Đám quan viên đi theo Chu Mặc Ngân được một phen cảm động. Nhưng chỉ hắn mới rõ, vì cái gì mà hắn lại nói như thế.
Hắn hối hận.
Buông tay một nữ tử như vậy, không khỏi đáng tiếc. Nàng vốn dĩ là người của hắn, chỉ cần hắn bỏ thêm ít công sức, khiến nàng gật đầu, hắn sẽ đối tốt với nàng.
Nghĩ đến đây, trong mắt Chu Mặc Ngân hiện lên một ngọn lửa.
Nhưng hắn không ngờ, Hoa Ngu nghe xong lời này lại cười.
" Điện hạ hà tất phải như thế, nô gia nhận không nổi. " Nàng tuy cười, nhưng châm chọc trong mắt càng đậm.
" Chỉ là duyên phận giữa hai bên đã hết, hiện giờ nô gia là nô tài của Hoàng thượng, mấy lời đấy, vẫn mong Sở vương điện hạ về sau đừng nói nữa. Nô gia thì không sao, nhưng nếu để Hoàng thượng biết... sợ là điện hạ không mấy tốt rồi. "
Tức khắc, trong mắt nàng toàn là một mảng lạnh giá.
Sắc mặt Chu Mặc Ngân đại biến. Nàng không những không đồng ý, lại còn lấy Chi Lăng Thần ra uy hiếp hắn! Hơn nữa qua ngữ khí của nàng, có thể thấy quan hệ giữa nàng và Chu Lăng Thần không bình thường. Điều này lập tức khơi dậy tức giận trong lòng hắn.
Chẳng lẽ Hoa Ngu và Chu Lăng Thần thực sự đã làm mấy việc cẩu thả?!
Ý nghĩ không khắc chế được này vừa xuất hiện, hắn như mất đi lí trí, muốn đả thương người. Nhưng cũng may, hắn còn nhớ ở đây có người.
Việc Hoa Ngu là nữ nhi, còn có chuyện trước kia của hắn và nàng, hắn không muốn bất cứ ai biết được, cho dù là Bạch Ngọc Hằng hắn thân cận nhất.
Dục vọng độc chiếm không kiềm được lan tràn lồng ngực hắn.
" Đúng rồi. " Hoa Ngu vươn tay, đẩy nhẹ cái tráp trước mặt, không cảm xúc nói:
" Tạ lỗi của Chu đại nhân, nên giữ lại thì hơn. "
Nàng dứt lời, đứng dậy muốn rời đi.
" Hoa công công! " Chu Hành biến sắc, không kịp nghĩ nhiều, vội nói:
" Chẳng phải công công thích Yên Chi của Yên Chi quán sao? Chỉ cần công công muốn, hạ quan lập tức sai người chuộc lại Yên Chi, dâng lên cho công công làm đối thực*! "
*le: đang dùng convert, not raw, thành ra cũng chả biết hán việt nó ra sao
Thái giám là người "không có khả năng", nhưng không có nghĩa là không thích nữ nhân. Cái gọi là đối thực, thực ra cũng giống như là làm thê tử của thái giám. Chỉ là vị thê tử này không được quang minh chính đại, tùy ý để làm gì thì làm. Đôi khi mấy vị thái giám đại nhân sau khi mất "thằng đệ" còn có đam mê khác, thích tra tấn nữ tử.
Này, Chu Hành cảm thấy, nàng không động vì tiền, mà ăn mỹ nhân kế hả?
Chu Mặc Ngân cũng không ngờ Chu Hành lại nói ra mấy lời này, nhớ tới hành động của Hoa Ngu ở Yên Chi quán, sắc mặt hắn lập tức đen ngòm.
" Ngươi nói bậy bạ cái gì?! "
Chu Hành vốn thấy ý kiến này không tồi, ai ngờ lại bị Chu Mặc Ngân phản đối khiến hắn nhất thời ngây ra.
" Ha ha! " Hoa Ngu cười nhạo một tiếng, nhìn đám người trong phòng một lượt, không nhiều lời xoay người rời đi.
" Hoa Ngu! "
Chu Mặc Ngân lại gọi nàng lại.
Hoa Ngu quay đầu, vẻ mặt bắt đầu không kiên nhẫn. Mà đâu tên vừa gọi nàng mặt trông còn khó coi hơn nhiều.
" Ngươi làm công công cũng tốt lắm. "
Vừa nghe, đây quả thực là một lời cảm khái. Nhưng Hoa Ngu để ý rõ hắn nhấn mạnh hai từ "công công".