Hoàng Hậu Nương Nương Đích Năm Xu Đặc Hiệu

Chương 317: CHƯƠNG 317: NGƯỜI SỢ NỔI DANH HEO SỢ CƯỜNG TRÁNG



CHƯƠNG 317: NGƯỜI SỢ NỔI DANH HEO SỢ CƯỜNG TRÁNG

Editor: Luna Huang
“Ngươi và Vô Mộng công chúa quan hệ tốt không?” Vu Xá Nguyệt đổi chủ đề.

“Có thể đi, kỳ thực cơ hội gặp ít, công chúa và chủ tử niên thiếu là bạn tốt —— ý của ta là bằng hữu nhận thức lâu.”

Ân… Vu Xá Nguyệt sờ sờ, cuối cùng cho ra định luận: “Có bẫy!”

“Thật không có…”

Vu Xá Nguyệt phất tay ý bảo Ngưng nhi mau bưng điểm tâm tới, đừng líu ríu nữa.

Sau Vu Xá Nguyệt không nín được muốn hỏi A Ngôn một chút, Ngự Cảnh đây rốt cuộc thành công không. A Ngôn tự chạy đến nói Ngự Cảnh hai ngày này bắt đầu chuẩn bị đồ các loại, trong lòng Vu Xá Nguyệt có phổ.

Nhưng để hai người truyền nói còn không đến mức để Vu Xá Nguyệt nguôi giận về nhà, nàng như trước bất động thanh sắc vùi ở trong tây viện không đi ra. Ngự Cảnh bên đó, cũng là không dỗ người, cũng không lộ diện, phi thường bình tĩnh. Xem bọn hắn bình thường như thế, trái lại hại vô cùng xem náo nhiệt.

Trong phủ mấy vị di nương huynh đệ tỷ muội thường ngày không lộ diện trước mặt Vu Xá Nguyệt, cùng nhân gian chưng phát một dạng, điều này làm cho nàng cảm thấy thanh tịnh trước nay chưa có.

Thế nhưng ngày lành duy trì không bao lâu, chưa mấy ngày nữa, ngôn từ Vu Xá Nguyệt là yêu ma hay tiên tử lại bay ra.

Đại khái là Hàn Địa quá xa xôi, truyền tới đặc biệt chậm, hơn nữa so với trước còn khoa trương không ít. Cái gì ác quỷ vào thành, quan viên chết bất đắc kỳ tử, đất rung núi chuyển… Hình như một mình nàng cải biến toàn quốc chiến cuộc một dạng, đại bộ phận chính là nói bậy.

Cái này cũng chưa tính, sau đó còn có thuyết pháp càng kỳ quái dọa người hơn —— không biết là ai khởi đầu —— nói không chính xác Vu tam cô nương sau này có thể ảnh hưởng vận mệnh quốc gia.

Biết được mấy tin tức này, Vu Xá Nguyệt lần đầu tiên bị lời đồn đãi của nàng dọa đến lông dựng lên, đây nếu như cho hoàng đế nghe được thì càng khẳng định chuyện này.

Nàng chưa kịp ra đối sách, hiệu ứng của lưu ngôn phỉ ngữ này liền bật người hiển hiện, một tiểu thị nữ lạ mặt chạy vào viện, thận trọng quỳ lạy nói: “Bái, bái kiến công chúa điện hạ, thái tử điện hạ tới, muốn gặp công chúa.”


“Tân Ngư?” Bọn họ không phải là chưa cùng xuất hiện sao? Vu Xá Nguyệt cọ một chút đứng lên khỏi ghế nằm, sợ đến tiểu thị nữ run run một cái, nàng đối vị Minh Nguyệt công chúa trong truyền thuyết này rất sợ.

Vu Xá Nguyệt gọi người thỉnh Vu Tử Nghị qua đây, sau đó đến phòng khách gặp khách. Tân Ngư ngồi ở vị trí đầu đang uống trà, thấy Vu Xá Nguyệt tới cười híp mắt nói: “Sách, hoàng muội chạy mấy ngày nay để trong cung lật trời a.”

Hắn so với trước gầy một chút, chuyện thi hương ảnh hưởng hắn vẫn là không có hoàn toàn qua đi, cả người lệ khí đều nặng.

