Hoàng Hậu Siêu Quậy

Chương 78: Ngoại Truyện 2: Cưới nương tử



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trường Thu cung....

Lệ Nhi và Tuyết Nhi đang ngồi nhấm nháp điển tâm thì một cung nữ chạy vào, cung nữ hành lễ với hai người họ một cái rồi đứng đó không biết là đang do dự vì cái gì.

" có chuyện gì nói đi" Tuyết Nhi nhìn xuống cầm ly trà, nói một faau rồi uống một ngụm trà. Lệ Nhi cũng nhìn xuống ý hỏi cung nữ đó có việc gì, cung nữ đó lại do dự không dám mở miệng nhưng nhìn thấy ánh mắt của Lệ Nhi thì mới thấp thỏm lên tiếng:" Khởi bẩm hai vị công chúa ở bên ngoài có lời đồn về Tể Tướng nói.... nói...".

Cung nữ ngập ngừng không dám nói tiếp, Tuyết Nhi khi nghe đến hai từ Tể Tướng thì trở nên nhạy cảm hơn tâm trạng có vài phần lo lắng và nôn nóng:" Ngươi cứ nói chúng ta có làm gì ngươi đâu, họ đồn cái gì" Tuyết Nhi giụt cung nữ đó nói tiếp...

"Bọn họ nói Tể tướng sẽ thành hôn vào ngày mai, còn nói công chúa bị Hàn Tể Tướng vứt bỏ....".

Tuyết Nhi có chút ngây người mong lung tự hỏi:" Hắn sắp thành hôn sao?" Hắn theo đuổi nàng lâu như vậy mà nàng luôn tỏ thái độ từ chối cố tạo một lớp màng chắn giữa hai người, không phải nàng không thích hắn mà là nàng chỉ muốn chờ tỷ tỷ trở lại lúc đó nàng sẽ đồng ý với hắn, không ngờ mọi chuyện lại ra như vậy.

Tâm trạng của Tuyết Nhi như rơi xuống vực thẳm không đáy, rất đau nhưng vẫn kiên cường tạo ra bộ mặt thờ ơ. Lệ Nhi rất hiểu tâm trạng của Tuyết Nhi lúc này nhưng không dám nói gì an ủi, trong cái không khí ngột ngạt này bỗng nhiên lại có một thái giám chạy vào làm Lệ Nhi cũng bất an theo.

"Có chuyện gì nữa sao" Lệ nhi hỏi thái giám vừa chạy vào...

Tiểu thái giám hành lễ một cái rồi mới nói:" khởi bẩm công chúa trong cung truyền tin nói là hoàng Thượng chỉ hôn cho Tứ Vương gia cùng một vị công chúa nước láng giềng".

"Tứ vương gia là ai sao ta không biết"

" Khởi bẩm tứ vương gia là Tứ hoàng Tử nghe nói hoàng thượng sắp phong ngài ấy làm vương gia". Lần này tâm trạng của Lệ Nhi cũng sụp đổ theo tuyết nhi.

Người ngoài có thể không biết nhưng hạ nhân ở Trường Thu cung điều biết, hai vị công chúa thật sự có tình cảm với hai người kia, bọn họ cũng biết lí do tại sao hai vị công chúa mãi không chấp nhận hai vị kia nên bọn họ sợ hai vị công chúa sẽ đau lòng khi biết tin này nên do dự mới dám nói ra. Người của Trường Thu cung điều đã được đào tạo qua Phụng Tiêu sát nên bọn họ điều hiểu tất cả những thứ mà hai vị công chúa cùng Tể tướng và Vương gia không hiểu...( ai hiểu thì hiểu chứ ta ghi ta cũng không hiểu....😅...)

"Được rồi các ngươi lui xuống đi" lệ nhi phẩy tay bảo họ lui xuống rồi cũng im lặng ngồi đó. Hai người bọn họ không nói không rằng cùng nhau đi về hai hướng trở về phòng, bây giờ hai người bọn họ cần thời gian để bình tâm.

Hoàng Cung....

Sau khi Tử Bạch cùng Hàn Tiêu rời đi Lam Anh mới quay sang nhìn trượng phu cảm thám:" bọn họ ngu ngốc thật cưới vợ cũng để ta hao tâm là sao không biết".

Lăng Bắc Du nhìn Lam Anh sau đó kéo nàng vào lòng tựa đầu vào vai nàng nói:" bọn họ chịu đủ khổ rồi nên giúp bọn họ một lần đi".

Lam Anh "ừm" một cái rồi không nói gì nữa không khí bổng chốc lại chìm trong im lặng, bỗng nhiên hắn nói"Nàng đừng rời xa ta nữa được không?".

Lam Anh có chút ngây người quay sang nhìn hắn một cách ấm áp nói:" được ta không rời xa chàng nữa.... chúng ta cùng nhau sống cho đến khi đầu bạc".

