Hoàng Hậu Tấu Biển Hoàng Thượng

Chương 38: Cuộc sống càng ngày càng tốt đẹp – vì thế nên cần một ít sóng gió (1)



Hai huynh đệ Long gia đã muốn hồi cung , ba người khi rời đi, Tiễn Đa Đa tâm tình tốt còn đuổi theo Long Hành Thiên không để,“Nhị vương gia, lần sau gặp lại nga!”
Nhị vương gia là đánh chết cũng không muốn nhìn thấy nàng .

“Lần sau lại nếu lại phun trúng bổn vương, ta nhất định sẽ đánh ngươi!” Long Hành Thiên đánh ở trên đầu nàng một cái, Tiễn Đa Đa nhìn bóng dáng hắn tuyệt đẹp rời đi, trong lòng cảm thấy ngứa a.

Tiễn Lai Dã cũng không ép Tiễn Đa Đa gả cho biểu ca mập mạp, sau lại, cuộc sống Tiễn Đa Đa lại càng thêm càng tốt đẹp, nhưng là cuộc sống tốt đẹp, lại bị một tờ thánh chỉ thình lình làm đánh vỡ .

“Cái gì!? Thọ yến!?” Quả nhiên là uy lực rất lớn, làm cho Tiễn Lai Dã luôn luôn tao nhã trực tiếp nhảy dựng lên, không tin loại phúc khí phải bái tám đời cao hương mới có thể rơi ở trên đầu bản thân.

“Đúng vậy, ngày sinh thái hậu, đặc biệt cho ty chức đến đưa thiệp mời cho đại nhân.” Đưa thiệp mời tới đó là đương kim công công được thái hậu tin tưởng nhất -- Trương Dụ, có thể xuất động Trương công công tự mình đến, có thể thấy được thái hậu là rất trọng dụng Tiễn phủ.
“Vì sao ...” Hắn chính là nghĩ đến đầu bạc cũng không biết thái hậu rốt cuộc đang nghĩ như thế nào .

“Tiễn đại nhân cứu hoàng thượng, chuyện này ở hoàng cung là một ấn tượng tốt, cho nên --” Trương Dụ âm thầm nói chuyện, còn lại cũng không nói gì rõ hoàn toàn muốn tự cho Tiễn Lai Dã tự mà nắm bắt lấy, hắn ngữ khísợ hãi :“Liền bởi vì việc này, thái hậu mới muốn lão phu đi sao?”

“Không phải chỉ có Tiễn đại nhân mà thôi.” Trương công công theo bản năng che miệng cười.

Biểu tình này, ngốc tử đều biết nói.

Thái hậu là ý không ở trong lời.

Nói là ngày sinh, nói không chừng chính là giúp hoàng thượng tuyển hoàng hậu đâu.
Hoàng thượng qua tuổi hai mươi ba lại còn chưa có hậu cung, một phi tử hay thậm chí hoàng hậu đều không có, nay thái hậu gây chiến , chỉ sợ là – chuyện không nhỏ.

“Một nhà lão phu nhất định phải đi hoàng cung, nhất định, nhất định.” Tiễn Lai Dã dùng tay áo chà lau trên trán đang không ngừng chảy xuống mồ hôi, nhất thời đã quên đạo đãi khách,“Trương công công, mau, mau mời đến bên trong phủ dùng trà.”

“Không đâu, ty chức còn muốn đến Lí phủ.”

“...”

Lí phủ? Tiễn Lai Dã bỗng nhiên nghĩ đến các loại cung yến, Lí gia có uy tín danh dự nhất định phải đi , nói như vậy, hắn ta phô ra vẻ mặt già nua với mình thì phải làm thế nào chịu đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.