“Ta đây không phải là đã trở về sao.” Vu Xá Nguyệt đặt mông ngồi đối diện hắn hỏi, “Thái tử điện hạ là có việc?”

“Tự nhiên có việc, hoàng muội danh tiếng vang xa, đáng giá chúc mừng một phen.” Tân Ngư vẫn khăng khăng nàng là hoàng muội Vu Xá Nguyệt kéo kéo khóe miệng, “Thái tử điện hạ chúc mừng loại chiêu mối họa như ta, sợ là ngại ta chết quá chậm đi.”

Tân Ngư mặt không đổi sắc phất tay một cái ý bảo thị nữ đều đi ra ngoài, Ngưng nhi tuy rằng không muốn, cũng lão lão thật thật đi theo.

Gian nhà rỗng, Tân Ngư cấp thiết đi thẳng vào vấn đề, “Trước bổn cung cùng ngươi đã nói sự kiện kia, hôm nay có suy nghĩ thêm một chút? Mặc dù ta ngươi đã có danh phận huynh muội vô duyên phu thê, bất quá nếu ta được ngôi vị hoàng đế, bất cứ chuyện gì đều có thể cải biến.”

Vu Xá Nguyệt nhìn móng tay cũng không chịu nhìn thẳng ánh mắt nóng cháy của Tân Ngư, “Điện hạ nha không phải là ta nói, chuyện này trước không phải là đàm xong rồi sao.”

Vọng Thư Uyển.com
“Ta cảm thấy cần phải nhắc lại một lần.”

“Vậy ngươi lại có điều kiện gì?”

“Vô Mộng.” Tân Ngư rất là tự tin cho tên này.

Vu Xá Nguyệt cũng đúng là rốt cục giương mắt, “Nàng? Làm sao?”

Tân Ngư cười nhạo, “Chẳng lẽ ngươi nhẫn nàng đi theo bên người Ngự Cảnh? Chuyện của bọn họ ngay cả bổn cung biết đến đều so với ngươi còn nhiều hơn.”

Vu Xá Nguyệt cúi đầu tiếp tục xem móng tay, “Loại chuyện nhỏ này cũng không vượt qua năng lực phạm vi của ta, không bằng thái tử điện hạ cho thêm chút chuyện hấp dẫn người hơn nữa?”


Tân Ngư không tin Vu Xá Nguyệt không có hứng thú, thân thể hắn nghiêng về trước thấp giọng, “Phụ hoàng không muốn các ngươi kết thân, nhưng Ngự Cảnh thỉnh chỉ phụ hoàng không lý do không đáp ứng. Hai ngày này, phụ hoàng liền đem Vô Mộng tiến cung. Đây rốt cuộc là có ý gì, ngươi nên minh bạch.”

“Ta là công chúa Minh Khải, đây không phải là cấp thêm lực cho Ngự Cảnh sao.” Vu Xá Nguyệt liếc mắt, “Đừng nói hoàng thượng, thái tử điện hạ người kỳ thực cũng không muốn đi.”

Tân Ngư giễu cợt nói: “Bổn cung trái lại không có gì, bởi vì bổn cung có thể xác định hắn không có nhớ thương gì Long Phục, nên ta ngay từ đầu rất muốn mượn hơi hắn. Chỉ là hắn người này quá đáng giận, bổn cung là hoàng trữ danh chính ngôn thuận hắn không giúp, cứ muốn cùng hoàng tử khác khuấy hợp cùng một chỗ. Đồng dạng đều là phụ tá, hắn nhất định phải chọn con đường đại nghịch bất đạo kia!”

Vừa nói như vậy Vu Xá Nguyệt không vui a, lão công mình mình mắng không sao, người khác mắng thì không được, “Điện hạ phản chính đều là hoàng trữ danh chính ngôn thuận, thiên hạ không phải nên là của người sao, vậy là hảo hảo chờ ngồi trên ngôi vị hoàng đế là được rồi, vì sao còn cần người khác giúp?”

“Ngươi ——” Tân Ngư cau mày, “Quá nhiều người dụng tâm kín đáo, luôn luôn phải phòng bị.”

Vu Xá Nguyệt gật đầu, “Thế nhưng loại chuyện ta có thể tự mình giải quyết này không đáng hợp tác, thái tử điện hạ không bằng tìm đồ hấp dẫn hơn đi.”

