Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Chương 31: Chương 31: Tiên Thần khác biệt.




Quần Tiên Các bay giữa không trung, chung quanh bao trùm vầng sáng, dưới ánh nắng mặt trời tản ra hào quang rực rỡ.
Phóng xuất Quần Tiên Các, Hoàng Long tập trung ý niệm, Ngũ Ngục Thần Đỉnh bay ra từ ngón tay, hóa thành nguyên hình, hút lấy Hương Thạch Vẫn Thiết nằm trên mặt đất.
Hoàng Long dùng Tiên Thiên chân hỏa thiêu đốt, Hương Thạch Vẫn Thiết không ngừng biến thành chất lỏng, tiếp theo, từ miệng Ngũ Ngục Thần Đỉnh thoát ra, hóa thành một đạo lưu quang, dung nhập vào Quần Tiên Các.
Sau khi Hương Thạch Vẫn Thiết dung nhập, bên trong Quần Tiên Các rốt cục xảy ra biến hóa, thanh âm ong ong vang lên, bên ngoài vầng sáng lưu chuyển không ngừng, nguyên bản mặt ngoài có màu vàng lợt lúc này đã nhiều hơn một tầng quang mang bàng bạc.
Lúc trước luyện chế Quần Tiên Các, Hoàng Long chỉ dùng một tòa tiểu sơn vô danh bình thường làm tài liệu, tuy trải qua Tiên Thiên chân hỏa ở Ngũ Ngục Thần Đỉnh liên tục rèn luyện nhằm cởi bỏ bản chất phàm thổ nhưng vẫn không thành công, hiện tại dung nhập Hương Thạch Vẫn Thiết, có thể nói bản chất của Quần Tiên Các đã bắt đầu chuyển biến.
Hoàng Long cảm giác được, kết cấu của Quần Tiên Các càng thêm rắn chắn .
Hương Thạch Vẫn Thiết dưới một kích của cửu cấp cường giả không hề lưu lại dấu vết, mà Quần Tiên Các nếu dung nhập Hương Thạch Vẫn Thiết nhất định có thể đạt tới trình độ cứng rắn khó tin.
Ông, ông, ông!
Quần Tiên Các dung nhập Hương Thạch Vẫn Thiết xong, không ngừng phát sinh biến hóa.
Sau khi sáp nhập hoàn toàn, Quần Tiên Các tản ra quang mang chói mắt rồi đột nhiên co rút, sau chốc lát dừng lại giữa không trung, trên bề mặt hai chữ " Quần Tiên" một luồng khí lưu vô hình di động, sinh ra áp lực ép không khí bên dưới tán đi.
Giờ khắc này, Quần Tiên Các rốt cục từ thượng phẩm bảo khí tiến hóa thành cực phẩm bảo khí!

Đứng ở bên cạnh, Bác Cách lúc trước còn cho rằng đây là ảo giác, giờ này hai mắt dại ra, thì thào tự nhủ: "Không phải ảo giác, thật sự không phải ảo giác!"
Đại công cáo thành!
Nhìn Quần Tiên Các tiến hóa thành công, trong lòng Hoàng Long có chút vui mừng.
Tuy rằng cực phẩm bảo khí không tính là cái gì, nhưng dù sao hiện tại không giống ngày xưa, Trảm Tiên Kiếm cùng Hỗn Độn Chung không biết khi nào mới có khả năng dùng ý niệm thúc dục ra bản thể, có Quần Tiên Các, ít nhiều có thể trợ giúp.
Luận thực lực bản thân Hoàng Long, hẳn là tương đương với thất cấp đỉnh phong, nhưng nếu phối hợp với Quần Tiên Các, đánh bại bát cấp cường giả cũng không thành vấn đề .
Hoàng Long nghĩ một cái, Quần Tiên Các hóa thành một đạo kim quang tiến vào trong tổ khiếu ở mi tâm, làm trái tim yếu ớt của Bác Cách lại nhảy dựng lên.
Trước kia đối với vị thiếu chủ thần bí này, trong lòng Bác Cách có kính sợ có sùng bái, nhưng hiện tại, quả thực là đem Hoàng Long trở thành thần minh để sùng bái .
Cái gì Đại Địa Nữ Thần, cái gì Hải Thần, Tử Thần, còn có Quang Minh Chủ Thần, hết thảy đều gặp quỷ đi thôi!
Đây đều là truyền thuyết, thần thoại từ thời thượng cổ, mà giờ phút này, Bác Cách lại tận mắt nhìn thấy không chỉ một lần thần tích bất khả tư nghị (không thể tin được).
Bác Cách vẻ mặt kích động nhìn Hoàng Long, trong đôi mắt có chút đục ngầu hiện lên một vì sao, hai vì sao, ba vì sao, bất tri bất giác xông ra.
Tinh quang sáng lạn.
Chứng kiến biểu tình của Bác Cách, Hoàng Long thản nhiên cười: "Không cần hâm mộ ta, về sau ngươi cũng sẽ làm được như thế."
Bác Cách ngẩn ngơ, cuối cùng, nét mặt già nua mừng như điên: "Thật sao? Thiếu chủ , ngài, ngài nói ta về sau cũng có thể thành thần?" Trong suy nghĩ của hắn, hết thảy những điều này đều là thần tích, tự nhiên không thể nghi ngờ là kiệt tác của thần, Hoàng Long nói như vậy, chẳng phải là về sau hắn cũng có thể thành thần hay sao?
Hoàng Long nghe xong, khóe miệng hơi hơi giơ lên, lạnh nhạt nói: "Thần?" Rồi lắc lắc đầu.
Bác Cách sửng sốt, đang muốn mở miệng, Hoàng Long nhân tiện nói: "Là đắc đạo thành tiên."
Sau Phong Thần chi chiến, thánh nhân của tam giáo Nhân, Xiển, Triệt cùng nhau thành lập "Phong Thần Bảng" , đề ra tam đẳng: Căn hành thâm giả, thành kì tiên đạo; Căn hành sảo thứ, thành kì thần đạo; Căn hành thiển bạc, thành kì nhân đạo. (Hành căn thâm sâu, thành tiên; hành căn kém hơn thành thần; hành căn nông cạn thành nhân)
Có thể thấy được, thần thấp hơn tiên.
Tuy không biết thực lực của thần ở thế giới này như thế nào nhưng Hoàng Long phán đoán Quang Minh Chủ Thần của Quang Minh Giáo Đình thực lực hẳn cũng chỉ tương đương với Đại La Kim Tiên.
"Đắc đạo thành tiên?" Bác Cách giật mình.

