Hoàng Hậu Tài Đức - Đệ Nhất Thiên Hạ

Chương 2: Nam nhân thần bí



Đi vòng quanh cô cũng ra tới ngự hoa viên,đi loanh quanh thì cô tìm thấy một nơi rất thú vị. Có vẻ như nơi này bị bỏ hoang đã rất lâu nhưng phong cảnh ở đây lại vô cùng đẹp.

Có nước có hoa có cây có cá, một nơi đẹp như vậy mà không ai biết thật uổng phí.

Chạy vào cô chơi đùa cùng bướm hoa, cô lúc này đẹp như tiên nữ hạ phàm, đang chơi thì có tiếng người.Cô tới gần, tò mò cô nhìn thấy, một nam nhân với bộ đồ thị vệ, hắn ta rất cao khuôn mặt cũng rất anh tuấn.Nhưng ở thế kỉ 21 cô làm việc ở công ti người mẫu nên người đẹp nào cô chưa từng gặp qua thế nên cô cũng thấy hắn ta vô cùng bình thường.

Nhưng khí thế của người này vô cùng bất phàm,hai người chạm mặt nhau.

Nhìn nhau với ánh mặt đầy nghi hoặc. Rồi tiếng nói của Điệp mị cất lên: “Ngươi là thị vệ, tại sao lại ở đây?”

Người nam nhân kia nhìn cô rồi lại bảo: “Còn cô, cô là ai sao lại ở đây.”

Điệp mị nhìn chằm chằm rồi nói: “Ngươi còn hỏi sao.Ta chính là hoàng hậu đấy còn không mau hành lễ. À mà thôi, ta cũng không cần nữa rồi.”

“Ngươi mới đến à, hay là ngồi đây nói chuyện phiếm với ta.Thật sự ta đang rất chán.”

“Hoàng Hậu nương nương, người đừng đùa nếu hoàng thượng biết được thì sẽ không hay.”

“Hoàng thượng biết sao? Ngươi bị chập mạch hả, cả thiên hạ đều biết hoàng thượng chưa từng chạm vào bất cứ nữ nhân nào.Hắn ta cũng không hơi đâu để ý ta.”

Người nam nhân kia từ lúc nãy tới giờ chưa từng biểu lộ bất kì cảm xúc gì,tiếp tục nói “Hoàng hậu nương nương, người vẫn là vợ của hoàng thượng tất nhiên không nên gần người nam nhân khác.”

“Ui trời ơi,vậy thôi đi.Ta cũng chỉ muốn nói chuyện thôi mà, ngồi đi.”

“Hoàng Hậu nương nương như vậy….” Giọng nói không chút cảm xúc của hắn vang lên.

“Ta không quan tâm, vậy thì tránh xa ta một chút.Đứng nói chuyện là được rồi.”

“Thôi đổi chủ đề đi,vậy để ta hỏi ngươi ha. Trong hòang cung này hoàng thượng là người bí ẩn nhất. Vậy ngươi đã từng gặp hoàng thương chưa?”Người nam nhân khi nghe xong cũng có phần muốn cười.Hắn ta đáp “Hoàng hậu người đừng suy diễn lung tung,hoàng thượng là người cao quý không thể nào như người nói còn về phần người con gái chưa tìm được chắc là vì Hoàng thượng bận rộn chính sự nên.”

“Lũ đàn ông các người cứ thích bao che cho nhau,đã tam thê tứ thiếp thì thôi còn không thèm đến nhìn mặt một lần, không biết tên của người ta có nhớ hay không.”

Hoàng hậu có vẻ chế giễu khi nói. Tên nam nhân kia cũng không có động tĩnh gì chỉ cười nhẹ.

Trong đầu tên nam nhân kia nghĩ: ta chưa từng gặp nữ nhân nào lại thú vị như hòang hậu đây, người đường đường là Hoàng hậu nhưng lại vô cùng đáng yêu.

“Vậy ta hỏi tiếp,ngươi là thị vệ sau này chắc chắn sẽ cưới vợ,nhưng ngươi sẽ chỉ cưới một người.Vậy một nam nhân cưới nhiều vợ như vậy thì theo ngươi hắn ta có khổ hay không.”

“Hoàng hậu ta chỉ cưới một vợ làm sao ta hiểu được”Nam nhân kia đáp

“Hoàng hậu ta đây thật sự mệt mỏi nếu như được lựa chọn ta muốn cùng người nam nhân của mình cao chạy xa bay, không vướng bận chuyện dân gian.Chỉ …có …ta …và ….người…”

Càng gần cuối giọng điệu của Điệp mĩ ngày càng có vẻ buồn.Trò chuyện giữa chừng thì Điệp mĩ thấy đói nên đành phải cáo từ người nam nhân tại đây nhưng nàng lại bảo hắn ta nhớ tới đây vào ngày mai.Nàng muốn nói chuyện với hắn ta tiếp.

người nam nhân đấy hỏi tại sao. Điệp Mĩ cũng chỉ nói là bạn,ta với ngươi là bạn.

“Đói quá nhanh về ăn thôi”Trong lúc Điệp Mĩ đang than vãn đi về Chiêu Dương cung.

Thì người nam nhân bí ẩn mà nàng gặp hôm nay đang đi đến Càn Thanh cung. Giọng nói của Công công cất lên “Hoàng thượng giá lâm.”

“2 ngày nữa là Nhiếp chính vương của Minh quốc sẽ đến, ngươi chuẩn bị cho tốt vào”Nam nhân ấy nghiêm nghị bảo.

Cởi bộ đồ thị vệ ra người nam nhân kia khoác lên mình long bào.Khí chất ngút trời dáng vẻ của bậc đế vương hiện ra,oai phong, nghiêm nghị thật khó tả.

“Hoàng thượng đã đến giờ rồi.”



“Hoàng hậu ta tất nhiên là chưa.”

“Vậy ngươi nghĩ hoàng thượng sẽ có nhan sắc như thế nào?” Hoàng hậu hỏi rất thẳng thắng

“Hoàng Hậu ta chỉ là thị vệ tất nhiên không thể đoán bừa được”Tên đó đáp.

“Ngươi chán quá, ngươi biết ta nghĩ như thế nào không.Ta nghĩ một:nếu là người đã quá 50 thì sẽ có râu tóc có đôi chút bạc.Nhìn quốc thái dân an thì ta nghĩ người này rất biết cách trị nước,còn nữa nếu là ông già chắc chắn sẽ có con mắt tinh tường vì đã trải qua 50 giông ba bão tát. Còn nếu chỉ tầm 20 thì cũng sẽ rất oai nghiêm chỉ là ta thấy người chưa đủ chính chắn.”

“Vậy ta hỏi tiếp.Ngươi nghĩ tại sao hoàng thượng không thích nữ nhân?Ta nghĩ hoàng thượng có thể không hứng thú với nữ nhân mà là….. hoặc hoàng thượng vẫn chưa thấy người con gái cần tìm. Đến ngươi”

Điệp Mĩ tâm trạng bỗng được thả lỏng khi nói chuyện với hắn.Có vẻ nam nhân kia cũng vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.