Editor: Cherry Phạm
“Hoàng muội, xin hỏi lần này muội lại vừa phát minh ra món đồ chơi gì mới thế?” Trên gương mặt tuấn mỹ như thiên thần mang nét tàn bạo, giọng nói trầm thấp như gió xuân lọt vào trong tai.
“Hoàng muội? Ai là… hoàng muội của ngươi, vị tiên sinh này, có phải đầu ngươi đang sốt cao 38° không? Trông ngươi cũng bảnh trai đấy, lại đi học người điên nhận người thân lung tung, nếu đầu óc không tốt thì đi bệnh viện tâm thần đăng ký sớm một chút.” Mỗ nữ hai tay chống nạnh, dạng chân ở trên xe đạp, chân không khách khí đạp ở trên hai luồng mềm mại của Vân Đóa.
“Hoàng muội, có phải muội ở phòng luyện đan luyện đến hồ đồ rồi không?” Ngón tay thon dài phất qua trán mỗ nữ.
“Đừng… đừng có đụng vào ta!… Oái, sao dưới chân ta lại nằm một mỹ nữ khỏa thân vậy nè? Gì, sao ngươi cũng không mặc quần áo? Nơi này là chỗ nào?” Nhìn quanh xuống bốn phía, hung hăng bấm một cái mình, đau quá.
“Má ơi… Chẳng lẽ ta xuyên? Cúp xe đạp của ta, ngôi vô địch của ta… Ông trời ơi… “ Mỗ nữ không để ý hình tượng la làng, dưới chân càng dùng sức đạp, thê lương một mảnh.
“Lan quý nhân, chịu đựng… “ Mỗ nam mỉm cười như ác ma, nhìn quý nhân mới phong đang chịu khổ dưới chân ngọc dày xéo của hoàng muội đầy thương hại.
“Hoàng muội, có cá tính, hoàng huynh thích.” Ánh mắt không khách khí liếc về phía hoàng muội đang vận trang phục mát mẻ của mình.
Bình luận truyện