Hội tuyển tú nữ bắt đầu , giai nhân nhốn nhao yểu điệu xếp thành từng hàng , người nào người nấy ưỡn ngực cao đầu cố gắng phô trương tất cả những gì đẹp nhất của mình . Biết bao quan viên đại thần nhìn đến sáng hết cả
mắt . Ngồi trên cao , Bách Lệ Băng không được vui cho lắm, nàng thế
nhưng lại tự thân kiếm vợ cho nam nhân của mình , không thể nào chấp
nhận nổi
Biết làm sao bây giờ , nam nhân của nàng là hoàng thượng , vua một nước mà !
Bách Lệ Băng đứng dậy , chậm rãi bước xuống lướt qua từng hàng mỹ nhân đang
quỳ thấp , vài ánh mắt vẫn đang mơ hồ nhìn nàng , Bách Lệ Băng gần như
cảm nhận được nhịp tim rỗn rã của các nữ tử này , đúng là hậu cung có
khác kẻ nào kẻ nấy chen chân vào . Đi được một lượt , nàng bắt gặp một
giai nhân dung mạo được che đậy bằng một tấm lụa hồng tạo nên một vẻ đẹp ma mị , dáng người thì có vẻ uyển chuyển thướt tha , được , không tồi .
Bách Lệ Băng đi một lượt rồi lại nhẹ nhàng về chỗ ngồi xuống bên cạnh Mạc Phong Thần .
-" Phong Thần , chàng nhìn xem , cái người mỹ nhân che mặt kia có vẻ rất
xinh đẹp nha ! Theo kiểu bí bí ẩn ẩn chàng thích không ? "- Bách Lệ Băng ghé sát tai hắn nói cộng thêm hích hích tay vài cái theo cái kiểu bạn
bè trêu chọc nhau đó .
Mạc Phong Thần chẳng nói chẳng rằng đôi tay siết chặt lấy eo nàng cảnh cáo , nếu nàng còn muốn tiếp tục tốt nhất
nên ngoan ngoãn thì hơn . Rồi hắn lại nhàn hạ nhìn xuống bên dưới bằng
một ánh mắt lạnh lẽo đầy chán ghét khiến không ít mỹ nhân kinh sợ
Bách Lệ Băng lườm hắn một cái vùng vằng buông hắn ra tùy tiện chọn một số mỹ nhân mà nàng được cho là " đẹp " khiến các phi tần cùng quan đại thần
được phen mắt tròn mắt dẹt
Đây được coi là những mỹ nhân đẹp nhất sao , hoàn toàn không phải , những mỹ nhân nàng chọn tuy rằng không đến nỗi xấu nhưng cũng không phải đẹp nhất , những người đẹp nhất nàng lại
loại hết rồi chọn toàn những dung mạo tầm thường .
Đây chính là
kế sách của nàng đi , cứ chọn những người xấu nhất cho bõ tức rồi mấy
nàng ta dù gì ở trong cung cũng chỉ làm bù nhìn mà thôi , còn mấy mỹ
nhân xinh đẹp thôi để nhường kẻ khác , Phong Thần nhà nàng có mỹ nhân ở
nhà rồi , đó chính là nàng , ha ha ha
-" Hoàng hậu , người lẽ nào nhìn nhầm , những người đó.."- Thần phi khó khăn lên tiếng , quả thực
mấy nữ tử bên dưới một chút cũng không thấy xinh đẹp , biết bao giai
nhân nàng ta nhìn trúng đều bị nàng loại hết rồi , thiên kim tiểu thư
xinh đẹp nổi tiếng kinh thành cũng đi mất tăm .
-" Thần phi có ý
kiến , bổn cung thích những người đó đó thì làm sao , đến hoàng thượng
chẳng có ý kiến thì thôi , đúng không Phong Thần "- Trước đại điện nàng
vẫn tùy hứng gọi thẳng tên hắn mà hỏi như thường ngày không biết bao
nhiêu ánh mắt kinh ngạc nhìn mình
-" Mọi việc đều do hoàng hậu
quyết định "- Hắn buông một câu làm mọi người đứng hình , nói thế nghĩa
là để hoàng hậu tùy tiện chọn đi
Đúng là trăm nghe không bằng mắt thấy , tin đồn hoàng thượng sủng ái hoàng hậu đúng là không sai!
