Phong hào Tĩnh An, là do Thuận An đế phong. Sau khi Chu Lăng Thần đăng cơ thì sửa từ Hoàng hậu thành Thái hậu.
Thái hậu trong cung, chỉ còn phong hào Tĩnh Vinh. Tuổi tác Tĩnh Vinh thái hậu thực sự không lớn, thậm chí còn nhỏ hơn cả Chu Lăng Thần.
Khi nàng ta gả cho Thuận An đế thì Thuận An đế vẫn còn khỏe khoắn, chỉ là không được mấy năm liền không dùng được nữa. Cho nên dù là nữ nhân trẻ tuổi dễ thụ thai, nàng ta cũng không thể sinh hạ hoàng tự. Nhưng vì thế mà nàng ta không bị cuốn vào tranh chấp của Đại hoàng tử và Tứ hoàng tử.
Sau khi Chu Lăng Thần đăng cơ, đương nhiên nàng ta cũng không bị ảnh hưởng, chẳng qua trở thành Thái hậu, nửa đời sau cũng chỉ có thể sống kham khổ mà thôi.
Mà lúc Thuận An đế còn, Tĩnh Vinh thái hậu có cũng như không tồn tại, chứ đừng nói đến bây giờ.
Chu Mặc Ngân tiến cung không gặp Đức thái phi mà lại đi gặp Tĩnh Vinh Thái hậu.
Hoa Ngu hơi cười. Chẳng lẽ hắn cảm thấy, thân phận của Tĩnh Vinh có thể áp chế Chu Lăng Thần sao?
" Công công, chuyện này có cần bẩm báo cho Hoàng thượng không? " Tôn Chính nhìn vẻ mặt cười như không cười của Hoa Ngu một hồi, cũng không biết trong lòng nàng đang nghĩ gì, chỉ có thể hỏi khẽ một câu.
" Không cần. " Hoa Ngu đứng lên, nhận lấy ấm trà trong tay tiểu thái giám, chuẩn bị rời đi.
" Việc nhỏ này hà tất phải phiền đến Hoàng thượng, nói không chừng a, Sở vương điện hạ chỉ là nhớ Thái hậu nương nương, cho nên mới tiến cung thăm Thái hậu. "
Tôn Chính:...
Sao có thể?!
Ai mà không biết Chu Mặc Ngân sốt ruột nhất chuyện gì chứ? Bất quá nhìn thái độ của Hoa Ngu, hắn cũng thu lại biểu tình."Hắn" nói thế nào chính là thế đó. Phải không nhỉ?
" Vâng. " Tôn Chính yên lặng đứng một bên, thấy Hoa Ngu hờ hững cầm ấm trà đi về phía Cẩm Tâm điện.
Tôn Chính đi theo sau nàng, sờ sờ mũi. Hắn cảm thấy, trêu chọc ai thì trêu, chứ nhất định không được chọc đến vị này!
Hôm nay Hoa Ngu mới chỉ ra khỏi cửa được một lúc, Hoàng thượng đã bịch bịch chạy theo. Thái độ này là thế nào chứ?
Hoa Ngu mới quay lại thì đã có thái giám thông báo Sở vương và Thái hậu đang đến Cẩm Tâm điện. Nàng có phần ngạc nhiên.
" Công công, có cần bẩm báo cho Hoàng thượng? " Hoa Ngu cùng tiểu thái giám thông báo đứng ở ngoài cửa, tiểu thái giám kia hỏi ý nàng.
Hoàng thượng ở đâu, dù là cung điện nào, thái giám cung nữ bọn họ cũng không thể tùy tiện bước vào. Chỉ có Hoa Ngu có thể đi vào thông báo. Hoa Ngu không ở đây thì việc đó giao cho Tôn Chính. Cho nên Thái hậu và Sở vương tới, tiểu thái giám này phải xem ý tứ của Hoa Ngu mà làm việc.
" Bẩm báo cái gì, Hoàng thượng còn đang vội, đi, nói cho Sở vương điện hạ, nói Hoàng thượng không rảnh tiếp bọn họ. "
Hoa Ngu mí mắt cũng chưa nâng, lạnh lùng nói.
Tiểu thái giám nghe lệnh nàng, nhất thời dại ra. Nhưng rất nhanh, hắn đã chạy đi. Làm việc ở đây, lanh lợi là không thể thiếu.
Sở vương và Thái hậu không thể đắc tội, nhưng người ra lệnh cho hắn là Hoa công công!
Đắc tội Hoa công công?
Thôi thôi, hắn chỉ là cần làm theo lệnh là được, có ai lại đi đổ hết tội lên đầu một tiểu thái giám chứ?