Tân Ngư híp mắt nhìn nàng một chút, Vu Xá Nguyệt cứng rắn bày biểu tình tràn đầy tự tin. Cuối cùng Tân Ngư đứng dậy, một câu nói đều không nói ly khai.

Sau đó Vu Xá Nguyệt vuốt cằm tự hỏi, nếu Tân Ngư không có thể lợi dụng Vô Mộng tới kéo nàng, vậy có biết dùng nàng tới kéo Vô Mộng hay không a. Sách, nữ nhân kia có thể liên thủ với Tân Ngư hay không? Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên trong lòng run run một cái, “A Ngôn!”

“Tam tiểu thư.” Người nọ lặng yên không tiếng động xuất hiện ở sau lưng nàng.

Vu Xá Nguyệt cố sức nắm chặt hai tay nói, “Thu dọn đồ đạc, chúng ta trở về.”

“Vâng.” A Ngôn vui vẻ, lập tức ly khai.

——

Mã xa chuẩn bị xong đậu ở cửa phủ, Vu Xá Nguyệt nhất khắc cũng không muốn chờ nàng phân phó người chờ Vu Tử Nghị trở về báo cho biết một tiếng, rồi rời khỏi tây viện.

Nhưng lúc này tiểu cô nương khiếp sanh sanh kia ngay cửa ló đầu vào, nhỏ giọng nói: “Tam tỷ —— công chúa.” Vu Âm Nhi có chút khẩn trương, kinh giác kinh giác bản thân nói sai vội vã đổi giọng.


Vu Xá Nguyệt thấy là nàng tới, cho người vào cửa, sau đó nói với nàng: “Ngươi muốn kêu gì thì kêu đó đi.” Bởi vì lần trước nàng đối với Vu Âm Nhi vẫn là rất thuận mắt.

Vu Âm Nhi gật đầu, “Tam tỷ tỷ, ngươi nhanh như vậy muốn đi rồi?”

“Ta đi, các ngươi không phải là thoải mái hơn sao.”

Vu Âm Nhi không dám ứng, thanh âm của nàng càng nhỏ bé yếu ớt như muỗi nói: “Vậy… Vậy tam tỷ tỷ, người cẩn thận đại tỷ một chút.”

Vọng Thư Uyển.com
Vu Xá Nguyệt cau mày, “Ta sẽ không có cơ hội gặp nàng.”

“Đây… Tỷ tỷ còn không biết đi, đại tỷ không ở chỗ này, nàng gả cho tứ hoàng tử rồi.”

“? ? ?” Vu Xá Nguyệt vẻ mặt dấu chấm hỏi, Vu Tử Nghị đúng là có nói với nàng Vu Lưu Vân câu dẫn tứ hoàng tử, lúc Vô Mộng tới bọn họ nhìn thấy mã xa chính là của tứ hoàng tử. Thế nhưng lúc này mới qua vài ngày a… Thiểm hôn?

“Tỷ tỷ và tỷ tỷ và tiểu vương gia đi mấy ngày nay, vốn có đại tỷ cùng tứ hoàng tử tốt vô cùng, ngươi vừa đi nàng liền thu dọn đồ đạc qua đó.”

Vu Xá Nguyệt phục hồi tinh thần lại thuận miệng nói: “Người thường đi chỗ cao, đây rất bình thường.”

“Không, không phải như vậy ——” Vu Âm Nhi từ trước đến nay đều là hình dạng người nhát gan quấn quýt, “Tam tỷ tỷ ngươi, ngươi trở về ngày đầu tiên, nàng tìm ta. Muốn cho ta giúp nàng đối phó ngươi, ta không dám.”

Vu Xá Nguyệt không nói chờ tiếp, Vu Âm Nhi từ trong tay áo móc ra một bọc giấy sắp nát tội nghiệp nói tiếp, “Ta không dám nghe nàng, cũng không dám nói cho ngươi, trở ngại vài ngày, không nghĩ tới tam tỷ tỷ nhanh như vậy muốn đi. Đại tỷ nàng… Nàng theo tứ hoàng tử, muốn tái kiến tam tỷ tỷ cũng không tính là rất khó, tam tỷ tỷ phải cẩn thận nàng.”