Thần phi im miệng lùi xuống trong lòng tràn chề lửa hận , cứ đợi đó !
Bách Lệ Băng được phen cao ngạo càng không thèm để ý mấy tên quan đại thần
nói xấu mình , nàng thích như thế đó , làm sao ? làm sao ? Giết nàng
được chắc! Hứ
Và cứ thế từng mỹ nhân một nuốt hận ra về còn người ở lại thì hả hê sung sướng chưa hề nghĩ tới sau này như thế nào . Tiếp
đến từng mỹ nhân còn lại đi thay một bộ y phục được cho là đẹp nhất , cả đại điện tràn ngập màu sắc nhưng không khí não nề vô cùng , những mỹ
nhân xinh đẹp nhất về rồi còn đâu , có lẽ bây giờ hy vọng cuối cùng là
một nữ tử xiêm tím thẫm , khăn che mặt cũng một màu tím huyền ảo khiến
người ta không khỏi say đắm
Lần này nhìn lướt qua một hồi , Bách
Lệ Băng đắn đo suy nghĩ rồi quyết định chuyển sang phần thi vấn đáp luôn . Chết rồi thực sự là nàng chẳng biết tí kiến thức gì mà hỏi , suy suy
nghĩ nghĩ một hồi cuối cùng nảy ra một ý , sai người đem giấy và mực lên rồi nhấc tay vẽ vẽ cái gì đó giơ lên cho chúng thần toàn thể cùng
nhìn
-"Các ngươi hãy nói ra suy nghĩ của mình về bức tranh này "- Nàng giơ cao bức tranh lên ọi người cùng nhìn , há há , bức tranh này
thực sự chỉ có vài nét mực nét lên nét xuống nét xuôi nét ngược như vừa
có đứa trẻ con nghịch bút chẳng ra đâu vào đâu lại nhoe nhoét màu mực
đến ngay cả nàng cũng chẳng biết nàng vẽ cái gì , nhưng đáp án thì nàng
có nha !
Cứ nghĩ thật đơn giản vào tốt nhất là chẳng nên suy nghĩ nhiều nói thẳng ra suy nghĩ từ lòng thì sẽ chính xác ngay thôi à !
Ấy vậy mà cả đại điện ngắm nhìn hồi lâu thầm thầm thì thì cái gì đó đến
ngay cả các quan viên đại thần cũng hết sức trầm ngâm suy nghĩ
Quái thật nàng chỉ bảo nói suy nghĩ của mình thôi mà sao khó khăn như vậy ,
quay sang Mạc Pong Thần nàng cũng hếch hếch cầm chỉ vào bức vẽ
-" Chàng có biết nó có ý nghĩa gì không ? Nếu đúng ta thưởng cho chàng
thật hậu hĩnh !"- Nàng tương đối tự tin , đối với những người cổ đại
luôn suy nghĩ đề cao vấn đề thì không bao giờ tìm ra đáp án đúng nhất
của bức vẽ này đâu , há há !
-" Được , nàng đã nói phải giữ lấy
lời , suy nghĩ của trẫm về bức tranh này là chẳng có ý nghĩ gì , đúng
chứ ?"- Hắn không hiểu nổi nàng thì trên thế gian này còn ai hiểu nàng
đây .
Băng nhi của hắn làm gì có thể vẽ được những bức vẽ rắc rối , mà ngay cả nàng cũng không hiểu được nói gì đến người khác
-" Sao chàng biết ?"- Mắt nàng mở to hết cỡ , hắn đúng là con giun trong bụng nàng a !
Đúng là chỉ có nam nhân của nàng mới hiểu nàng !
