CHƯƠNG 257: TỪNG BƯỚC TRƯỢT CỦA NHÂN SINH
Editor: Luna Huang
Ngự Cảnh thuận theo nói: “Muốn hỏi gì.”
Vu Xá Nguyệt nghiêng đầu nhìn hắn, vẻ mặt tự tiếu phi tiếu, “Công chúa muội muội Hàn Địa của ngươi không phải là muốn giết ta sao, nếu ta cùng ngươi sớm muộn gì cũng gặp nàng, việc này làm thế nào a ~ ta đánh không lại nàng.”
Tay của Ngự Cảnh giật giật ở đầu vai nàng, như trước vẻ mặt trấn tĩnh, “Yên tâm, nàng sẽ không.”
“Vì sao, ngươi làm sao có thể xác định?” Vu Xá Nguyệt đi nhanh hai bước ngăn ở trước mặt Ngự Cảnh, đưa tay kéo vạt áo của hắn nâng lên: “Nàng vì sao khai đao với ta, ta chỉ muốn biết cái này. Trước đây cất giấu coi như xong, hiện tại dù sao cũng phải thành thật khai báo đi.”
Nàng một người lùn không nên kéo cổ áo của một người cao, đầu ngón chân nhón lên cũng không đến được vai của đối phương. Ngự Cảnh thở dài lấy tay đè đỉnh đầu của nàng xuống, “Nàng có thể chỉ là ——”
“Ta không muốn nghe chữ ‘có thể’ a tiểu ca ca.” Vu Xá Nguyệt nguy hiểm nheo mắt lại, tiểu tử này, còn không thừa nhận bọn họ có một chân sao?
“Nguyệt nhi, nàng là muội muội ta.” Ngự Cảnh thấy nàng thật lưu ý, liền nhìn hai mắt của nàng, thập phần thận trọng nói câu này.
Vu Xá Nguyệt mím môi không nói, vẫn là đặc biệt do dự. Tuy nói bọn họ là biểu huynh muội không sai, tuy nói là họ hàng gần không thể xằng bậy không sai, nhưng chính là cổ quái ở đâu lại không nói ra được. “Vậy… Ngươi thật không có gạt ta? Không có ý nghĩ không an phận gì?”
“Không có, nàng không nên nghĩ linh tinh. Ai muốn động nàng cũng không thể.” Ngự Cảnh vừa nói vừa kéo người về bên cạnh, tiếp tục khoác cổ của nàng đi về phía trước.
Những lời này thập phần hợp tâm ý người, Vu Xá Nguyệt bị đút thuốc an thần, trên mặt còn có chút đắc ý.
Kỳ thực nàng cũng có thể đoán được tâm tư của Vô Mộng, nguyên bản các nàng vốn là người không liên hệ, nếu không phải trong lòng Vô Mộng có Ngự Cảnh, làm sao sẽ không giải thích được hận nàng ~ bất quá Vô Mộng là như thế nào nàng không quản, quan trọng nàng có thể xác định ý tứ của Ngự Cảnh là được. Hơn nữa nàng cũng không quên, nữ nhân kia cầm đồ của nàng, còn dám quay đầu lại tới giết nàng chuyện này đủ nhớ cả đời!
Nhưng ngay góc độ nàng nhìn không thấy, mặt mày của Ngự Cảnh dính vào một phần ngưng trọng cùng suy nghĩ.
Ngự Cảnh như cũ leo tường mang người về tây viện, trong phòng đèn đã sáng lên, hắn nói với Vu Xá Nguyệt: “Qua ít ngày ta vẫn bề bộn nhiều việc.”
“Biết biết, ngươi tùy ý.” Vốn là nói xong không tới tìm nàng, kết quả vẫn là đến tặng đại lễ, đã đủ ngạc nhiên rồi.
Vọng Thư Uyển
“Vậy nàng có chuyện gì gấp bảo A Ly tìm ta.”
“Ân, đi đi đi bái bai ~” Vu Xá Nguyệt ghét bỏ đẩy người ra viện môn, Ngự Cảnh quay đầu lại vừa liếc nhìn một cái rồi mới đi.
Vu Xá Nguyệt xoay người, chỉ thấy A Ly chính đứng ở phía sau cách đó không xa, dưới bóng đêm thấy không rõ vẻ mặt của hắn, giống quỷ một dạng.
“Tam tiểu thư.”
“Ân.” Vu Xá Nguyệt mắt nhìn thẳng đi tới bên cạnh hắn, tùy ý nói: “Khuya lắm rồi, trở về đi.”
Ngữ điệu của A Ly quái dị truy vấn ở sau lưng nàng, “Tam tiểu thư, người cùng chủ tử…”
Vu Xá Nguyệt dừng bước quay đầu lại, quang mang đèn lồng hơi yếu trên đỉnh đầu, nàng khiêu khích nhướng mày lên cười nói: “Như ngươi thấy a.”
Nàng liền biết A Ly tâm hướng về Vô Mộng, nhưng kỳ thực đều tùy tiện, quỷ biết bọn họ giao tình sâu đậm. Thế nhưng ai cũng không thể can thiệp việc nàng làm, bây giờ nàng bị Ngự Cảnh dụ tâm tình còn ttố, nếu là A Ly dám nói cái gì không dễ nghe, nàng nhất định sẽ thô tục.