Nàng nói xong hắn lại đặt moi mình lên môi nàng hôn một cái sau đó cười lưu manh nói:" Hôm qua vất vả rồi,sáng đành ăn tráng miệng vậy đi". Nghe xong câu nói của hắn Lam Anh thầm nhủ trong lòng vài chữ:" nàng không chửi hắn mặt dày đâu"...

Ngày hôm sau....

Bầu trời khá ấm áp chim ca múa tung tăn, phủ tể tướng giăng đền kết hoa một màu đỏ rực. Trường thu cung lại đối lập lại một màu ảm đạm hoàn toàn....

Trong đại sảnh quan khách đến gần như đông đủ, Hoàng Thượng cùng Thái hoàng thái hậu sớm đã ngồi vào vị trí chủ hôn. Kiệu hoa đến tân lang bước ra đón vém rèm kiệu dắt tân nương tiến vào trong, tân giai nhân đứng giữa sảnh được kết nối với nhau bởi một dây lụa đỏ.

Lão công công hô lên:

" Nhất bái thiên địa"

"Nhị bái cao đường"

" Phu Thê giao bái"

Nghi thức xong tân nương được dẫn vào phòng, nếu để ý kĩ thì tâm trạng của tân lang lúc mới vém kiệu rất thấp thỏm lo lắng nhưng sao khi được cầm tay tân nương thì bỗng như phấn chấn vô cùng.

Người người chúc rượu Hàn Tiêu đại sảnh vô cùng náo nhiệt, bỗng Từ cửa chính một cô nương bước vào. Cô nương này vô cùng xinh đẹp làm khách dự tiệc không thể rời mắt trong đầu tự hỏi:" Ai lại xinh đẹp như vậy".

Cô nương đó chính là Lam Anh, lam anh bước đến chỗ hắn cuối đầu với hoàng Tổ mẫu một cái rồi ngồi xuống. Hoàng Tổ mẫu đã biết mọi chuyện xảy ra với Lam Anh, nên khi Lam Anh xuất hiện bà cũng không ngạc nhiên thậm chí bà còn bảo Lam Anh đến đây nữa.

Lam Anh ngồi xuống trước sự kinh ngạc của mọi người dùng ray xoa xoa gáy, mọi người lại không thấy hoàng thượng có biểu hiện gì vẫn lạnh lùng ngồi đó. Lam Anh thầm chửi Tuyết Nhi ra tay thật nặng thì bỗng dưng có một cánh tay chìa ra giúp nàng xoa cổ. Hắn lạnh lùng ngồi đó không nhìn Lam Anh lấy tay xoa cổ cho nàng, xoa xoa vuốt vuốt trước bàn dân thiên hạ với khuôn mặt tỉnh bơ, cần li trà đưa qua với khuôn mặt tỉnh bơ tựa như cả thế giới này không có ai tỉnh như hắn. Lam Anh chửi hắn trong lòng:" Lạnh lùng khuôn mặt thì ít gì cho ai xem chứ, cái tay cứ xoa xoa án đậu hủ người ta mà mặt như cả thế giớ không liên quan tới hắn".

Hoàng thái thái để ý tới cái tay của hắn trong lòng cười xấu xa:" ha ha sờ đi sờ đi sờ nhiều vào để ta nhanh có cháu bồng", ngoài miệng bà vẫn ho nhẹ nhỏ giọng nhắc nhở:" trước mặt nhiều người đó giữ ý tứ một chút" nhưng bà chỉ nhắc cho có chứ cháu bà muốn sờ thì cứ sờ....

Tiệc rượu kết thúc Tân lang về tân phòng quan khách ai về nhà nấy, Hàn Tiêu mở cửa ra có chút hồi hộp bước đến bên cạnh tân nương. Hai người không nói gì Hàn Tiêu tháo khăn che xuống xuất hiện khuôn mặt diễm Lệ của Tuyết Nhi, hai người mặt đối mặt Tuyết Nhi ngập ngừng không biết nói gì.

" Ta... ta.. ùm...um...."

Tuyết Nhi chưa nói gì Hàn Tiêu đã tiến đến đặt môi lêm môi TN,TN há hốc mồm ngạc nhiên nhân cơ hội đó Hàn Tiêu đưa lưỡi vào sâu khoang miệng của TN, một tay Hàn Tiêu giữ eo TN tay kia kéo đầu TN lại gần hơn.

TN lại không hề chống cự thuận theo Hàn Tiêu chủ động hôn lại hắn, hai người hôn nhau đến cuồng nhiệt. Hàn Tiêu đẩy TN xuống giường môi không ngừng hôn tay lại đưa sang cởi từng lớp y phục của cả hai, hai người bọn họ không ngừng dây dưa triền miên....



Màn giường đóng lại một mảnh cảnh xuân lan tràn, không khí đầy ám muội văng vẳng tiếng giường kêu kẻo kẹt và một vài âm thanh lạ vang lên........( Hãy để trí tưởng tượng bay cao bay xa............).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.