Vu Xá Nguyệt nhìn tay nàng không có nhận lấy, ngón tay của Vu Âm Nhi rất thô ráp, không giống non mịn giống tiểu cô nương, ống tay áo lật lật, trên cổ tay còn có xanh tím. Nguyên lai nàng không được sủng cũng không đến mức như vậy a, lẽ nào ở tướng phủ luôn luôn thụ khi dễ?

“Ngươi ở đây khó chịu?” Vu Xá Nguyệt hỏi nàng như vậy.

“…” Vu Âm Nhi mím môi không nói lời nào, trong hốc mắt đầy nước mắt, dáng vẻ ủy khuất.

Vu Xá Nguyệt thở dài, cuối cùng nói: “Quên đi, đi theo ta đi.”


“Cảm tạ tam tỷ tỷ!” Vu Âm Nhi lập tức nhãn tình sáng lên, kinh hỉ vạn phần.

Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên đã cảm thấy ở đâu không đúng lắm, thế nhưng lại nói không nên lời…

——

Vốn có Vu Xá Nguyệt dự định ở phụ cận tư trạch Ngự Cảnh tìm một phòng ở, an trí Vu Âm Nhi cùng Triệu di nương, bất quá Vu Âm Nhi đề xuất muốn biết nhà, có chuyện có thể tới thông tri. Hỏi ý kiến của A Ngôn xong liền đồng ý.

Nàng gọi Ngưng nhi mang theo Vu Âm Nhi, vào phủ trực tiếp đến Hải Đường uyển.

Trong Hải Đường uyển không có một bóng người, nàng muốn đi ra ngoài, phía sau đã bị một ôm ấp giữ lại. Ấm áp quen thuộc hô hấp ở bên tai nàng nhẹ nhàng vang lên, “Nỡ về rồi?|

“Đi.” Vu Xá Nguyệt xoay người đẩy hắn, “Tân Ngư lại tới tìm ta!”

“Ta biết, những chuyện kia ta cũng nghe được.” Ngự Cảnh cũng không buông tay, ngăn hông của nàng, gối mặt vào trong hõm cổ của nàng.

Vu Xá Nguyệt giơ tay lên vuốt tóc của hắn, “Ngươi định làm như thế nào, Tân Ngư không thể nổi sóng gì, chỉ là đồn đãi quá sợ hãi, ta hoài nghi căn bản là hắn cổ xuý.”

Ngự Cảnh buồn bực nói: “Chuyện hoàng thượng đã gật đầu là không có khả năng đổi ý, ta sớm một chút thú nàng về là tốt rồi, gần đây ta bận rộn xoay quanh, không có thời gian tìm nàng, chính là vì sớm một chút ôm nàng trở về.”

Vu Xá Nguyệt cứng họng, câu nói kia đến bên mép lại nói không nên lời. Dựa theo phân tích của nàng, Tân Ngư có thể “Thái độ tùy tiện” như thế tìm nàng nói chuyện hợp tác, chắc cũng là muốn nói cho nàng biết: Nàng không đáp ứng vậy còn có Vô Mộng, tổn thất thì không phải là đơn giản như vậy.

Nhưng mà A Ngôn nói quan hệ bọn hắn là giúp đỡ lẫn nhau, Ngự Cảnh rất tin tưởng nàng sẽ không để ý tới Tân Ngư, vậy hẳn là cũng sẽ tin Vô Mộng.

Thấy nàng hồi lâu không nói chuyện, Ngự Cảnh đứng lên hỏi, “Làm sao vậy.”

“Không có việc gì…” Vu Xá Nguyệt hốt hoảng lắc đầu.

Mâu sắc của Ngự Cảnh sâu vài phần, giơ tay lên xoa đầu của nàng nói: “Nàng có cái gì muốn nói với ta.”

Nàng nhào qua ôm Ngự Cảnh liên tục gật đầu.

(Luna: Bộ này sắp đến hồi kết rồi, ta lại đào hố mới đây 😛 bộ này full ta sẽ bắt đầu up bộ [Dưỡng Địch Vi Hoạn] nhé. Bộ này ta đọc munahua thấy cũng hay mà không thấy ra tiếp nên quyết định nhào vào luôn)



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.