Nhưng cuối cùng A Ly lại không nói gì, hắn thoạt nhìn có chút cô đơn, hơn nữa… Có chút không giống trước. Vu Xá Nguyệt hồ nghi hỏi hắn, “Ngươi đến cùng làm sao vậy? Nói thẳng đi.”
Nhưng hắn phiền táo gãi gãi gáy, lược câu không có việc gì vội vã ly khai. Vu Xá Nguyệt trừng mắt bóng lưng của hắn một lát, thầm nghĩ sai a… Hắn không phải là bởi vì Vô Mộng, hắn nhất định có việc.
——
Tối hôm qua, trên dưới tướng phủ gà chó không yên, rất nhiều người đều suốt đêm chiếu cố, nhưng Vu Xá Nguyệt cùng người của tây viện ngủ ngon giấc.
Sáng sớm ngày kế, đại sự tối hôm qua có rất nhiều phiên bản sinh động như thật truyền ra.
Có người nói Vu Tử Kỳ vì tranh cô nương hoa khôi của Xuy Tuyết các vung tay với khách nhân khác, đập Hàn vương phủ, kết quả hiện tại bản thân bị đánh đến sinh mệnh đe dọa. Còn có người nói Vu Tử Kỳ cùng cô nương hoa khôi chính là tình đầu ý hợp một đôi chân chính, đánh người là bởi vì cô nương bị người làm nhục, hắn tuy rằng bị đánh nhưng cũng che chở cho cô nương kia. Còn có người nói kỳ thực Vu Tử Kỳ sớm ghi hận một ít người, nên xuất đầu cho cô nương kia chỉ là cái cớ mà thôi, báo thù giá họa Xuy Tuyết các vẫn là chính kinh, kết quả kế hoạch sai lầm.
Tuy rằng cố sự đều rất không đáng tin cậy, thế nhưng tất cả các phiên bản Vu Tử Kỳ đều bị quần đấu điểm này là tuyệt đối không sai.
Tối hôm qua Vu Xá Nguyệt tuy rằng không thấy được khúc sau, nhưng nghe Ti Ti nói mặt của Vu Tử Kỳ thương rất nặng, được gia đinh nâng về vẫn nằm ở trên giường không dậy nỗi. Khương Tình Tuyết khóc một đêm, người của cả viện đều trong trong ngoài ngoài hầu hạ. Ngay cả lão phu nhân sáng nay cũng đã chạy tới, thẳng đến bữa trưa cũng không ra khỏi căn phòng của Vu Tử Kỳ.
vongthuuyen.com
Nam đinh chính thống duy nhất của tướng phủ, đó là tâm can của lão phu nhân a.
Nên lần này Vu Tử Kỳ xem như là bị đánh mặt nghĩa trên mặt chữ. Cũng không biết đây là ác thú vị của Ngự Cảnh hay Hàn Y, những người đó hạ thủ đại thể đều là chiêu đãi trên mặt. Kiên quyết đánh khuôn mặt tuấn tú của nhân gia biến thành đầu heo, nhưng mà trên người không có vết thương máu ứ đọng gì, thuyết minh tinh thần đánh người không đánh mặt phi thường đúng chỗ.
Hơn nữa Vu Xá Nguyệt còn rất hoài nghi, hiện tại mấy cố sự lưu truyền có thể căn bản chính là Hàn Y biên hay không?
Vu Xá Nguyệt lần thứ hai thiện giải nhân ý không đi vấn an, tiêu thất trong tầm mắt mọi người giữa bão tố.
Sau này nàng nghe nói người đánh người cũng đều là tử đệ quan lại, nhưng đều là đãng đồ háo sắc tiêu xài thành tính bất học vô thuật, những người đó gia cảnh tuy tốt, nhưng là tuyệt đối so ra kém quyền thế của tướng phủ. Vu Hàn Thiên vẫn bôn ba ở Tông nhân phủ cùng lăn qua lăn lại trong hoàng cung, nói vậy lửa giận của tướng gia thật bén rồi, ngày của mấy vị đại nhân kia xem như là xong.
Mặc dù dư luận rất nhiều người thiên hướng Vu Tử Kỳ, nhưng mà danh tiếng của những người đó dã hỏng, nên Vu Tử Kỳ đây là đang lấy sự trong sạch của mình ra trải nghiệm, nhưng lại đạng đến da xanh mặt sưng phù…
Tân Ngư chỉ gọi quản gia sang xem một lần, đến đồ cũng không tặng, nghĩ đến thái tử điện hạ càng thêm bất mãn hành vi của Vu Tử Kỳ.
Vu Xá Nguyệt mỗi lần nghe qua đều cười cười, phản chính việc này một chút quan hệ cũng không dính đến nàng a, nàng chính là người đứng xem, chỉ muốn nhìn náo nhiệt một chút mà thôi.
Vu Hàn Thiên trên triều đường phát hỏa một lần, lộng ngã rất nhiều đồng liêu, chuyện này cũng không tính xong.
Bất quá trong lúc Vu Tử Kỳ dưỡng bệnh không có mấy người gặp hắn, cũng không biết trên mặt đến cùng như thế nào. Vu Xá Nguyệt qua nửa tháng thanh tịnh, Vu Lệ Hương cũng đã đến ngày cập kê.