Khi Hoa Ngu lùi đến rìa đài, nàng quay đầu, nhẹ nhàng liếc vị trí mình đang đứng, mỉm cười.
Lương Nguy Chi đánh tới.
" Hít... " Phía dưới đồng thời hít một ngụm khí lạnh.
Ngay cả Dung Triệt đứng rất xa, cũng nín thở.
Nhưng mà không ai nghĩ đến!
Hoa Ngu ngồi xổm xuống, ôm đầu lăn sang một bên!
Động tác mây bay nước chảy lưu loát sinh động, một chút cũng không dừng lại, giống như nàng đã luyện qua trăm ngàn lần!
Lương Nguy Chi vồ hụt, cả người rơi ra khỏi đài!
Cũng may hắn phản ứng nhanh, phi thân ổn định thân mình.
Nói thì thấy phức tạp, nhưng kỳ thực trong nháy mắt, hai người đều hoàn thành động tác.
Đến đây, tất cả mọi người vây xem không khỏi hú hồn.
Lương Nguy Chi vẫn chưa thua Hoa Ngu.
Nhưng ai biết...
Hoa Ngu sau khi lăn một vòng, lập tức đứng dậy.
Lương Nguy Chi so với nàng thì chậm hơn một chút, nhưng cũng đã ổn định thân thể lại.
Hoa Ngu xoay người, nhấc chân đạp một cái--
" Ba!" Lương Nguy Chi vừa mới đứng vững lại, ăn một đạp như vậy cũng vững không nổi nữa, cả người giống như một con gấu chó lớn, thẳng tắp xuống đất.
Nhất thời, bụi đất bay lên, xung quanh lâm vào tĩnh mịch.
" Công, công tử?" Gã sai vặt của Lương Nguy Chi chớp mắt một cái, phản ứng lại, cấp tốc chạy đến bên dưới đài, đỡ Lương Nguy Chi lên.
" Công tử, người không sao chứ?" Mấy tên sai vặt khóc lóc thảm thiết, mọi người sắp tiêu rồi!
Xung quanh im lặng vô cùng.
Mọi người nhìn người chật vật Lương Nguy Chi, lại nhìn người đang đứng là Hoa Ngu, không biết phải nói thế nào cho tốt.
" Lương công tử, ngươi thua a." Hoa Ngu vỗ vỗ tay, nhe răng cười.
Lương Nguy Chi ngẩng đầu lên, lập tức dọa một đám người.
Nụ cười trên mặt Hoa Ngu cũng cứng ngắc, bởi vì trên mặt Lương Nguy Chi, đầy máu!
Thoạt nhìn cực kỳ khủng bố.
" Công, công tử! Ngài, ngài làm sao vậy? Đừng dọa tiểu nhân a!" Tên sai vặt sắp khóc.
" Cút ngay!" Lương Nguy Chi không kiên nhẫn rút tay ra, cảm giác trên mặt ươn ướt, lấy tay lau một chút, lại thấy bàn tay toàn máu.
" Tên gian lận!" Hắn bạo phát.
Hoa Ngu thấy hắn khí thế dào dạt đi lên đài, không khỏi lui lại từng bước.
" Gian lận? Lương công tử, lời này của ngươi cũng không đúng đi? Ta ngay cả tay cũng chưa động liền đem ngươi xuống dưới, ngươi cảm thấy ta gian lận ở đâu?" Trước đây nàng cũng là kẻ không có lương tâm, thấy mặt Lương Nguy Chi đầy máu, ngoài cười nhưng trong không cười nói.
" Ngươi... " Lương Nguy Chi chỉ tay vào nàng, giận tím mặt, rồi lại không biết nên phản kích nàng như thế nào, chỉ đành mạnh miệng:
" Ngươi chính là gian lận!"
" A." Mặt Hoa Ngu không chút thay đổi, một bước lại một bước, đi đến bên cạnh mấy người Đại Hiệp, " Đi, chúng ta đi giáo huấn hắn một chút!"
Đại Hiệp:???
Nói với hắn sao?
" Nghe không hiểu?" Hoa Ngu liếc nhìn Đại Hiệp một cái.
Đầu óc Đại Hiệp còn chưa kịp phản ứng lại thì cả người đi trước một bước.
Ở bên Hoa Ngu vài ngày, hắn cũng thành phản xạ có điều kiện, Hoa Ngu nói gì, không quan tâm nội dung, cứ như vậy chấp hành!
" Lương công tử." Hoa Ngu từng bước ép sát Lương Nguy Chi, cười nói:
" Còn tưởng ngươi là kỳ tài đánh cược, thua xong lại ký nợ, không khỏi có chút khó coi đi?"
" Nếu không phải ngươi gian lận! Sao lão tử có thể thua?!" Lương Nguy Chi bùng nổ.