Mạc Phong Thần chỉ mỉm cười nhẹ nhàng nụ cười đó đương nhiên chỉ có nàng
mới thấy được , bất ngờ quay xuống dưới lần đầu tiên buông lời vàng ngọc
-" Các ngươi tìm ra đáp án chưa ? " - Mạc Phong Thần hắn chẳng
qua là muốn kết thúc sớm chuyện này để còn về đòi thưởng Băng nhi của
hắn nữa chứ
Tất cả im phăng phắc như tờ một nữ tử bạo gan xin trả lời rồi tuôn ra mọt tràng giang đại hải về bức vẽ không mang tính nghệ
thuật của nàng , đó là một dòng sông trên dòng sông có cái này , cái kia ..tượng trưng cho ...v..v....v....v...và..v..v
Rồi lại thêm một người , hai người rồi cứ thế thay nhau trả lời , không ai có đáp án đúng !
Bách Lệ Băng ngồi cười hí hửng , đúng như suy nghĩ của nàng , làm gì có ai trả lời đúng được chứ ! Ách , trừ một người !
-" Mấy người các ngươi chẳng có đầu óc gì cả , bổn cung bảo nói ra suy
nghĩ thì không nói cứ kéo một tràng từ đâu ra vậy , đáp án đúng chính là bức vẽ này của bổn cung chẳng có ý nghĩa gì cả , từ đó mới cho thấy bên trong con người các ngươi vẫn luôn tồn tại tâm cơ , một lòng đố kị
không một chút chân thật chỉ khi con người hoàn toàn trong trắng
thông suốt mới có thể trả lời đúng đáp án "- Bách Lệ Băng ra vẻ vô cùng
am hiểu nói , nhưng điều này không thể áp dụng với hắn được đâu nha !
Tất cả các mỹ nhân cúi gằm mặt xấu hổ không dám lên tiếng .
-" Bây giờ đích thân hoàng thượng sẽ đi xuống chọn những người mà hoàng
thượng thích "- Thấy hắn vẫn đang đắc ý ngồi lạnh tanh bên mình thì nổi
hứng chọc ghẹo một chút
Mạc Phong Thần sa sầm mặt mày , mắt đen xì nhìn nàng nhưng bị nàng lườm lại , ý như bảo " Chàng đi mà chọn vợ chàng thích "
Được nếu Băng nhi muốn vậy trẫm chiều , để xem đêm nay trẫm xử nàng thế nào !
Mạc Phong Thần mặt lạnh tanh ngàn năm không chảy bước xuống đằng sau là
thái giám cúi đầu bê khay đựng vàng và khăn tay lụa còn nàng thì ngồi
cười đắc ý một mình . Ánh mắt hắn như dao băng xẹt qua từng người khiến
những mỹ nhân mỏng manh đang quỳ cũng phải run rẩy
-" Ngươi đưa
các nàng ta cho trẫm "- Mạc Phong Thần bày ra bộ dạng chán ghét , không
thể chịu được trò vớ vẩn này thêm nữa lạnh lùng ra lệnh cho tên thái
giám rồi như gió bão một phen ôm nàng vận khi công bay đi trước hàng vạn con mắt của mọi người .
Đây là chuyện gì , có ai có thể nói cho họ biết hoàng thượng làm sao ?
Mà tên thái giám kia sợ run như cầy sấy , hoàng thượng tuyển nữ nhân có
phải nô tài đâu mà giao cho nô tài chọn . Hoàng thượng đã ra lệnh làm
sao trái được đành miễn cưỡng để khay xuống ấy vậy là một cuộc ẩu đả
diễn ra quyết liệt ngay trên chính điện các mỹ nữ tranh giành nhau chiếc khăn kẻ túm tóc kẻ lôi áo , binh lính kéo đến ùn ùn giải quyết các quan đại thần kinh hô kéo nhau ra về , Mạc quốc bây giờ loạn rồi , loạn thật rồi !!
Hội tuyển tú nữ lần này được truyền tai khắp kinh thành
trở thành đề tài bàn tán khắp đường thôn ngõ xóm trở thành truyện cười
cho nhân gian .