Thần, hắn đã nghe nói, nhưng tiên là cái gì? Nghe ý tứ Thiếu chủ, tiên so với thần còn lợi hại hơn?
"Ngươi về sau sẽ biết." Hoàng Long mở miệng nói, sau đó mang theo Bác Cách vẫn còn đang nghi hoặc đi hậu viện, xem huấn luyện nô lệ Thú Nhân.
Lại nói đến Đỗ Đông Nam sau khi rời khỏi Hoàng gia, cỡi tọa sủng, quay về Hi Nhĩ gia tộc.
Ngồi trên tọa sủng, Đỗ Đông Nam trong lòng cười lạnh, Hoàng lão hùng, tạm thời cho ngươi đắc ý ít ngày.
Vừa nghĩ tới cái mông cháy sém của chất nhi Đỗ Tuyệt khi bị hộ vệ nâng về nhà, hắn lại phiền lòng, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Hắn đương nhiên không xuẩn đến mức cho rằng hỏa vô duyên vô cớ phát sinh, hơn nữa hỏa này bất luận thế nào cũng không thể dập tắt.
Hắn nhướng mày, tiện đà nghĩ đến Hoàng Long.
Đối với Hoàng Long, hắn vẫn biết đến, hơn nữa không thiếu chú ý, ở thí nghiệm thiên phú ba tháng trước, là siêu cấp thiên tài ma pháp thiên phú, ngay cả bệ hạ Âu Lai Nhĩ cũng đích thân tới Hoàng phủ gặp mặt tên tiểu tử này.
Nhưng nói một tiểu hài tử sáu tuổi vừa mới tiến hành thí nghiệm thiên phú đã biết hỏa hệ ma pháp, hắn vô luận thế nào cũng không tin .
Nếu vậy, đến tột cùng là ai đã hạ thủ đâu?
Chẳng lẽ là lão đầu hộ vệ bên cạnh hắn? Lập tức hắn lắc đầu, lão đầu kia, Hi Nhĩ gia tộc bọn họ đã kiểm tra qua, chỉ là một tên phế vật mà tiểu tử Hoàng gia mua về từ chợ nô lệ mà thôi.
Đột nhiên, Đỗ Đông Nam cảm thấy phía sau rất nóng, trong lòng kỳ quái, lúc này, mấy tên hộ vệ theo sau hắn la hoảng lên: "Nhị, Nhị gia, mông, mông ngài..."
Trong đám hộ vệ có một kẻ lúc trước đi theo Đỗ Tuyệt đến phòng đấu giá, hiện tại nhìn thấy mông Đỗ Đông Nam giống y như tứ thiếu gia Đỗ Tuyệt vô duyên vô cớ bốc hỏa, lộ vẻ kinh sợ, sắc mặt trắng bệch.
Đỗ Đông Nam quay đầu lại, nhìn thấy mông mình bốc lên ngọn lửa quang mang hồng lục.

Ngọn lửa rất nhỏ nhưng tựa hồ ẩn chứa một cỗ lực lượng thần bí, Đỗ Đông Nam càng dập càng cháy to hơn.
Đỗ Đông Nam rống giận liên tục, toàn thân phóng ra đấu khí, nhưng ngọn lửa kia như giòi bám trong xương cốt, sống chết dán chặt mông hắn.
"Là ai làm? rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Đỗ Đông Nam kinh sợ rống lên, đôi mắt tràn đầy sát khí kinh nghi quét khắp đường phố, khiến chung quanh người đi đường sợ tới mức chạy mất.
Ngọn lửa giằng co ước chừng hai khắc chung.
Hoàng Long từ hậu viện đi ra thì nghe được tin tức này.
Bất quá, còn có một tin tức gây xôn xao khắp đường lớn ngỏ nhỏ của vương thành, làm Hoàng Long không thể tưởng được, chính là Đỗ Mộng - con gái thứ hai của gia chủ Đỗ La Tư của Hi Nhĩ gia tộc sắp gả cho đại hoàng tử Long Cực của Long Ngữ Đế Quốc.
Hiện tại, đại đế của Long Ngữ Đế Quốc đã già, qua hai năm sẽ truyền ngôi cho đại hoàng tử Long Cực, cho nên, nhị nữ nhi Đỗ Mộng của Đỗ La Tư sẽ là hoàng phi tương lai của Long Ngữ Đế Quốc.
Có thể tưởng tượng, đến lúc đó có Long Ngữ Đế Quốc sau lưng duy trì, thực lực và địa vị của Hi Nhĩ gia tộc sẽ phát sinh thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Đây là chỗ dựa của Hi Nhĩ gia tộc sao? Hoàng Long nghe được tin tức này, khóe miệng hơi hơi giơ lên.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.