nhưng cũng không lên tiếng, y tuy biết Liễu Liên Nguyệt biết y là nam nhân, nhưng không ngờ Liễu Liên Nguyệt lại thẳng thắn với y như thế.

“Vì sao….không vạch trần?”

“Ta thấy Mạc đại ca rất yêu ngươi, ta mặc dù yêu hắn, nhưng cũng không phải tiểu nhân, vừa đến các ngươi có nỗi khổ tâm trong lòng, lại chưa từng làm việc có lỗi với Lạc Nguyệt thôn, Mạc đại ca còn cứu ta….. Vì thế, ta chúc phúc, cầu phúc cho các ngươi.”

Hạ Ly Lạc vốn muốn phản bác, nhưng lập tức nghĩ đến quan hệ của chính mình cùng Mạc Thiên Tiếu, y trầm tư chốc lát, “Nguyệt nhi không cảm thấy…..Hai nam nhân, thật kỳ quái sao?”

Liễu Liên Nguyệt đầu tiên thở dài, sau đó bất đắc dĩ mở miệng, “Nếu là hai người đều yêu thương nhau, có là nam nhân với nhau thì đã sao?” Sau đó nàng lại nói, “Lúc đầu ta cũng cho rằng nam nhân cùng nam nhân không hợp đạo đức lẽ thường, nhưng tỷ tỷ nói với ta, tỏng chuyện tình cảm, không có giới hạn, bất luận nam hay nữ, bất luận tuổi tác, yêu chính là yêu, nếu như có thể khống chế lại tình cảm của chính mình, thế gian sao lại có nhiều nam nữ si tình như thế.”

Liễu Liên Nguyệt thấy Hạ Ly Lạc nhíu mày, nàng lại nói tiếp, “Lạc nhi, ta đều có thể thấy được, Mạc đại ca là thật tâm thích ngươi, ngày ấy ngươi bị thương, trong mắt hắn đều là đau lòng không che giấu được, ngươi nếu như yêu hắn, thì không cần để ý đến ánh mắt thế tục, bởi vì là thật tâm yêu nhau, các ngươi cũng không có gì sai!”

Hạ Ly Lạc chưa bao giờ nghĩ tới, thậm chí có người sẽ không để ý luân lý, nam nhân cùng nam nhân…… Chỉ là ngẫm lại cũng rất hoang đường, Hạ Ly Lạc trầm ngâm suy ngẫm lời nói của Liễu Liên Nguyệt, trong lòng từng vệt sóng gợn lăn tăn, Liễu Liên Nguyệt nói rất đúng, nếu đã yêu nhau, là nam nhân thì đã làm sao…..

Yêu nhau?! Y cùng Mạc Thiên Tiếu nhưng là tri kỷ, tại sao yêu nhau……Bọn họ bây giờ chỉ là vì diễn trò thôi, cười khổ lắc đầu, Hạ Ly Lạc chưa bao giờ cảm thấy phiền muộn như giờ phút này, trong phòng thật là ưu phiền, đang muốn nhìn đến tình huống của Mạc Thiên Tiếu lại thấy hắn đang nhanh chân đi đến chỗ y.

Mạc Thiên Tiếu đã có năm phần men say, bên trong thôn nay mặc dù không giàu có, nhưng ủ rượu chính là thượng hạng tinh khiết lại còn rất thơm, càng uống càng không muốn dừng, người trong thôn nhiệt tình, hắn vì thế uống không ít, quay đầu liếc nhìn Hạ Ly Lạc bên kia đã thấy y cùng Liễu Liên Nguyệt dựa vào rất gần, dáng vẻ hai người như thế ngồi trên ghế dài thật là chói mắt, hắn say rượu, không có mấy phần lý trí tỉnh táo, hận không thể đem người bên cạnh Hạ Ly Lạc xé nát!

“Thiên Tiếu! Ngươi say rồi ư?” Hạ Ly Lạc nhanh chân tiến lên, đỡ lấy Mạc Thiên Tiếu, y chưa bao giờ thấy dáng vẻ Mạc Thiên Tiếu như vậy, tựa hồ muốn giết người, y không rõ, lẽ nào Mạc Thiên Tiếu sau khi uống say thì tính tình đại biến?

Cũng không chờ y nghĩ rõ ràng, Mạc Thiên Tiếu ánh mắt tràn ngập địch ý nhìn Liễu Liên Nguyệt, sau đó liền ôm Hạ Ly Lạc hôn lên!

“A…….”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.