Thân thể Hủ Liên cứng đờ nhưng lập tức khôi phục biểu tình đạm mạc. Điền Triết Hiên phất phất tay ý bảo những người đang quỳ rạp xuống đất đứng dậy. Khí tức vô lại khi đối mặt Hủ Liên đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là khí thế vương giả.
“Vi thần tiếp giá chậm trễ, thỉnh Hoàng thượng thứ tội.” Đứng đầu đội ngũ là một nam nhân thân thể mập mạp, đi tới trước mặt Điền Triết Hiên. Nhìn gương mặt bạnh ra cùng thân thể mập mạp như một đỉnh vàng* của hắn, Hủ Liên đã rõ người này hẳn là phụ thân Lan Quý phi rồi.
(R: nguyên văn là kim nguyên bảo, cục này chắc mọi người cũng k lạ gì).
“Lan đại nhân nói quá lời, trẫm chỉ là đột nhiên nghĩ đến Lan Quý phi cùng đại nhân đã lâu không gặp, dịp nghỉ hè lần này cũng là cơ hội tốt cho các ngươi phụ tử đoàn viên.” Điền Triết Hiên liếc nhìn Lan Quý phi đứng sau.
“Long ân của Hoàng thượng thật vĩ đại, vi thần sợ hãi.” Nói xong đỉnh vàng lại muốn quỳ xuống tạ ân, Hủ Liên im lặng đứng nhìn thân thể khổng lồ quỳ xuống, thầm thắc mắc hắn như vậy một hơi đứng lên thế nào đây.
“Lan đại nhân ngươi đứng lên đi, trong sơn trang đã chuẩn bị tốt hết rồi sao?” Điền Triết Hiên tuy đã lên kế hoạch từ rất sớm, thế nhưng hắn cũng chỉ thông tri cho bọn họ vào cái đêm hắn xuất phát. Đương nhiên, này là để cho Lan đại nhân trở tay không kịp.
Căn cứ vào tin tức hắn điều tra được, Lan mập mạp này vẫn chiếm lấy tòa sơn trang mùa hè. Hơn nữa tựa hồ không kiêng dè gì đem toàn bộ tài sản giấu ở đây, dù sao nơi này cũng là biệt quán của Hoàng đế, tất nhiên không ai dám tùy tiện xông vào, có thể xem là một nơi giấu tài sản tốt.
Điền Triết Hiên thầm nghĩ tên mập này đúng là to gan lớn mật, dám tại địa bàn của hắn giấu tiền dơ bẩn, như vậy hắn sẽ khiến tên này phải nhổ ra. Hừ lạnh một tiếng, kéo tay Hủ Liên không coi ai ra gì tiêu sái đi vào.
“Tịnh Lâm, con sao có thể để nữ nhân Nam Cung gia này được sủng ái, phải biết rằng thởi điểm này, người nào cùng Hoàng thượng thân mật nhất, thế lực phía sau người đó là có cơ hội nhất. Lẽ nào con đã quên hết những lời cha nói lúc trước sao?” Trong mắt lộ ra tia sáng, đừng nhìn hắn bề ngoài buồn cười, kỳ thực Lan đại nhân này thao túng hơn một nửa sòng bạc cùng chợ đen của cả quốc gia. Tiền hắn cất giấu so với quốc khố chỉ có hơn chứ không có kém, cho nên cẩn thận cũng là đạo lí tồn tại của hắn. Lần này Hoàng thượng đột nhiên đến nghỉ hè cũng không phải chỉ đơn giản như vậy.
“Phụ thân người yên tâm, con sẽ không để Hoàng hậu này tiếp tục kiêu ngạo.”