Ám vệ lần này đột nhiên cảm nhận được một điều
chẳng lành trong số các mỹ nhân tham gia dự tuyển , có một luồng sát khí vô hình trong đại điện mà họ không thể tìm ra được , chắc chắn chủ nhân đã biết còn hoàng hậu biết chưa , họ chưa xác định được , chỉ biết kẻ
đó không hề tầm thường chút nào .
Mạc Phong Thần tức giận như gió
như bão ôm nàng về tẩm cung , sát khí trong phòng đột nhiên tăng cao
khiến cho nàng trong lòng hắn cảm thấy lành lạnh , biết hắn đang tức
giận lên nàng thức thời ngoan ngoãn ngậm miệng ai dè chưa kịp đóng cửa
đã bị cánh tay cứng rắn ôm siết vào lòng , đôi môi lạnh như băng của hắn ép chặt lên môi nàng dây dưa một hồi không dứt
Bách Lệ Băng đã
bị hắn luyện cho thành quen rồi rất phối hợp để cho tên hoàng thượng cọp giấy này đỡ tức giận . Được một hồi , Mạc Phong Thần mới hài lòng buông nàng ra đồng thôi vác nàng lên vai , đôi tay to bằng mặt nàng rất tự
nhiên đánh mông nàng
-" Bách Lệ Băng nàng thật to gan !"- Lửa
giận ngút trời , Mạc Phong Thần chẳng biết hạ hỏa vào đâu cho được chỉ
có thể ôm siết nàng cho hả giận
Bách Lệ Băng ai oán cũng chẳng kịp cứng rắn không được đành mềm mỏng , ép cho nước mắt chảy ra , môi mếu xệch đi nhìn hắn
-" Ôi đau quá ! Hu hu chàng đánh ta đau muốn chết , có phải chàng ghét ta
rồi không ?"- Nàng giả bộ bao nhiêu thì càng làm hắn tức giận thêm bây
nhiêu chẳng những không dỗ nàng còn lớn giọng quát tháo
-" Nàng
còn nói được , chính nàng đòi tuyển tú nữ không phải trẫm , tự làm tự
chịu "- Mạc Phong Thần tức giận nói , biết nàng đang giả bộ làm nũng
nhưng vẫn không khỏi đau lòng
-" Thôi , chàng đừng giận nữa ,
người ta biết lỗi rỗi , người ta hứa sẽ ấy người kia đi làm cung nữ mà , tức giận sẽ mau già nha ta sẽ không thích chàng nữa bây giờ "- Bách Lệ
Băng thấy hắn vẫn còn nóng giận đành phải cắn răng ép mình , làm điệu
đến cực điểm , tay chân vắt vẻo lên người hắn , hai tay ôm siết cô hắn
làm nũng . Mặc dù biết con cọp giấy đáng sợ này chẳng làm gì được nàng nhưng nàng vẫn sợ hắn tức giận nha !
Trước bộ dạng của nàng hắn tức giận như thế mà cũng đành phải giơ cờ trắng ôm lấy nàng thở dài nói
-" Nàng lên cẩn thận , hậu cung rắc rối không như nàng nghĩ đâu ?"- Không
phải hắn giận nàng , hắn chỉ lo hơn nữa chính là sợ , lòng dạ đàn bà
không thể biết chắc được . Nàng dù bản lĩnh có nhưng thời đại này nàng
chưa hiểu hết nó , chính vì hôm nay hắn cảnh giác phát hiện được một
luồng sát khí lảng vảng trong đại điện nhưng hận không thể tìm ra chủ
nhân , hắn chắc chắn người này không tầm thường .
Hậu cung rồi cũng sẽ xảy ra chuyện , Băng nhi hắn che chở tuyệt đối không được xảy ra bất cứ điều gì
Bách Lệ Băng thiu thiu buồn ngủ nằm ngay trong lòng hắn ngủ luôn như mèo
con rồi hắn thì nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường rồi gọi ám vệ đến . Lập tức năm ám vệ nhận được chỉ thị quỳ xuống nghe lệnh , chủ nhân đúng là
đã biết
-" Xem ra người này không tầm thường , các ngươi biết
phải làm gì rồi chứ !"-Mạc Phong Thần lạnh lùng nói , kẻ này thật sự to
gan dám trà trộn vào hoàng cung của hắn có ý xấu .
