Hoàng Hậu Phúc Hắc Của Trẫm

Chương 36: Vương gia nham hiểm



Edit: PT a.k.a Ring.

“Tiểu tử, cái này là học được từ phụ hoàng ngươi đúng không.” Điền Triết Lỗi vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn cháu trai có gương mặt giống hoàng huynh đến đáng sợ, phải biết rằng hắn là cực kì sợ phải tiếp nhận chính sự.

“Ha ha, hoàng thúc đã xanh mặt rồi.” Điền Thần Chích biết hù dọa đạt được, chỉ vào mặt Điền Triết Lỗi nói với Hủ Liên.

“Vương gia ngày hôm nay là vì hóng mát mà đến?” Hủ Liên tất nhiên biết hắn là đến để thăm dò cô, bất quá nếu người đã tới, như vậy cô cũng muốn thử xem Vương gia hay bệnh này.

“Hoàng hậu nói thật đúng, phải biết rằng trong cung chỉ có ở đây là thích hợp hóng mát nhất.” Nếu đã cho hắn bậc thang đi xuống, vậy Điền Triết Lỗi hắn cũng sẽ không khách khí.

“Hoàng thúc gần đây trời nóng như vậy, người nếu như thân thể khó chịu thì nói ta, ta sẽ cho vài thái y đến xem người.” Điền Thần Chích có ý tốt, trong mắt lóe ra ánh sáng nghịch ngợm. Bản thân cậu cùng Hoàng thúc này quan hệ tốt nhất, khi không có việc gì thường sẽ lấy bệnh của hắn ra nói giỡn.

“Thần Chích a, tài ăn nói này của con cũng muốn vượt xa Hoàng huynh rồi.” Đối Điền Triết Lỗi mà nói, cùng đứa cháu này đấu võ mồm cũng là vô cùng có lợi với thể xác lẫn tinh thần hắn, ít ra cũng không đến nỗi quá mức yếu ớt.

“Hoàng thúc nói Thần Chích nhớ kỹ, bất quá hiện tại có lão sư, ta như hổ thêm cánh, ta nghĩ nhất định rất nhanh sẽ tiến bộ.” Sùng bái trong mắt Điền Thần Chích làm Điền Triết Lỗi hơi lộ ra một tia hàn quang. Không ngờ Hoàng hậu này nhanh như vậy đã có thể thu phục cháu trai hắn sủng ái nhất.

“Tiểu đồ đệ lời không sai tuy nói như vậy, thế nhưng ngươi phải biết chỉ có lòng tin như vậy thì không đủ.” Tia hàn quang chợt lóe kia cũng bị Hủ Liến bắt được, bất quá hắn là vì an toàn của Điền Thần Chích nên mới như vậy, cô cũng sẽ không thèm tính toán.“Nếu như chỉ có lý luận tri thức, cũng chỉ là lý luận suông, một số kiến thức cần bản thân mình tự trải nghiệm.”

“Thế nhưng ta hiện tại như thế này, phụ hoàng căn bản sẽ không cho đi ra ngoài a.” Tuy vô cùng đồng ý lời Hủ Liên nói, thế nhưng vừa nghĩ đến phụ hoàng, khuôn mặt nhỏ nhắn của Điền Thần Chích lại cúi xuống.

“Hoàng hậu nói xác thực không sai, bất quá với tuổi của Thần Chích bây giờ quả thật không thích hợp ra ngoài tự thể nghiệm.” Điền Triết Lỗi mỉm cười, nhưng thật ra có vài phần nham hiểm.

“Ta tất nhiên biết lấy tuổi của ngươi bây giờ không có cách nào xuất cung, bất quá để sau này thuận lợi hơn, có một số kiến thức cơ bản bây giờ có thể học.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.