Hoàng Không Hư, Phi Không Thương

Chương 38: Quan lại thối nát



Cho tới trưa ta vẫn ở trong phòng chuyển gạo, gần tới giờ trưa, ta nghe bên nhà ngoài phát ra âm thanh huyên náo.

“Ta nói chưởng quỹ, cửa hàng gạo này buôn bán không tệ lắm.” Là giọng của một nam tử, nhưng nghe khẩu khí không giống như là đến mua gạo.

“Ha ha, cũng tạm, cũng tạm.”

“Được, nếu có thể, vậy cũng nên chiếu cố bổn đại gia đi? Nói thế nào thì cửa hàng gạo của ông yên ổn như thế, cũng có công lao một phần của bổn đại gia?” A, ta coi như đã nghe rõ, người đàn ông này quả thật không phải đến mua gạo, mà là tới thu phí bảo hộ, từ cổ đại đến hiện đại, cái loại du côn lưu manh này thật nhiều, có điều hiện đại có luật pháp có cảnh sát có thể chế tài bọn họ. Nhưng cổ đại này? Liệu có quan binh có thể trị những du côn lưu manh này sao?

Nghĩ tới, ta vội buông gạo xuống, bước ra khỏi phòng, vừa đến phòng ngoài cửa hàng gạo, nhìn tình cảnh trước mắt cả người ta đều kinh ngạc, bốn nam tử đứng ở phòng lớn của cửa hàng gạo, cũng chính là bọn du côn lưu manh thu phí bảo hộ, nhưng bọn họ mặc...

Chính là mặc quan phục. Trời ạ, bọn họ rốt cuộc là quan? Là du côn? hay là, quan lại Vân Long quốc đều đồng nghĩa với du côn đây? Xem ra Vân Long quốc căn bản là không có cách nào nói luật đây? Thật là thối nát!

“Trương thúc...” Ta đi tới bên cạnh Trương thúc.

“Lam huynh đệ, ngươi tiếp tục làm việc của ngươi đi.” Trương thúc vừa nói xong, những quan binh kia thần sắc lập tức biến đổi, ta biết bọn họ khẳng định sợ vì ta mang họ này!

“Lam?” Mấy quan binh nhìn ta từ trên xuống dưới.

“Quan gia, huynh đệ này cũng không phải là người nước ta, mà là người nước khác” Trương thúc nói xong, mấy tên quan binh kia lập tức thở phào nhẹ nhỏm, sau đó đi về phía ta.

“À, nếu là người nước khác tới, cũng phải giao ra một chút phí báo cáo chứ?” Những quan binh kia nói với ta, rồi đưa tay ra, có thể thấy được bọn họ muốn lừa gạt tiền của ta, bọn họ đang đợi ta dâng lễ cho bọn họ!

“Tiểu đệ ta tới Vân Long quốc này ở, vì sao phải nộp phí báo cáo?” Mặc dù lòng ta tràn đầy lửa giận, nhưng ta cũng không có bộc phát ra, mà là tâm bình khí hòa chất vấn mấy tên du côn mặc quan phục trước mặt!

Ta nói xong, Trương thúc lập tức nhẹ nhàng kéo ta, sau đó cho ta một cái ánh mắt, ta hiểu ý của Trương thúc, nhưng ta tuyệt đối sẽ không nuông chiều những thứ quan binh này, ngoan ngoãn dâng lễ cho bọn chúng!

“Ơ, lấy đâu ra nhiều lý do vậy? Hiện giờ ta là đại gia! Cho nên ngươi sẽ phải ngoan ngoãn dâng lễ cho ta!” Nói xong một người trong đám quan binh níu lấy cổ ta.

“A, ý của vị quan gia này, chính là công khai đoạt lấy? Chẳng lẽ Huyện Bạch Tùng này không có Huyện thái gia?” Ta cho là lời của ta có thể hù dọa bọn họ, nhưng không có, bọn họ cười lên, hơn nữa còn cười rất ngông cuồng.

Bọn họ buông tay níu ở cổ ta ra: “Tới đây! Đưa tên gian tế này đi, cho hắn gặp Huyện thái gia!” Gian tế? Gian tế ở nước của hắn? Cả người ta còn không kịp định thần, đã bị hai quan binh bắt đi.

“Buông ta ra! Các ngươi đừng có vô cớ định tội cho ta!” Ta lớn tiếng giận giữ.

“Ha ha ha, không phải muốn gặp Huyện thái gia sao? Bây giờ ta sẽ thành toàn cho ngươi, mang đi!”

“Chờ một chút, quan gia, tên giúp việc này còn trẻ, nên không hiểu quy củ, người xem...” Trương thúc nói xong lại từ trong ống tay áo lấy ra mấy đĩnh bạc giao cho quan sai.

“Trương thúc, đừng cho bọn họ tiền!” Ta ngăn cản hành động hối lộ của Trương thúc, quan sai kia hoàn toàn không để ý tới ta, vẫn nhận mấy đĩnh bạc kia hài lòng cười cười, nhưng quan sai cũng không muốn thả ta ra.

“Quan gia, người xem có thể thả tên giúp việc này ra không?” Trương thúc cầu xin hỏi những quan sai kia.

“Ha ha, số tiền này chẳng qua là thu phí trong tiệm của ngươi thôi, còn tên giúp việc kia, ta nhất định phải cho hắn mở mang chút kiến thức, quy củ của Huyện Bạch Tùng này!” Quan sai kia hung hăng nói xong, những quan sai khác lập tức áp giải ta ra khỏi cửa hàng gạo Trương gia. Trương thúc lộ ra vẻ mặt vô cùng hốt hoảng, nhìn chăm chú vào bóng lưng ta rời đi.

Haiz, ta nghĩ nếu ta đến nha môn, xem tình hình này, khẳng định là bị khép vào tội gian tế rồi, đau đớn da thịt cũng khó tránh khỏi, nhưngmà ta và Huyễn Ngâm Phong hẹn ước hôm nay gặp mặt, xem ra cũng không cách nào thực hiện được ước nguyện...

Cho nên ta tuyệt đối không thể để bọn chúng đem tội danh này đổ lên đầu ta!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.