" Ha ha ha ha ha! " Hoa Ngu cuối cùng nhịn không nổi, bật cười lớn. Lâu lắm rồi nàng mới gặp một người đáng yêu như này. Vui buồn đều bày hết lên mặt, chẳng hiểu sao lại có thể sống sót ở cái nơi hoàng cung ăn thịt người đến xương cũng không tha này.
Khó có khi nàng nổi hứng bỡn cợt, dọc đường liên tục trêu đùa Lục Yêu. Cười to đến mức đứng xa còn nghe được tiếng của nàng.
" Hoàng thượng, cái này... " Hoa Ngu bận đùa giỡn tiểu cung nữ nhà người ta, căn bản không có chú ý tới đoàn người của Chu Lăng Thần cách đó không xa.
Lưu Hành nhìn người nào đó đang cười thoải mái, rồi lại quay sang nhìn gương mặt đen thui của Hoàng thượng.
Làm ơn đi, tâm hồn nhỏ bé của hắn lạnh đến phát run rồi!
Mà Hoa công công cũng quá vô ý đi, sao lại đùa cợt tiểu cung nữ ngay trong hoàng cung chứ?! Công công à, ngài quên ngài là thái giám rồi sao?
Trong lúc Lưu Hành còn đang chửi thầm Hoa Ngu thì người bên cạnh đã bước đi.
" Hoàng thượng? " Lưu Hành nhất thời biến sắc.
" Im lặng. " Chu Lăng Thần mặt vô biểu tình, trên khuôn mặt tuấn mỹ kia lộ ra vài vệt đen. Tuy là đang ra lệnh cho Lưu Hành nhưng ánh mắt vẫn dán chặt vào người kiêu ngạo nào đó.
Trước khi xuất cung hắn nói thế nào?
Đi nhanh về nhanh!
Rồi sao? Vừa hồi cung thì lại chạy theo một tiểu cung nữ.
Chu Lăng Thần giận quá hóa cười.
Đúng là có bản lĩnh, xem ra ngươi đã thành thái giám nhưng thâm tâm vẫn là nam nhân, thấy nữ nhân liền tâm tư nhộn nhạo?!
" Vâng. " Lưu Hành run lên, vội cúi đầu, lui xuống.
Hắn và Chu Lăng Thần im như ve sầu mùa đông, lặng lẽ đi theo hai người Hoa Ngu. Cuối cùng dừng bước ở Tố Tâm điện.
Tố Tâm điện là tẩm cung của Thi Nhược Vân, người có phân vị tối cao trong hậu cung. Bởi vì Chu Lăng Thần còn chưa lập hậu, nàng liền tạm thay Hoàng hậu xử lý việc, chỗ ở, đương nhiên phải xa hoa nhất hậu cung.
Nhưng mà... từ lúc Chu Lăng Thần đăng cơ tới nay, đây là lần đầu tiên hắn đặt chân đến nơi này.
Còn ấn tượng lớn nhất của hắn đối với Thi Nhược Vân... là cái lần Hoa Ngu đụng phải nàng ta trong vương phủ.
" Hoàng thượng, có cần cho người bẩm báo Quý Phi nương nương không? " Lưu Hành nhìn bản mặt đen như đáy nồi của Chu Lăng Thần, cẩn thận hỏi một câu.
Ai ngờ Chu Lăng Thần lại nhếch miệng, nụ cười lạnh đến thấu xương, nói:
" Không cần. "
Hắn còn muốn xem xem, lá gan kia còn lớn tới mức nào! Cùng cung nữ lôi lôi kéo kéo còn chưa tính, đến cả phi tử của hắn cũng không buông tha?!
Chu Lăng Thần sầm mặt, sải bước tiến vào Tố Tâm điện. Dọc đường, cung nhân hầu hạ Tố Tâm điện thấy hắn đều hoảng sợ. Vừa định tiến lên hành lễ thì bị Lưu Hành ngăn lại.
Đám cung nhân cũng không rõ về vị chủ tử này, chỉ đành nhắm mắt ngậm miệng, để Chu Lăng Thần đi thẳng vào trong.
À mà người bên trong cũng không biết Hoàng thượng đến thì phải?
" Nương nương, Hoa công công tới rồi. " Lục Yêu dẫn Hoa Ngu vào nội điện.
Thi Sầm và Thi Nhược Vân là thân huynh muội, hơn nữa thân phận đặc thù, Hoàng thượng cho hắn thẻ bài cho nên chỉ cần muốn là hắn có thể gặp được Thi Nhược Vân. Cho nên việc hắn ở trong cung của Thi Nhược Vân cũng không lạ lắm.
" Nô tài tham kiến nương nương, nương nương thiên tuế. " Hoa Ngu khom người, hành lễ người trên.