-" Dạ , thưa chủ nhân "- Năm người nhận được lệnh lập tức thi hành không chậm trễ
Mạc Phong Thần quay người ôm nàng vào lòng ngủ
Bất cứ chuyện gì , Băng nhi , tuyệt đối không được rời xa trẫm !
Qủa nhiên ngay sau ngày tuyển tú nữ các mỹ nhân có chiếc khăn lụa được các
công công mama sắp xếp chỗ vào làm một công việc không thể tưởng nổi
Đó là như lời nàng nói , cung nữ
Các mỹ nhân bây giờ kêu vua chẳng nghe , trời chẳng thấu đành uất ức làm việc .
Nhưng chưa yên ổn được một ngày , sóng gió bắt đầu nổi lên .
Tiếng hét của một cung nữ làm cho hậu cung náo loạn .
Việc xảy ra ở lãnh cung , phế hoàng hậu đã chết ...hơn nữa là chết một cách thê thảm .
Lại thêm một người nữa mất mạng ...đó chính là Tiêu phi ....cũng chết một cách tương tự
Chỉ sau một đêm , hai phi tần chết thê thảm , cung nữ thái giám ..tất cả mọi người sợ hãi vô cùng , hò hét nhau bỏ trốn .
Mạc Phong Thần nghe tin , gương mặt lạnh lùng vẫn chỉ là gương mặt lạnh
lùng một chút cảm xúc cũng không có ra lệnh cho quan bộ hình xử lý nhất
định phải tìm ra thủ phạm còn tự hắn biết mình phải làm gì
Lần
này hắn chắc chắn , kẻ đó đã xuất hiện hơn nữa là nữ nhân không phải nam nhân không hề tầm thường . Lỗi sợ trong lòng dâng cao , Băng nhi của hắn tuyệt đối không được xảy ra chuyện gì bằng không hắn không biết
thiên hạ này sẽ như thế nào dưới tay hắn
Bách Lệ Băng sợ hãi
chẳng kém , lôi lôi kéo kéo áo của hắn chui rúc vào lòng , nàng không sợ gì chỉ sợ hai thứ một là bóng tối hai là ma .
Ôi hai thứ đấy nàng sợ cực kì , thế nên đêm nào cũng phải có một người ngủ cạnh nàng ,
trước kia là Tiểu Hằng bây giờ là Phong Thần , nghe xong tin này nàng
lại sợ hãi hơn. Nàng đã từng giết người nhưng không hề sợ chỉ
sợ những cái gì cứ bí bí ẩn ẩn , ma quái không rõ ràng mà
bây giờ trong cung đồn đại có ma nữa chứ.
-" Phong Thần ,
chuyện làm sao vậy , hai người đó..làm sao lại ..lại chết được "- Bách
Lệ Băng ngồi trong lòng hắn hỏi , nàng là nàng sợ nha !
Mạc Phong Thần biết nàng sợ , lo lắng , trong lòng càng lạnh hơn nhưng vẫn nhẹ nhàng ôm nàng cố gắng xoa dịu lỗi sợ của nàng
-" Có trẫm ở đây nàng sợ cái gì ?"- Nâng khuôn mặt nàng lên ôn nhu hôn nàng một cái
Về cái chết của hai phi tần kia đã được lan ra khắp nơi , người nào người lấy sợ vô cùng
Thủ đoạn giết lại vô cùng tàn độc khiến bất cứ ai nhìn thấy cũng phải
rùng mình sợ hãi . Trên người hai phi tần kia y phục rách tả tơi
gần như lìa khỏi người lại còn có vô số những vệt chém bê bết máu
gương mặt còn bị rạch không ra hình thù cả người bị treo cổ trên
trần nhau máu rơi thấm đẫm mặt đất .Cả hai phi tần đều chết
giống nhau từng vết chém giống hệ không chút nào khiến người ta ghê rợn hơn
Sóng gió đã bắt đầu nổi lên , cuộc sống của hắn và nàng từ bây giờ sẽ không còn yên ổn như trước kia.